Chương 857 “Tiểu sư đệ…” Vạn Lăng Phong ngơ ngác: “Chủ nhân, chủ nhân lao thẳng tới chỗ ba trăm nghìn quân lính kia ư?” “Một mình chủ nhân đối đầu với hơn ba trăm nghìn quân lính của Ưng Quốc sao?” … Cùng lúc đó. Đại bản doanh ba đội quân của Ưng Quốc. Thượng tướng của Ưng Quốc, Wilson đang ngồi trong phòng chỉ huy. Tiếng nổ đùng đoàng truyền tới từ màn hình, trang viên yên bình chìm trong lửa đạn, nó đã bị hủy hoại chỉ trong chốc lát! Một Thiếu tướng da trắng bước tới báo cáo: “Tướng quân, lửa đạn đã bao phủ cả trang viên rồi”. “Vụ nổ đã diễn ra hơn mười giờ rồi, cho dù là con kiến thì giờ chắc cũng đã hóa thành tro!” Wilson thở phào nhẹ nhõm. Trên gương mặt già nua kia rốt cuộc đã nở một nụ cười. “Tốt quá!” “Cuối cùng Diệp Bắc Minh cũng chết rồi!” “Tên khốn đó vậy mà giết hơn một nghìn đội thủy quân lục chiến của Hùng Quốc, còn xé nát hơn ba trăm người sói!” “Quả đúng là một cỗ máy giết chóc!” Nghĩ mà lòng ông ta sợ hãi. Nhưng mà may thay Diệp Bắc Minh đã đi đời nhà ma rồi. Nên giờ không còn uy hiếp nữa! Một quả tên lửa xuyên lục địa NB2-aa13 có thể đánh sập một tòa nhà cao chọc trời. Liên tục nổ hơn mười giờ thì đến một ngọn núi lớn cũng bị san bằng nữa là. Tích tích tích…! Lúc này, điện thoại bàn đổ chuông. Wilson nghe điện thoại: “Kính chào hoàng đế bệ hạ tôn kính!” “Người yên tâm đi ạ, Diệp Bắc Minh đã tàn đời rồi!” Ở bên kia điện thoại, Ưng hoàng vô cùng vui vẻ nói: “Tướng quân Wilson, ông có chắc không?” “Diệp Bắc Minh đã chết rồi sao?” “Ông có thấy thi thể của Diệp Bắc Minh không?” Wilson đáp: “Thưa hoàng đế bệ hạ, tôi không thấy thi thể của Diệp Bắc Minh”. “Nhưng trong phạm vi mười kilomet quanh Diệp Bắc Minh đều đã bị lửa đạn bao phủ rồi!” “Đừng bảo là một tên Diệp Bắc Minh, cho dù là một con kiến thì cũng không có cơ hội sống sót”. “Bây giờ, sợ rằng Diệp Bắc Minh đã đi gặp Thượng Đế rồi!” Ưng hoàng cười bảo: “Thượng Đế hả?” “Chưa chắc”. “Có lẽ sẽ xuống địa ngục gặp quỷ Satan thì sao?”