Chương
Người Đường Gia ai mà không biết rằng chân của Đường Kiến Quốc bị thương, mỗi tháng đều phải tốn tiền thuốc thang; Triệu Cầm là một con quỷ mê cờ bạc, chỉ cần có tiền liền đi ra ngoài đánh bài, Đường Mộc Tuyết còn có một người em gái hiện đang học đại học, tên là Đường Đường.
Ngoài chuyện đó ra, còn có Dương Tiêu – một người chồng không chút cảm giác tồn tại nào lại chuyên môn ăn bám.
Nhất thời, cả đám người Đường Gia đều không ngừng thảo luận về chuyện này.
“Thật hay giả vậy? Đường Mộc Tuyết mua nhà rồi sao? Cô ta lấy tiền từ đâu ra? Có phải là biển thủ từ tài sản công ty hay không?”
“Không có khả năng đó! Tay chân Đường Mộc Tuyết so với khuôn mặt còn sạch sẽ hơn, cô ta làm sao có khả năng lấy cắp tài sản công ty được chứ?”
“Vậy thì cũng khó nói! Biết người biết mặt không biết lòng, nói không chừng trước đây đều là do Đường Mộc Tuyết giả vờ ra mà thôi, hiện tại địa vị của Đường Hạo tại công ty càng ngày càng yêu thế, như vậy Đường Mộc Tuyết có thể không chút kiêng nể gì mà thừa nước đục thả câu, trừ phi chuyện mua nhà là giả.”
Sau khi biết được Đường Mộc Tuyết đã mua nhà, một đám người dòng chính Đường Gia vừa hâm mộ, đố kị cùng căm hận, bắt đầu châm chọc.
Dù cho những ngày này sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết tại công ty càng ngày càng tăng cao, nhưng con người vẫn có tâm lý căm ghét kẻ giàu có hơn mình.
Hiện tại Đường Mộc Tuyết đã mua được nhà, hơn nữa lai lịch số tiền mua nhà không rõ ràng, chuyện này càng khiến cho một đám dòng chính Đường Gia không ngừng liên tưởng bậy bạ.
Đường Hạo cùng Đường lão thái thái trước khi đến đây đã thương lượng với nhau rằng, hôm nay nhát định phải kiến cho Đường Mộc Tuyết cảm thấy mắt mặt.
Tình huống đến cuối cùng chỉ có thể có hai trường hợp xảy ra, quá nữa chính là Đường Mộc Tuyết thật sự có mua nhà, thứ hai chính là những gì cô ta nói đều là lời bốc phét.
Nếu như Đường Mộc Tuyết thật sự đã mua nhà, vậy thì hơn một nửa chính là biển thủ từ tài sản của công ty, nếu không căn bản không có cách nào có thể giải thích được từ đâu mà có được một số tiền lớn như vậy dùng để mua nhà.
Nếu như tất cả đều do Đường Mộc Tuyết tự mình bịa đặt ra thì càng tốt, trực tiếp gán tội danh lừa gạt người khác cho cô ta là được, sau đó chỉ cần nói rằng Đường Mộc Tuyết quá ham mê vinh hoa phú quý, không phù hợp với chức vụ tổng giám đốc của công ty, cuối cùng trực tiếp đá văng cô ta ra khỏi vị trí lãnh đạo cao tầng là được.
Bắt luận xuất phát từ góc độ nào, những điều này đều là đòn tuyệt chiêu kết liễu Đường Mộc Tuyết.
Chỉ là hai người bọn họ không hề nghĩ đến vẫn còn có tình huống thứ ba, chính là chồng của Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu quả thật là kẻ có tiền.
Cũng vì muốn Đường Mộc Tuyết mát mặc, mà Đường Hạo còn cho gọi hai vợ chồng Đường Kiến Quốc cùng Triệu Cầm đến xem.
Khi nhìn thấy chân của Đường Kiến Quốc vậy mà đã bình phục hoàn toàn, cả đám người âm thầm cảm thán thần kỳ, chỉ có điều lúc này tất cả mọi người đều chỉ tập trung chú ý lên người Đường Mộc Tuyết, nên cả đám không hề có ý quan tâm đến Đường Kiến Quốc.
Triệu Cầm sau khi biết được tình huống, cả khuôn mặt thất sắc hoảng hốt nhìn Đường Mộc Tuyết nói: “Mộc Tuyết, con đang làm cái gì vậy? Nhà chúng ta khi nào mua nhà chứ? Mẹ như thế nào lại không biết?”
“Đúng vậy! Mộc Tuyết, con như thế nào lại có thể nói ra những lời như vậy được!” sắc mặt Đường Kiến Quốc càng trở nên khó coi.
Nghe thấy những lời này của Triệu Càm cùng Đường Kiến Quốc, Đường Hạo, Đường lão thái thái cùng một đám người Đường Gia đều cười lạnh.
Giả vời Hiện tại không còn cách nào giả vờ nữa đúng không?
Ba mẹ của cô còn không biết việc cô mua nhà, cô vậy mà còn cứng miệng, đợi lát nữa nhất định sẽ cho cô khó coi.
Đường Mộc Tuyết cũng không biết nên giải thích như thế nào với ba mẹ của mình, cô chỉ nhìn Triệu Cầm cùng Đường Kiến Quốc: “Ba, mẹ, chuyện này có chút đột ngột, con quả thật chưa từng nói qua với hai người, đợi đến nơi hai người tức khắc sẽ hiểu.”
Cô hiểu rõ được một điều, nếu như bản thân nói với ba mẹ rằng Dương Tiêu đã vì mình mà mua một hòn đảo nhỏ, trên đảo nhỏ xây một căn biệt thự, vậy thì ba mẹ tuyệt đối sẽ không cách nào tin tưởng được.
“Giả vờ! Cứ tiếp tục giả vờ đi!” trên khuôn mặt Đường Hạo chỉ tràn ngập nét khinh bỉ.
Triệu Cầm cùng Đường Kiến Quốc liếc mắt nhìn nhau, sau đó gật đầu đồng ý.
Hai người bọn họ đều là kẻ yêu thể diện, hiện tại con gái của mình cũng đã ba hoa bốc phét như vậy, đợi lát nữa nếu quả thật không được thì có thể đến Nặc Lan sơn trang một chuyến vậy.
Đường lão thái thái lạnh giọng nói: “Mộc Tuyết, hiện tại có thể xuất phát đi hay chưa? Lão thân thật sự nóng lòng muốn nhanh chóng đến tham quan nhà mới của cháu, đừng ở nơi này kéo thời gian nữa, không lẽ muốn lừa gạt bà nội hay sao?”
Đối diện với sự nghỉ ngờ của Đường lão thái thái, Đường Mộc Tuyết vẫn chưa kịp nói, Dương Tiêu liền lên tiếng trước: “Bà nội, nếu như mọi người đều đã đến đông đủ như vậy, vậy thì cháu sẽ dẫn mọi người đi tham quan nhà mới vậy, hiện tại cháu ở phía trước dẫn đường, mọi người chạy theo phía sau là được.”
Vừa dứt lời, Dương Tiêu cũng không chút chần chừ ngồi lên ghế lái, dẫn theo ba người Đường Mộc Tuyết, Triệu Cầm cùng Đường Kiến Quốc xuất phát đến khu biệt thự ven hô Nhạn Minh.
“Đuổi theo, tôi phải xem thử Đường Mộc Tuyết đang làm trò ma quỷ gì, đợi lát nữa nếu như dám lừa gạt tôi, vậy thì Đường Mộc Tuyết cũng không cần phải tiếp tục ở lại Đường Gia rồi.” Đường Hạo vẫy tay ra hiệu hét lên.
Một đám người lần lượt lái xe đuổi theo phía sau.
Vào ngay giây phút này, gần như tất cả người nhà Đường Gia đều mang khuôn mặt cười châm biếm, bọn họ đều cho rằng Đường Mộc Tuyết chính là đang cố đắm ăn xôi mà thôi.
Sắc mặt Đường lão thái thái thâm trầm, ánh mắt lóe lên sự khinh thường.
Đường Mộc Tuyết, trước khi chết mà cô còn cứng miệng, đợi lát nữa xem lão thân làm cách nào để xé nát lớp mặt nạ giả tạo của cô đây.