Hai trăm bốn mươi chín quốc gia, một quốc giacos vài tỷ người, thậm chí là trăm tỷ người.
Hai trăm bốn mươi chín quốc gia, cỡhai vạn trăm triệu người.
Hai vạn trăm triệu nhân loại!
Cái này số lượng khổng lồ đến khủng bố!
Tất nhiên tu tiên giả một quốc gia không nhiều như vậy, cơ bản chừng mấy chục vạn mà thôi, tóm lại tu tiên giới chỉ mấy ngàn vạn, cộng thêm một số người tại Thủy Kính châu Thủy Kính huyện tị nạn, chính là mấy triệu người đang quan sát trận chiến này, không nhiều đến hai vạn trăm triệu.
Nhưng chỉ vẻn vẹn mấy triệu người quan sát thì số lượng cũng đủ khiến người giật mình!
Những người này đều đang xem Lục Nguyên một mình chiến đấu.
Một vạn người vào Thông Thiên Tháp bây giờ chỉ còn dư một mình Lục Nguyên thôi.
Trong cửa thứ hai mươi sáu, mọi người thông qua Thủy Kính thuật nhìn thấy ba mươi con thần thú, giao và phượng hoàng cùng bay. Lửa đỏ chiếu hồng chân trời. Ba mươi con giao và phượng hoàng, tại Tấn quốc Kinh Hoàng Chân biến sắc mặt, cực hạn của gã là cùng đối phó hai con, khoảng ba con đã rất khó khăn.
Lấy biểu hiện sức chiến đấu của Lục Nguyên tại trận Hoa Sơn, chắc hắn sẽ thất bại ở cửa này.
Không nói yêu thú cấp cao khác, chỉ nói giao và phượng hoàng, đấy đều là thần thú nhất cấp, ba mươi con giao và phượng hoàng sức chiến đấu vượt xa tất cả lực lượng Thế Thiên Minh trên chiến trường Hoa Sơn trừ Nhâm Độc ra.
Người hai trăm bốn mươi tám quốc gia khác tuy không mấy hiểu biết sức chiến đấu của Lục Nguyên nhưng đều ch oằng hắn không thể qua ải. Ba mươi con thần thú nhất cấp! Chỉ tưởng tượng thôi đã khiến da đầu mát lạnh! Trong lúc mọi người kỳ dị thì Lục Nguyên tay động, bước chân chưa chuyển. Lấy hắn làm tâm, phất tay xuất kiếm, lập tức ba mươi con thần thú mạnh va chạm.
Đây là công pháp gì vậy!
Đẩu Chuyển Tinh Di! Gậy ông đập lưng ông!
Càn Khôn Đại Na Di!
Hoặc là, Thái Cực!
Các loại suy nghĩ xẹt qua lòng người, công pháp lạ như vậy hình như họ có thấy tương tự, đều nghi ngờ có phải là nó không. Người mạnh nhất Mộ Dung quốc Mộ Dung Long Hoàng cũng đang xem cuộc chiến, gã biết rõ đó không phải là Đẩu Chuyển Tinh Di. Đẩu Chuyển Tinh Di không hoàn mỹ như vậy.
Đây rốt cuộc là công pháp gì? Không lẽ là trong truyền thuyết…?
Không. Không thể nào. Thanh tiên Tấn quốc còn trẻ như vậy, không khả năng đạt tới cảnh giới kiếm hoàng.
Quốc chủ Đại Dung quốc, Chu Trung Dung tay khựng lại đặt ở chòm râu, nhìn chằm chằm ngón tay trắng thuôn dài của Lục Nguyên, nhìn trường kiếm của hắn và tư thế kiếm múa, dường như đang suy tư điều gì.
Cửa thứ hai mươi sáu, phá! Thứ hạng của Lục Nguyên chớp mắt tăng lên hai ngàn năm trăm.
Cửa thứ hai mươi bảy, phá! Thứ hạng của Lục Nguyên chớp mắt tăng lên một ngàn ba trăm.
Cửa thứ hai mươi tám, phá! Thứ hạng của Lục Nguyên chớp mắt tăng lên đến sáu trăm.
Cửa thứ hai mươi chín, phá! Thứ hạng của Lục Nguyên chớp mắt tăng lên đến một trăm năm mươi. Phá xong cửa thứ hai mươi chín, thứ hạng của hắn đã là một trăm năm mươi, chen lên hai trăm bốn mươi chín hàng đầu, có thể tham gia thử thách cuối, Lục Nguyên thở phào một hơi. Thật không dễ dàng, đúng là rất không dễ dàng.
Cuối cùng hắn tăng thứ hạng nhanh như vậy là có nguyên nhân, rất nhiều người ở cửa thứ hai mươi hai, hai mươi ba, hai mươi bốn, hai mươi lăm bị đào thải, Lục Nguyên vốn tại thử thách pháp lực bị đỉnh đại đạo cảnh lục tầng kéo khoảng cách tám điểm, tám điểm vừa lúc hơn năm ải. Bây giờ Lục Nguyên liên tục phá cửa hai mươi lăm, hai mươi sáu, hai mươi bảy, hai mươi tám, hai mươi chín, cho nên mới một hơi vượt qua nhiều người.
Bây giờ đã xếp ở một trăm năm mươi.
Cửa thứ ba mươi, phá! Lục Nguyên nhìn thứ hạng của mình, đột ngột thăng đến hạng mười một. Lần trước Lục Nguyên thử thách pháp lực được tám điểm, khi ấy Mạc Tử Hạc đỉnh cao đại đạo cảnh lục tầng là mười sáu điểm, vừa lúc tám điểm. Nay Lục Nguyên liên tục phá sáu cửa, được chín điểm, hơn đỉnh cao cực hạn đại đạo cảnh lục tầng Mạc Tử Hạc một điểm.
Cách biệt một điểm tức là một trời một vực!
Một hơi nhảy lên dưới mười người Tiêu Phong Hùng, xếp hàng thứ mười một.
Hạng thứ mười một!
Một người đỉnh đại đạo cảnh tứ tầng ở trong một vạn thiên tài mà được hạng mười một khiến người không thể tin. Hai trăm bốn mươi chín quốc gia, mấy triệu người đang nhìn đều bị chấn kinh, khen rằng thanh niên đỉnh đại đạo cảnh tứ tầng này quá giỏi, cao tầng các quốc thì nhanh chóng tìm tư liệu về Lục Nguyên.
Trước khi Tấn quốc thử thách, Lục Nguyên chỉ nổi danh ở ba quốc Tấn quốc, Tần quốc, Nguyên quốc.
Lúc thử thách tư cách Tấn quốc, Lục Nguyên dựa vào sáu mươi điểm có tiếng tám nước láng giếng, nhưng chỉ vẻn vẹn nổi danh trong tám quốc gia mà thôi.
Bây giờ thì khác hẳn, Lục Nguyên một phen thành danh thiên hạ ai cũng biết. Tại nam cảnh hai trăm bốn mươi chín quốc gia thành danh, đều cho rằng Lục Nguyên thật ghê gớm, lại dựa vào pháp lực đỉnh đại đạo cảnh tứ tầng xếp hạng thứ mười một, chỉ dưới những tuyệt thế thiên tài.
Tấn quốc Thủy Kính châu Thủy Kính huyện.
Các đệ tử Hoa Sơn rống to:
- Chưởng môn vạn tuế!
Họ sôi trào máu nóng, chưởng môn không đúng là chưởng môn, bắt đầu xếp hạng tụt thì sao, tụt đến hơn bảy ngàn thì sao chứ? Chẳng phải bây giờ đã vọt đến hạng mười một đấy thôi? Có khả năng tiếp tục trùng kích. Truyện Sắc Hiệp -
Xung! Xung! Xung!
Lục Nguyên đã thông qua cửa thứ ba mươi, thứ hạng là mười một. Hắn đến cầu thang, lần này hắn dừng lại nghỉ ngơi chốc lát, dù sử dụng lực luân hồi nhưng tại cửa thứ ba mươi xuất hiện rất nhiều thần thú khiến hắn tiêu hao pháp lực trầm trọng, nên thừa dịp bổ sung pháp lực.
Bổ sung gần xong Lục Nguyên lại đứng lên, bắt đầu trùng kích cửa thứ ba mươi mốt. Cất bước tiến vào cửa thứ ba mươi mốt, bên trong yêu thú đầy khắp núi đồi không khiến Lục Nguyên để ý, hắn chỉ muốn xem ải này rốt cuộc có bao nhiêu thần thú. Có giao, có phượng hoàng.
Tuy nhiên, dù là giao hay phượng hoàng đều sao vây quanh một vật khổng lồ.
Vật khổng lồ ở trên bầu trời cho người cảm giác áp lực rất lớn, vô số vân khí chuyển độn gquanh nó. Vật khổng lồ ngẫu nhiên lộ ra nửa vuốt trong mây, qua chốc lát dường như mây bị vật khổng lồ đó nuốt vào bụng. Trước mắt Lục Nguyên xuất hiện một con có mặt ngựa đầu ngưu sừng hưu râu hùm tai voi cổ rắn vảy cá vuốt ưng, rồng.
Lân trùng chi trưởng, có thể u có thể minh, có thể tế có thể cự, có thể đoản có thể trường, xuân phân đăng thiên, tiết thu phân tiềm uyên.
Có thể lớn có thể nhỏ, có thể thăng có thể ẩn. Lớn thì hưng vân phun vụ, nhỏ tức ẩn giới tàng hình. Thăng tức bay lên vũ trụ, ẩn tức nấp trong ba đào khôi phương kim xuân thâm. Long thừa thì biến hóa, cưỡi gió tung hoành tứ hải.
Tiềm lòng vật dụng là long! Thấy long tại điền là long! Hoặc nhảy trong uyên là long! Phi long tại thiên là long! Kháng long hữu hối là long! Long chiến cũng là long!
Long ở nhiều nơi có ý nghĩa khác nhau.
Tại Tấn quốc, long là thần thánh.
Một khi có được long lực là có thể xưng làm tông sư, có thể thành một trong vài người cao nhất Tấn quốc.
Lúc ở Tấn quốc không biết Lục Nguyên nghe bao nhiêu truyền thuyết về rồng, khi ấy tâm tư còn cạn, không ngờ có ngày sẽ đấu với long. Nhưng giờ trên bầu trời, hơn một ngàn con yêu thú vây quanh, thần thú nhất cấp giao và phượng hoàng đều thành ngôi sao vây quanh trăng, long đột nhiên hiện ra.