Hứa Vận Nhi nghe thấy vậy, lòng không chút hoài nghi, cảm thấy đây mới chính là bộ dạng của Cố Bắc Từ. Trong lòng cô ta cười hả hê, nhưng bên ngoài vẫn rất lương thiện, dịu dàng an ủi Cố Bắc Từ.
“Không sao đâu, em là thiên kim của Cố gia, cho dù thế nào, thì Dượng cũng sẽ có cách để em tốt nghiệp. Hãy yên tâm làm việc em muốn đi.”
Cố Bắc Từ trong lòng cười lạnh, mấy lời này kiếp trước cô nghe quá nhiều lần rồi, cái gì mà chuyện cô muốn làm, tất cả chỉ là muốn biến cô trở thành phế vật, thành đồ bỏ đi mà thôi.
Kiếp trước cô đã nghỉ học đến mất tư cách tham dự kỳ thi đại học, thậm chí Cố Thanh Nguyên vì chuyện tốt nghiệp của cô mà đã nhờ đến không ít các mối quan hệ, vì vậy mà quan hệ giữa hai cha con đã trở nên tồi tệ.
Mà Hứa Vận Nhi vào kì thi năm trước đã đạt thành tích top , thi vào Học viện Hý kịch Thượng Hải, một bước tiến thẳng vào giới giải trí, phong quang vô hạn. Đồng thời để Cố Thanh Nguyên nhận cô ta làm con gái nuôi, từ đó mà cô ta bắt đầu hưởng thụ tất cả những thứ mà thiên kim Cố gia mới có được.
“Ừm.”
Cố Bắc Từ không mặn không nhạt đáp lại một tiếng và cùng Hứa Vận Nhi đi vào trong trường học, bên tai không ngừng truyền tới tiếng nói chuyện của các nữ sinh khác.
“Sao mình lại cảm thấy so với Hứa Vận Nhi thì Cố Bắc Từ xinh đẹp hơn rất nhiều!”
“Đúng vậy! Hứa Vận Nhi không phải là hoa khôi sao? Nhưng mà khi cô ta đứng cạnh Cố Bắc Từ, càng giống như nha hoàn bên cạnh tiểu thư vậy!”
“Hứa Vận Nhi đều là dựa vào trang điểm, sao có thể so sánh với kiểu trời sinh mỹ nhân như Cố Bắc Từ được.”
Hứa Vận Nhi bên ngoài tươi cười, nhưng trong lòng sớm đã tức giận, nhịn không được mà nói một vạn câu chửi thề.
Mỗi ngày cô ta đều dậy sớm tập yoga, nhịn ăn nhịn uống, mới miễn cưỡng kiểm soát được cân nặng của bản thân, duy trì được dáng vẻ xinh đẹp.
Còn Cố Bắc Từ thì sao? Ăn uống thoải mái, thức khuya uống rượu, cuộc sống sinh hoạt hỗn loạn, rửa mặt một cái lại trở thành mỹ nhân.
Dựa vào cái gì?