Chương 1651 Đứa nhỏ Cố Khánh này nói chung đã bị ông ta làm hư. Thịnh Viên quay đầu lại mảng Cố Khánh lần nữa, nhưng giọng nói của ông ta không khỏi nhẹ nhàng hơn. “Cố Khánh! Chẳng lẽ không thể nói lời cảm ơn với hai vị ân nhân sao?” Yêu cầu như vậy, dù sao Cố Khánh cũng sẽ không tiếp tục từ chối Dù có tùy hứng thế nào đi nữa thì chuyện kẻ đáng ghét và bạn của kẻ đáng ghét đang đứng trước mặt đã cứu cô ta và sư phụ là sự thật. Cố Khánh dụi dụi khóe mắt. “Con… con…” “Cảm ơn hai người đã cứu tôi và sư phụ.” Giọng của Cố Khánh nhỏ như muỗi kêu. Tân Vũ Phong nhẹ gật đầu, tỏ ý anh đã nghe thấy. Quách Thành không biết mình nên đồng ý hay không. Quách Thành cứu hai người là xuất phát từ trách nhiệm của những người lính phương bắc với người dân Đại Hạ. Thế nhưng Cố Khánh lại năm lần bảy lượt nhắm vào đại nhân Thiên Vũ… Quách Thành suy nghĩ một lúc, hắng giọng nói: “Không có gì, dù sao cô cũng đừng chĩa mũi nhọn vào đại nhân chúng tôi nữa!” Cố Khánh bĩu môi, nhỏ giọng thì thào nói: “Rõ ràng là anh ta sỉ nhục trước…” Thịnh Viên nhéo cánh tay của Cố Khánh một cái. Cố Khánh lập tức ngậm miệng, không nói gì nữa. Bốn người tiếp tục lên núi. Thái độ của Cố Khánh trên đường đi không thoải mái lắm. Đương nhiên là loại khó chịu này không phải hướng về Tân Vũ Phong mà là bất mãn chính bản thân. Rõ ràng là ghét bỏ đối phương như vậy. Thế nhưng lại được đối phương cứu giúp, nhờ vào đối phương ra tay mới có thể sống sót! Thật sự là bản thân không muốn chịu thua kém! Còn Thịnh Viên ở bên cạnh vô cùng trầm tư. Bởi vì trình độ mà khi nãy Tân Vũ Phong biểu hiện ra thực sự rất kinh ngạc. Hơn nữa thiếu niên bên cạnh luôn miệng gọi đại nhân nhưng trình độ của bản thân cũng đã đạt tới cảnh giới Tông Sư. ©ó thể khiến cao thủ cảnh giới Tông Sư ở bên cạnh mình cúi đầu xưng thần. Ánh mắt Thịnh Viên trầm lắng, trong mắt hiện lên vài phần ghen ty. Thực lực của một người như vậy kinh khủng đến thế nào? Không phải là Thịnh Viên chưa thăm dò tu vi của thiếu niên này. Hoàn toàn là do sâu không thấy đáy. Thậm chí bây giờ Thịnh Viên cũng bắt đầu có chút nghỉ hoặc, chẳng lẽ thiếu niên này chính là cao thủ thiếu niên trong lời của đồ đệ mình. Nói cách khác, đệ tử của ông ta đã năm lần bảy lượt làm mích lòng đối phương. Nếu thật sự không có gì quá nguy hiểm, e rằng sẽ không ra tay tương trợ. Thịnh Viên hít sâu một hơi, đôi mắt ảm đạm đục ngầu che đi ngàn vạn suy tư trong đáy mắt. Cho dù thế nào đi nữa, nhất định lai lịch của cao thủ thiếu niên này không đơn giản.