Uông Huyết Trạch dùng ánh mắt quái dị đánh giá đầu Lục Nguyên, hình như đang xem xét vật phẩm gì vậy.
- Diện mạo như thế, tiềm lực như vậy, đã đánh bại Ma Chi Tử, ngươi có thể làm một trong các cái đầu to nhất cho vòng cổ đầu người của ta. Không sai, vật trang sức này không tệ.
Gã đã xem Lục Nguyên là thứ đồ trang sức của gã.
Hay cho thiên lý văn minh, lần này công kích văn minh cảnh có một Diệt Luân phó chủ văn minh sớm thăng lên văn minh cảnh mà ẩn giấu giờ mới lộ.
Còn thế giới cảnh thì có trong Năm Mươi Thiên Bảng xếp thứ bốn mươi sáu Thiên Nhân Diệt Tuyệt Chu Thiên Nhân, còn mời hạng thứ bốn mươi bảy Nhân Đầu Chuyên Gia Uông Huyết Trạch.
Lục Nguyên gặp hải nguy hiểm to lớn.
Bây giờ Lục Nguyên đang rơi vào nguy hiểm. Nguồn:
Đây đúng là gàn cân treo sợi tóc!
Mỗi một người trong Năm Mươi Thiên Bảng đều là kinh thiên động địa.
Xếp hạng bốn mươi sáu Chu Thiên Nhân, ngoại hiệu Thiên Nhân Diệt Tuyệt, gã giết người đã từng hủy diệt vài chục tinh cầu, tay nhuộm máu không chỉ là hàng ức vạn, cho nên có được cái tên là Thiên Nhân Diệt Tuyệt. Gã giết nhiều người như vậy nghe nói là vì luyện thành một công pháp tên gọi Hỗn Độn Thiên Xà Huyết, vì để luyện công mà giết ác như vậy.
Nếu nói hạng bốn mươi sáu Chu Thiên Nhân là thích giết người, vậy xếp thứ bốn mươi bảy Uông Huyết Trạch về số lượng không nhiều nhưng Chu Thiên Nhân nhưng về chất lượng thì ca rất nhiều. Uông Huyết Trạch rất ít khi giết người dưới thế giới cảnh, gã cho rằng giết thấp hơn thế giới cảnh quá mất mặt, muốn giết là phải từ thế giới cảnh trở lên. Người thế giới cảnh thập tầng thậm chí là nửa bước văn minh cảnh cái đầu sẽ bị giữ lại treo trên cổ gã, đây là nghệ thuật, nghệ thuật của Uông Huyết Trạch.
Bất cứ một người nào trong Năm Mươi Thiên Bảng đều là đại nhân vật kinh thiên động địa, lợi hại hơn Hoa Pháp Thánh rất là nhiều.
Dù là Chu Thiên Nhân hay Uông Huyết Trạch thì sức chiến đấu không kém gì Hoang Chi Tử ở văn minh thánh địa.
Bây giờ hai vị cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng đều nhắm vào Lục Nguyên, muốn giết chết hắn.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, hai đối thụ thật mạnh!
Cường lạ lùng!
Mình bây giờ không thể đánh lại một ai.
- Thiên Nhân Diệt Tuyệt, huyết chi thế giới!
Chu Thiên Nhân dãn đầu ra tay, gã đánh ra một quyển sách. Lục Nguyên lấy thân phận Lý Thái Sử ở lại nho chi văn minh rất lâu nên coi như hiểu về sách vở. Sách của những người khác ghi chép đủ kiểu đủ dạng đạo lý, dù là sách của người thiên lý văn minh cũng ghi đủ loại đạo lý. Nhưng sách nho chi văn minh ghi là chính đạo, sách của thiên lý văn minh ghi là tà đạo, trừ điều đó ra không quá khác nhau. Nhưng Chu Thiên Nhân, xếp hạng bốn mươi sáu trong Năm Mươi Thiên Bảng thì hoàn toàn khác, sách gã ghi chép rõ ràng là huyết quang.
Vô biên vô hạn huyết quang chớp mắt xuất hiện xung quanh Lục Nguyên, bao bọc hắn trong huyết quang.
Lục Nguyên lấy ra chính tự, bây giờ là thân phận Lý Thái Sử nên không cần che giấu. Chính tự hiện ra thủ hộ một phương nhưng không đem lại tác dụng khắc chế như đối với Ma Chi Tử, vậy là sao?
- Ban đầu văn tự chính tự.
Trong mắt Chu Thiên Nhân lóe lên vẻ tham lam:
- Tuy nhiên ngươi dùng chính tự đói phó ta thì quá buồn cười. Ma, yêu, những thứ đó đương nhiên bị chính tự khắc nhưng của ta là huyết chi thế giới, không ba gồm bất cứ ma niệm nào, thuần túy là máu, mỗi người đều có máu, mỗi sinh linh đều có máu, huyết chi đao sao mà là tà đạo được? Vậy nên chính tự của ngươi không thể khắc được ta.
Cuồn cuộn sóng huyết ập hướng Lục Nguyên. Lục Nguyên chỉ cảm thấy thế giới biến mất, hắn chìm trong sóng huyết. Đối mặt công kích như vậy Lục Nguyên đành lấy ra văn minh chi thư, giờ đùa văn minh chi thư ngày càng tiện tay, dù sao vẫn còn năng lực chiêu thức mặc dù không cường đại bằng khi dùng kiếm.
Tuy nhiên, Lục Nguyên cảm giác hắn rất nhanh lại rơi vào thế yếu.
Uông Huyết Trạch cũng lấy ra nhiều thủ đoạn. Tay biến đổi, vô số đầu người đập vào Lục Nguyên, mỗi cái đầu trải qua kiểu tế luyện đặc biệt của gã cực kỳ cứng rắn, các đầu người vô cùng dữ tợn và mang một chút đặc tính nhiếp hồn, lỡ bất cẩn liền bị nó nhiếp hồn, bị thương.
Uông Huyết Trạch rống to:
- Nhân đầu trường tồn, ta chưởng quản đầu người!
Lúc này gã như là nắm giữ đầu người, thật ra chiêu ta chưởng quản đầu người của Uông Huyết Trạch là một đại tuyệt sát chiêu, tương đương khủng bố, bình thường địch thủ đối đầu với gã chưa kịp phản ứng thì đầu đã rơi vào tay gã. Đầu đã vào tay đối phương thì tất nhiên không khả năng là đối thủ của Uông Huyết Trạch rồi.
Đây là một đại bí thuật trong cõi trời đất, muốn đi tìm nguồn bí thuật này thì phải ngược dòng nhiều kỷ nguyên trước vu chi văn minh, đó là một loại vu thuật cực kỳ quái lạ, thần bí vu thuật truyền vài kỷ nguyên lâu dài, ở trong tay Uông Huyết Trạch tỏa ra ánh sáng khiến người run sợ.
Nhưng bởi vì tay Lục Nguyên cầm chính tự nên có thể phòng tà thuật của gã.
Vậy nên Chu Thiên Nhân tạo áp lực cho Lục Nguyên lớn hơn Uông Huyết Trạch nhiều.
Nhưng mặc kệ là Chu Thiên Nhân hay Uông Huyết Trạch đều có thể thắng được mình, Lục Nguyên hiểu điều đó.
Chu Thiên Nhân và Uông Huyết Trạch, hai người trong Năm Mươi Thiên Bảng ra tay đúng là không tầm thường. Tuy nhiên, hai vị cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng này trong lòng thầm giật mình, họ không ngờ Lý Thái Sử bị hai người bao vây mà mấy chiêu chưa thua!
Lý Thái Sử này tiềm lực vô cùng, bàn về sức chiến đấu e rằng không dưới Hoa Pháp Thánh.
Nhân vật thật cường!
Biết được Lục Nguyên thì Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch càng hưng phấn hơn. Giết người càng cường đối với họ càng kích thích, nhưng Uông Huyết Trạch, Chu Thiên Nhân vốn có chút mâu thuẫn, theo họ thấy Lục Nguyên ở trong tay họ không chống được bao nhiêu chiêu, căn bản không phải đối thủ nên đề phòng thật ra là người bên cạnh.
Chu Thiên Nhân muốn được đến văn minh chi thư và chính tự nên muốn bài xích Uông Huyết Trạch.
Uông Huyết Trạch muốn có văn minh chi thư và chính tự nên muốn bài xích Uông Huyết Trạch.
Cố tình hai người trong Năm Mươi Thiên Bảng một là hạng bài bốn mươi sáu, một người xếp ở bốn mươi bảy. Thực lực của hai người có thể nói cực kỳ gần nhau, muốn bài xích đối phương cũng không được, cũng vì hai người thỉnh thoảng ngán chân nhau mới làm cho Lục Nguyên chống chọi được, nếu không thì hắn suýt chúng muốn dùng ra phù sinh nhược mộng rồi. Dùng phù sinh nhược mộng thì phân thận Lý Thái Sử của Lục Nguyên đương nhiên sẽ đổ bể, dưới tình huống bình thường hắn không muốn như vậy, cho nên từ đó thấy ra hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng đem lại áp lực lớn cỡ nào cho Lục Nguyên.
Đối thủ quá mạnh.
Lục Nguyên bây giờ đã hiểu người Năm Mươi Thiên Bảng rốt cuộc mạnh bao nhiêu. Nhân vật xếp hạng chót Năm Mươi Thiên Bảng mà thôi, nếu là mười hàng đầu e rằng càng mạnh hơn nữa. Lục Nguyên đã đoán trúng rồi, mười người xếp ở hàng đầu cường đại thẳng hướng văn minh cảnh.
Mặc dù Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch kiềm chế nhau nhưng Lục Nguyên phát hiện phạm vi để hoạt động ngày càng hẹp, khả năng chết bởi hai người kia vây công ngày càng lớn hưn.
- Lý Thái Sử sư đệ, nhân dịp này!
Một tiếng rống to vang lên và luồng sáng trắng cực kỳ nóng cháy đánh tới. ánh sáng trắng nóng cháy đập vào hai người Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch. Hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng bị luồng sáng trắng đánh ra sơ hử, Lục Nguyên nhân cơ hội trốn ra khỏi vòng chiến.
Trốn ra vòng chiến rồi Lục Nguyên phát hiện ở không xa đám Khổng Ni, Khổng Minh Đức vẫy tay ý bảo hắn đi qua. Lục Nguyên không kịp suy nghĩ, nhanh như tia chớp lách qua, tới bên cạnh Khổng Ni, Khổng Minh Đức, mới phát hiện chỗ họ ở là Ức Vạn Thư Ốc.
Trên Ức Vạn Thư Ốc có một tầng phòng ngự, ngăn cách trong ngoài.
Khổng Ni nói:
- Mặc dù văn minh phòng ngự đại trận nho chi văn minh của chúng ta bị phá giải nhưng có để lại hậu chiêu, đủ các loại tiểu trận pháp tổng cộng là bốn mươi chín tọa. Bốn mươi chín tọa liên kết nhau có thể hình thành đủ các dạng chụp phòng ngự. Bây giờ chúng ta đang ở tòa cuối cùng trong bốn mươi chín tọa. Không công phá bốn mươi tám tọa trước thì không thể nào đánh tới tọa thứ bốn mươi chín này. Chụp phòng ngự này có thể phát ra chính khí nhất định để công kích, ví dụ mới rồi cứu ngươi khỏi Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch vây công chính là chính khí công kích này.
Loại chính khí công kích này thật mãnh liệt, có thể khiến hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch trở tay không kịp lộ ra sơ hở. Lục Nguyên lập tức hỏi chính khí công kích có thể phát ra bao nhiêu đợt nữa.
Khổng Minh Đức lắc đầu nói:
- Không có khả năng liên tục phát, công kích như vừa rồi tối đa thêm mười lần nữa thôi.
Khổng Minh Đức nói:
- Nhưng cũng nhờ Lý sư đệ ngươi, nếu không có ngươi bám Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch thì chúng ta không thể khống chế khiến đc nói vậy thì đánh giá, phát hiện nó đúng là sự thật, mới rồi hắn bị Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng vây công không có thời gian trông giữ này.
..........
Lại nói hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch lập tức phản ứng lại, tấn công thứ bốn mươi chín tọa phòng ngự tiểu trận. Họ rất muốn có được văn minh chi thư, chính tự, dùng công kích mãnh liệt nhất tấn công thứ bốn mươi chín tọa phòng ngự tiểu trận. Nhưng mà nơi này thiên cơ vận chuyển khiến thứ bốn mươi chín tọa phòng ngự tiểu trận căn bản không thể bị đánh phá được.
Hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch làm sao cũng không đánh phá được nó, lúc này trong thiên lý văn minh đi ra một người thế giới cảnh thập tầng.
Người đó nói rằng:
- Đây là một trận pháp, cần trước tiên công phá bốn mươi tám tọa mới phá vỡ tọa thứ bốn mươi chín được, cũng cần phá trận theo trình tự.
Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch nghe người thế giới cảnh thập tầng nói vậy chỉ đành gật đầu, bắt đầu công kích tọa trận pháp thứ nhất.
Tọa trận pháp thứ nhất không có lực phòng ngự quá cao, may là Khổng Ni, Khổng Minh Đức mới đầu sắp xếp không bày người trong ba mươi tọa tiểu trận pháp đầu, vậy nên tọa trận pháp thứ nhất bị công phá không một người nho chi văn minh bị hao tổn, chỗ đó vốn là trống rỗng. Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch lửa giận càng hừng hực, chúng muốn giết người để trút ra lửa giận này, mạnh mẽ tấn công tọa trận pháp thứ hai.
Lúc này Lục Nguyên khoanh chân ngồi xuống, dùng linh dược. Mới rồi hắn đánh với Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch một lát đã bị thương, pháp lực cũng tiêu hao nhiều, hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng thật sự quá mạnh mẽ.
Cùng lúc đó, Lục Nguyên suy tư, mình nhất định phải biến mạnh.
Nếu mình không biến mạnh thì e rằng Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch sẽ tàn sát sạch sẽ trên dưới nho chi văn minh.
Một là vì hiệp, hai là cái tên Lý Thái Sử ở nho chi văn minh đã ra chút cảm tình.
Nhưng muốn đột nhiên tăng thực lực không dễ dàng như vậy. Hoa Pháp Thánh được gọi là cao thủ đứng nhất dưới Năm Mươi Thiên Bảng nhiều năm như thế mà cũng không chen vào Năm Mươi Thiên Bảng được, đủ thấy nó khó khăn cỡ nào rồi.
Hai cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng sát thần diệt ma, chém yêu đồ tiên, chuyện quá đơn giản.
Mặc dù bản thân họ cũng thuộc vào phạm vi thần mayeue tiên nhưng là đứng trên đỉnh cao nhất, mười Ngọc Hoàng Đại Đế cũng không đấu lại hai người.
Bây giờ Chu Thiên Nhân và Uông Huyết Trạch đang không ngừng công kích bốn mươi chín tọa phòng ngự tiểu trận. Hai người có thực lực cỡ nào chứ, cộng thêm những người thiên lý văn minh trợ giúp, không mất bao lâu đã đánh phá năm tọa phòng ngự tiểu trận, tốc độ không hề giảm. Họ nổi điên rồi, nhất định phải đồ sát sạch trên dưới nho chi văn minh.
Lục Nguyên ở trong thứ bốn mươi chín tọa phòng ngự tiểu trận cũng chìm trong suy tư.
Mình phải nhanh chóng tăng thực lực, không thì Chu Thiên Nhân, Uông Huyết Trạch điên cuồng giết người, một khi đến tiểu trận phòng ngự thứ ba mươi mốt thì rất có nhiều người sẽ chết vào tay chúng.
Mình nhất định phải cứu những người đó.
Vì tiên vì hiệp, phải cứu ra.
Nhưng phải làm sao tăng thực lực đây? Trong thoáng chốc Lục Nguyên không nghĩ ra cách, đẳng cấp như Lục Nguyên gần với Thiên Bảng muốn tăng thực lực đâu có dễ dàng.
Lục Nguyên suy tư hỏi:
- Ta muốn tăng thực lực, hiện tại ở đây có cách nào không?
Khổng Ni và Khổng Minh Đức khá là bình tĩnh.
Khổng Ni lắc đầu nói:
- Đúng là không có cách nào, trừ phi ngươi có thể thăng lên nửa bước văn minh cảnh.
Đúng rồi! Nếu lên tới nửa bước văn minh cảnh thì sức chiến đấu sẽ tăng lớn, dù sao bây giờ mình chỉ là thế giới cảnh thập tầng mà thôi. Lục Nguyên vỗ trán, rồi bình tĩnh úy nghĩ thì phát hiện không có cách lên nửa bước văn minh cảnh.
- Vậy thì Khổng sư huynh, ngươi có đường tắt nào lên tới nửa bước văn minh cảnh không?
Khổng Ni lắc đầu nói:
- Ta đều là từng bước một đi lên đây, mỗi bước mất thời gian rất lâu, đâu có đường tắt gì.
Thật ra vấn đề này không chỉ là của Khổng Ni, toàn nho chi văn minh đều có vấn đề đó. Văn minh khác còn có chút đường tắt nhưng nho chi văn minh luôn chú trọng đường đường đường chính chính, làm gì có kiểu rút gọn. Điều này cho Lục Nguyên một sợi ý. Một cá văn minh đường đường chính chính không có sai, nhưng nếu chỉ vẻn vẹn là đường đường chính chính mà không có thủ đoạn nào khác thì thành vấn đề, sau này mình mở lại kiếm chi văn minh phải chú ý điều này mới được.
Một văn minh nên có nhiều thủ đoạn, kẻ địch dùng loại gì thì ngươi phải có chiêu tonwg ứng mới được.
Lại nói Khổng Ni không có thủ đoạn, Khổng Minh Đức cũng không có đường tắt gì, phút chốc rơi vào tình hình bế tắc.
Lục Nguyên lầm bầm tự nói với mình:
- Nhất định phải nghĩ cách gì mới được.
- Nếu ngươi muốn tăng thực lực nó liền tăng thì đúng là buồn cười.
Một thanh âm châm chọc vang lên.
Lục Nguyên ngẩng đầu, phát hiện người nói chuyện là một thư sinh hơi tuấn tú, hắn ngây ra. Thư sinh này hắn óc biết, tên gọi Mạnh Chiêu, là đệ tử của Khí Tiết phó chủ văn minh, nghe nói tuỏi khá trẻ, ngàn năm đã trở thành cảnh giới thế giới cảnh thập tầng.
Đừng lấy Khí Vận Thất Tử làm tiêu biểu so sánh, có thể trong ngàn năm xông thế giới cảnh thập tầng đã là cấp yêu nghiệt rồi.
Mạnh Chiêu này bình thường không để ý tới mình nên ít khi giao lưu.
Bây giờ gã muốn cái gì?
Lục Nguyên hơi khó hiểu.
Tất cả phải nói từ Mạnh Chiêu, con người này vốn luôn là thiên tài, siêu cấp thiên tài, cũng là nhân vật bảng một trăm tiềm lực. Gã ở khu vực nho chi văn minh rất được chú ý, sư phụ Khí Tiết phó chủ văn minh xông thành văn minh cảnh, Mạnh Chiêu có khi được gọi là tiểu Khí Tiết.