Chương 1224 Người của Doanh Trại Thần Sách gật gật đầu với anh, nói nhỏ: “Thiên Vũ đại nhân. Tôi là Quách Chí Mẫn, mới gia nhập Doanh Trại Thần Sách, là một… tân binh không có cấp bậc” Tân Vũ Phong gật đầu đã hiểu, lần trước lúc thực lực anh giảm sút hôn mê, Doanh Trại Thần Sách hao tổn không ít người, cũng có nhiều tân binh tuồng vào. Tân Vũ Phong cũng nói nhỏ: “Nếu cậu đã là tân binh, tại sao lại ẩn nấp ở đây? Tôi nhớ là Doanh Trại Thần Sách dường như là mới phát hiện đám người Đông Hoàng này. Cậu mai phục ở đây từ lúc nào?” Quách Chí Mẫn thở ra một hơi, sắc mặt có chút khó coi: “Tôi… lúc đám người Đông Hoàng này vừa đến Vân Thành, tôi đã chú ý đến rồi, ban đầu chỉ muốn tra hỏi một lúc, sau đó quay về báo cáo!” “Kết quả vừa bất cẩn một chút, lỡ tay giết chết đám người Đông Hoàng này rồi, sợ kinh động đến những người Đông Hoàng khác, bất đắc dĩ, tôi phải một mình ẩn náu tiến vào đây, kết quả sau khi tiến vào liền rơi vô thế lỡ phóng lao rồi thì phải theo lao” Tân Vũ Phong nhướng mày: “Chuyện của Bạch Hứa Trạch cậu biết không?” Quách Chí Mẫn ừm một tiếng, trên mặt hiện lên vẻ hối tiếc sâu sắc: “Đã biết, chuyện Bạch Hứa Trạch đại nhân… chỉ tiếc, lúc tôi biết, Bạch Hứa Trạch đại nhân đã bị đưa đến chỗ trưởng quan của bọn họ rồi, tất cả đều đã muộn rồi!” Tân Vũ Phong thở dài: “Chuyện này cũng không trách cậu được, ban đầu Bạch Hứa Trạch quả thực lỗ mãng rồi… có điều, cậu ẩn nấp ở đây lâu như vậy, thế mà không lộ tẩy chút nào sao?” Quách Chí Mẫn lắc đầu: “Không phải, là thân phận người này quá dễ dùng thôi, hễ là người hoài nghỉ tôi… hừm, tôi đều diệt hết rồi” “Thân phận lúc trước của người này là người trong một bộ phận đặc biệt của Đông Hoàng, tất cả người trong bộ phận đó đều vô cùng thần bí, hầu như không có ai nhìn thấy qua gương mặt thật của họ, vì vậy tôi mới không bị bại lộ” “Hơn nữa…” Quách Chí Mãn đang nói, giọng nói âm thầm biến đổi. “Người như tôi, rất giỏi bắt chước người khác” Tân Vũ Phong nhất thời có chút thất thần. Người này không phải tầm thường, là cực kì giỏi bắt chước người khác. Tân Vũ Phong xác định lúc trước anh chưa từng gặp tân binh Quách Chí Mẫn này, nhưng Quách Chí Mẫn chỉ mới gặp mặt với anh một lần, ấy vậy mà có thể học được giọng anh một cách hoàn hảo. So với Tân Thiên Lâm bắt chước lúc trước, còn giống hơn. Tân Vũ Phong lại hỏi Quách Chí Mẫn vài vấn đề nữa, xác nhận lai lịch của Quách Chí Mẫn, đích thực là Doanh Trại Thần Sách. Sau khi làm xong hết tất cả, Tân Vũ Phong xoa xoa mi tâm: “Vậy cậu ẩn náu ở đây lâu như vậy là vì cái gì? Sao lại không nghĩ cách thoát thân?” Vẻ mặt Quách Chí Mẫn có chút do dự, nghiến răng nghiến lời, hồi lâu sau mới nói: “Đại nhân, là vì Đỉnh Cửu Châu” Con ngươi Tân Phóng co rút thật mạnh, giọng nói đã có chút biến đổi: “Đỉnh Cửu Châu? Cậu cũng biết Đỉnh Cửu Châu?” “Vâng” Quách Chí Mẫn gật đầu, nói: “Thiên Vũ đại nhân, hiện tại tôi đã có thể xác nhận, lần này Đông Hoàng sắp xếp nhiều người như vậy đóng quân cứ điểm ở Vân Thành, là vì một thần khí, Đỉnh Cửu Châu” “Mặc dù tôi có thể tìm hiểu được việc cơ mật của nội bộ Đông Hoàng, cũng không nhiều, nhưng tôi có thể xác nhận, Đỉnh Cửu Châu là sản vật của Đại Hạ chúng ta, hơn nữa, nó có quan hệ gắn bó chặt chẽ với vận mệnh đất nước Đại Hạ” “Đỉnh Cửu Châu ở đây, vận mệnh đất nước Đại Hạ sẽ hưng thịnh, nếu Đỉnh Cửu Châu bị đám người Đông Hoàng cướp đi… vận mệnh của Đại Hạ e là sẽ bị chuyển sang Đông Hoàng, dần dần hướng về suy bại.” Tân Vũ Phong nghe xong, hai nắm tay siết lại thật chặt, nghiến răng gần như muốn rỉ máu: “Đám tiểu nhân này, vậy mà dám!” Quách Chí Mẫn cúi đầu, trầm mặc không nói gì, lúc lâu sau mới chậm rãi mở miệng. “Đại nhân, chuyện không thể chậm trễ, nói thật thì, nếu ngài không mạo muội xông vào, bây giờ chắc tôi đã trà trộn vào tổng bộ được rồi, đi theo tổng bộ bọn họ tìm tung tích của Đỉnh Cửu Châu” Trong mắt Tân Vũ Phong lóe lên một tia tàn ác: “Ý của cậu là, tôi phá hỏng kế hoạch của cậu rì Quách Chí Mãn nghiến răng, cúi thấp đầu: “Thiên Vũ đại nhân, thuộc hạ không dám” “Chỉ là, lúc này sợ là đối phương đã tìm thấy Đỉnh Cửu Châu, nếu không giành về được, không biết khi nào mới có thể có cơ hội…”