Chương :
“Có rất nhiều chuyện, rõ ràng mất đi mới biết trân trọng.
Chí Tôn Bảo nếu không mang vòng kim cô không cách nào cứu được Tử Hà tiên tử, nhưng mà mang vòng kim cô lên thì không thể yêu được cô ấy, một ngàn năm quá lâu, chỉ một lòng muốn vĩnh viễn, nhưng một đường trải qua mới phát hiện được rằng không có gì là vĩnh viễn với đất trời.”
“Chúng ta từ từ sẽ hiểu được nhưng người từng rời xa khỏi chúng ta, một khi đã bỏ lỡ, dù cho sau nay chuyển mình thành tuyệt thế anh hùng, thân mang áo giáp vàng, chân đạp mây ngũ sắc, một cú lắc mình đi được mười vạn tám ngàn dặm, cũng chưa chắc đuổi kịp.”
Điều quan trọng nhất chính là, mạng sóng của hai người là do em cứu về, em chỉ yêu cầu hai người phải sống thật tốt!” Dương Tiêu đặc biệt nhân mạnh điểm này.
Đường Vận im lặng, cô cũng rõ ràng, đêm nay nếu như không phải Dương Tiêu không kịp thời đuỏi giết tới, e rằng cô cùng Long Ngũ phải lâm vào cảnh uyên ương yểu mạng.
Trong mắt Long Ngũ lấp lánh ám áo, hắn biết rằng Dương Tiêu đang giúp hắn.
Trước khi rời khỏi, Đường Vận vẫn nhìn sang Dương Tiêu hỏi: “Anh…anh thật sự chính là chồng của Mộc Tuyết sao?”
Dương Tiêu biết rằng Đường Vận muốn hỏi điều gì, danh tiếng phế vật của bản thân e rằng Đường Vận sớm đã nghe nhắc đến, đêm nay bản thân lại dẫn theo Lý Thần Chiến hóa giải vòng vây, tất nhiên sẽ khiến cho Đường Vận cảm tháy kinh ngạc không thôi.
“Chị Đường Vận, Long Ngũ đại ca đã làm ông chủ cửa hàng thuốc lá được mười năm, em ở rẻ Đường Gia năm năm, hiện tại công đức vẫn chưa viên mãn, đợi mười năm sau, chị nhất định sẽ biết được thân phận của em!” Dương Tiêu cười nhạt một tiếng.
Dương Tiêu chân thành đối đãi, khiến cho trong lòng Đường Vận cảm thấy vô cùng cảm động.
Dù sao, thủ đoạn của Dương Tiêu cô cũng đã từng chứng kiến qua, nhân vật như vậy, tất nhiên không phải là người đơn giản.
Án thân tại Đường Gia năm năm, tất nhiên có nguyên nhân.
Trước đây, Đường Vận xem Đường Mộc Tuyết như em gái ruột của mình, chỉ là sau này gặp đả kích quá nghiêm trọng, dẫn đến tình cảm hai người càng trở nên xa cách.
Đường Vận gật đầu: “Bất kể như thể nào, tôi đều hy vọng Mộc Tuyết có thể hạnh phúc, bất kể thân phận của cậu như thế nào, tôi cũng hy vọng cậu sẽ không làm tổn thương đến Mộc Tuyết!”
“Chị Đường Vận, xin hãy yên tâm, em nhất định sẽ không!” dứt lời, Dương Tiêu liền rời khỏi.
Thời gian đã không còn sớm, đợi lát nữa bản thân xử lý xong mọi chuyện, khi về nhà nhất định đã muộn, hắn cũng không muốn Đường Mộc Tuyết lo lắng cho bản thân mình.
Để lại chút tiền, cũng lưu lại vài người canh gác, Dương Tiêu liền đi tìm Lý Thần Chiến.
Vương Thiên Long đã bị Long Hiên xử lý, hiện tại thành phố Trung Nguyên nỏi lên một trận xao động, không khác gì với động đất cấp mười.
Dù sao Long Ngũ cũng đã từng là nhân vật khét tiếng một tay che trời, còn Vương Thiên Long cũng là nhân vật cập bậc đại lão hô mưa gọi gió hiện tại.
Rất nhiều người cho rằng Long Ngũ đã sớm mắt mạng, nhưng không ngờ đến lại một lần nữa xuất hiện tại thành phố Trung Nguyên.
Những người biết rõ sự tình không ngừng cảm thán, tên Vương Thiên Long này thật sự tự tạo nghiệt, không những động đến bản thân Long Ngũ, còn đụng đến người trong lòng của người ta, đây không phải là tự tìm đường chết điển hình hay sao?