Chương
Đường lão thái thái lắc đầu, trên khuôn mặt già nua hiện lên nét thất vọng: “Mộc Tuyết, làm người không nên tùy tiện bốc phét, cũng may mắn cháu chỉ nói chuyện này trong nội bộ Đường Gia, chuyện này nếu bị truyền ra ngoài thì còn như thế nào nữa?”
“Thân là lãnh đạo cao cấp của công ty, nhất định phải chú ý đến từng hành vi cử chỉ của mình, như vậy mới có thể lập nên tấm gương sáng cho mọi người, cháu ham mê vinh hoa phú quý như vậy, đây là điều tối ky trong thương trường, bà nội hiện tại vô cùng nghi ngờ năng lực của cháu, bà xem ra chức vụ tổng giám đốc này cháu vẫn nên từ chức đi thôi!”
Những ngày này tận mắt nhìn thấy uy nghiêm của Đường Mộc Tuyết càng ngày càng lớn, chuyện này chính là điều mà Đường lão thái thái không muốn nhìn thấy nhất.
Bà nhất định phải tóm chặt bất kỳ cơ hội nào để làm yếu đi quyền lực của Đường Mộc Tuyết, néu không néu như có một ngày uy quyền Đường Mộc Tuyết vững mạnh, nếu bà còn muốn đối phó với Đường Mộc Tuyết e rằng đã không còn dễ dàng gì.
Đường lão thái thái không phải là kẻ ngốc, bà đã sớm nhìn thấy thế cục.
Đường Mộc Tuyết hiện tại đã ký được đơn hàng của Đông Hải Lý Gia, Lý Minh Hiên lại chỉ công nhận một mình Dường Mộc Tuyết, vậy thì trước mắt tạm chặt đứt những quyền lợi khác của Đường Mộc Tuyết vậy, chỉ để lại cho Đường Mộc Tuyết phụ trách đơn hàng với Đông Hải Lý Gia là đủ.
Chỉ cần Đường Mộc Tuyết không nắm thực quyền trong tay, vậy cả Đường Gia vẫn như cũ do bà quyết định, không ai dám khinh nhờn quyền lực của bà.
Nhìn khuôn mặt thất vọng của Đường lão thái thái, cả khuôn mặt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết trắng bệch.
Ham hư vinh?
Bản thân cô từ khi nào ham hư vinh chứ?
Ngược lại chính là đám người Đường Gia mới là kẻ ham hư vinh, không đàng hoàng làm việc ở công ty, ngược lại mỗi người lại sống cuộc sống an nhàn sung sướng.
Hơn nữa, những việc bản thân mình làm đều nhận được sự công nhận của các khách hàng, cũng chính vì bản thân cô làm người chân thành, làm người thực tế, từ trước đến nay không hề thích buông lời cầu thả.
Còn về việc mua nhà là do Dương Tiêu tự nói ra, nhưng không nghĩ đến lại bị tên tiểu nhân nham hiểm Đường Hạo cố ý bẻ cong sự thật để sỉ nhục cô như vậy.
Dương Tiêu mỉm cười lắc đầu nói: “Bà nội, chúng cháu không hề nói dối, cũng không phải sợ không nói với bà, chúng cháu thật sự đã mua nhà.”
Dương Tiêu sớm đã dự đoán được, Đường Hạo chỉ cần xuất viện nhất định sẽ liên hợp lại với Đường lão thái thái để chèn ép Đường Mộc Tuyết, nhưng Dương Tiêu lại không ngờ được đối phương sẽ dùng cách này sẽ sỉ nhục Đường Mộc Tuyết.
Biệt thự ven hồ Nhạn Minh đã hoàn công, hiện tại người dọn vào ở cũng không có bát kỳ vấn đề gì, còn về việc dẫn cả một đám người Đường Gia vào tham quan cũng không Sao.
Đương Tiêu!” Đường Mộc Tuyết lập tức kéo tay Dương Tiêu lại, cô thật sự không muốn quá huênh hoang.
Điều quan trọng nhất chính là Đường Mộc Tuyết thật sự cho đến hiện tại vẫn chưa phản ứng lại, Dương Tiêu vậy mà lại mua căn biệt thự mắc nhất trong khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh, trên sổ nhà đất lại chỉ viết tên một mình cô.
Những chuyện này khiến cho Đường Mộc Tuyết cảm giác như một giấc mộng, giống như cô đang nằm mơ vậy, khiến người khác khó lòng tin tưởng được.
Đường Mộc Tuyết vô cùng rõ ràng một chuyện rằng, nếu như không phải nhờ có Dương Tiêu, e rằng cả đời này của cô cũng chỉ có thể ngước nhìn mơ ước khu biệt thự ven hồ Nhạn Minh.
Dương Tiêu dịu dàng nói: “Mộc Tuyết, không sao cả; chuyện này sớm muộn gì bà nội cũng sẽ biết thôi; nều như bà nội hiện tại đã biết rồi, vậy thì cứ để cho bọn họ đến tham quan một chuyến, chuyện này không có bắt kỳ vấn đề gì cả, cùng lắm chỉ làm lỡ chút thời gian mà thôi.”
Căn biệt thự đó dù sao cũng là do đích thân Dương Tiêu mua lại cũng như xây dựng, hiện tại Dương Tiêu đã nói như vậy, cô tất nhiên cũng không có gì để từ chối.
“Được! Tắt cả đều nghe theo anh.” Đường Mộc Tuyết dịu dàng gật đầu.
Trên thực té, trong lòng Đường Mộc Tuyết chỉ cảm thấy vô cùng ám áp hạnh phúc, trên khuôn mặt cô hiện lên nụ cười rạng rỡ.
Cô thông minh lanh lợi như vậy, tất nhiên sẽ hiểu được lý do tại sao Dương Tiêu lại làm như vậy, chính là muốn cô được đám người nhà Đường Gia coi trọng.
Nhớ đến khoảng thời gian trước đây, Dương Tiêu đã từng hứa sẽ không để cho cô bị người khác ức hiếp, khiến cho người khác phải nhìn bằng ánh mắt khác, Đường Mộc Tuyết không nhịn được bật cười ngây ngốc.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, sự thay đổi cực kỳ lớn của Dương Tiêu quả thật khiến cho Đường Mộc Tuyết cảm thấy vô cùng cảm động.
Hiện tại đã đến nước này, địa vị của cô tại Tập đoàn Y Dược Đường Nhân không ngừng tăng cao, còn có một căn biệt thự của riêng mình, khiến cho những người khinh thường cô phải mở rộng tầm mắt.
Tất cả những điều này toàn bộ đều đo Dương Tiêu dành tặng cho cô, khiến cho tận sâu trong trái tim cô tràn ngập sự dịu dàng dành cho Dương Tiêu.
Có một người chồng như vậy, cuộc đời này còn ao ước gì khác!
Đường lão thái thái nghe thấy những lời này, đôi mắt già nua của bả hiện lên một tia nhìn lạnh lẽo: “Được lắm, bà nội cũng thật muốn xem thử căn nhà mới của cháu như: thế nào; Hạo Hạo, chuyện Mộc Tuyết mua nhà dù sao cũng được xem như là một việc lớn với Đường Gia chúng ta; đợi lát nữa cho tập hợp tất cả mọi người Đường Gia, tất cả chúng ta cùng đến tham quan.”
“Được ạ, bà nội!” Đường Hạo hưng phấn cười, lập tức bước vào trong công ty tập hợp đám con cháu dòng chính Đường Gia.
Trong chớp mắt, tất cả con cháu dòng chính Đường Gia đều kinh ngạc không thôi.
Đường Mộc Tuyết mua nhà rồi?
Chuyện.. .chuyện này làm sao có thể?