Hổ Tế

chương 2562: 2562: chương 1221

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Năm mới nhóm truyenone chúc cả nhà vạn sự như ý, an khang thịnh vượng nhé!

Chỉ một gia tộc mạnh nhất Giang Nam, Dương Tiêu thật sự không quan tâm.

Năm đó anh rong ruồi khắp thế giới, hầu hết tất cả những người anh nhăm đến đều là nhà tài phiệt đẳng cấp thế giới.

Năm đó anh quát tháo ngang dọc, không biết có bao nhiêu nhà tài phiệt đăng cập thế giới bị Dương Tiêu nhổ tận gôc.

Giống như bí cảnh Taekwondo cổ của Hàn Quốc, nêu không phải Hàn Quôc kịp thời liên lạc với các lãnh đạo trong nước, Dương Tiêu sẽ thực sự quét sạch toàn bộ bí cảnh Taekwondo.

Bạch Tỉnh Hải nhìn thẳng Dương Tiêu, vẻ mặt ảm đạm như có thể vắt ra nước: “Người trẻ tuôi, tuyệt đối không nên không biết mùi vị!”

“Nếu không có chuyện gì thì lập tức tránh ra, nêu dám ngăn cản tôi, cứ tận lực mà đánh!” Dương Tiêu lạnh lùng nói.

Hôm nay anh đã định sẵn sẽ mang Hoa Mộ Tranh rời đi, kẻ nào dám ngăn cản anh sẽ nghiên nát người đó.

Nếu nhà họ Bạch không biết tốt xáu gì, thì Dương Tiêu thật sự không ngại cho cả nhà họ Bạch một cái kết.

“Ngạo mạn!” Thấy Dương Tiêu không có ý ăn năn, Bạch Tỉnh Hải hoàn toàn tức giận.

Ông ta quay lại nhìn một người trung niên, cung kính nói: “Bậc thây Ngô, hôm nay con trai tôi kết hôn, kính nhời”

“Chủ nhà Bạch yên tâm, chuyện này cứ việc quấn lên người tôi!” Người đàn ông trung niên cười khẩy đứng ra.

Thấy rõ người bước ra là ai, Bạch Quỳnh vui mừng khôn xiết.

“Hóa ra là chú Ngô, tốt quá rồi, bây giờ tên Dương Tiêu khốn kiếp chết là cái chắc!”

Khi người đàn ông trung niên bước ra ngoài, một sô các gia đình giàu có ở Giang Nam cũng đều rât ngạc nhiên.

“Đờ mời Đây… đây không phải là người người người đó sao?” Một người thôt lên.

“Đò mò! Đúng vậy chính là ông ây, người này là võ thuật nước nhà, chủ tịch hiệp hội võ thuật nước ta Ngô Đạo Tôn?”

“Cái gì? Ông ấy là Ngô Đạo Tôn?

Ngô Đạo Tôn có tài năng võ thuật đã phá kỷ lục kia?”

Danh tính người đàn ông trung niên được phơi bày, trong hiện trường vang lên một trận ôn ào.

Đúng vậy, người đàn ông trung niên mặc thường phục kiêu cũ này chính là Ngô Đạo Tôn, chủ tịch hiệp hội võ thuật Trung Quốc, một nhân vật huyền thoại trong giới học võ.

Dương Tiêu nhướng mày nhìn Ngô Đạo Tôn: “Sao? Ông định ngăn cản tôi?”

“Người trẻ tuổi, đừ tng không biết tốt xâu, tôi không muôn ra tay, để cô Hoa lại, cậu lập tức biên mắt.”

“Nếu cậu lại trì hoãn lễ cưới của Bạch Quỳnh cậu Bạch, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu!”

Ngô Đạo Tôn kiêu ngạo, không hề để Duoiit Tiêu vào mắt.

Ông ta liếc mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu với tư thế trên cao nhìn xuống..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio