Hoắc Tổng Truy Thê

chương 220 thư ký trương cười bí ẩn.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ông Ôn là bề trên của luật sư Hoắc.” Tất nhiên các vị bác sĩ biết Hoắc Minh. Hoắc Minh không chỉ là luật sư số một trong nước, mà tập đoàn Hoắc Thị còn là nguồn kinh tế lớn nhất phía Bắc, nhà giàu số một thành phố B. Có bao nhiêu người muốn nịnh bợ mà chẳng nịnh bợ được! Thư ký Trương mỉm cười: “Tôi thấy không khí ở đây rất tốt, nhưng có vẻ không phù hợp cho bệnh nhân dưỡng bệnh lắm phải không? Chúng ta làm như vậy đi, trước tiên đổi sang một phòng VIP đơn thì sao nhỉ? Còn chuyện phẫu thuật, luật sư Hoắc có một vài mối quan hệ riêng, có thể mời được chuyên gia giỏi nhất trong và ngoài nước, chẳng qua yêu cầu các vị phối hợp.” Cô ấy nói chuyện có vẻ khách sáo. Nhà họ Hoắc có quyền thế, bệnh viện lập tức sắp xếp. Từ đầu tới đuôi, Hoắc Minh còn không cần mở miệng. Dì Nguyễn đã quên khóc. Vừa rồi bệnh viện nói phòng bệnh VIP đầy, không còn trống, lúc này liền có? Vừa nảy thư ký Trương nói sẽ có chuyên gia trong và ngoài nước tới hội chẩn giải phẫu cho lão Ôn? Đây không phải là mơ chứ! Dì Nguyễn nhìn Hoắc Minh như đang nhìn chúa cứu thế, bà ấy lén lút túm góc áo của Ôn Noãn. Con gái, con nói gì đi! Ôn Noãn vô cùng mất tự nhiên. Tối hôm qua lẫn sáng nay, cô vừa mới cự tuyệt yêu cầu của Hoắc Minh, thế mà bây giờ cô lại nhận ân huệ của người ta! Sau này chắc chắn sẽ không rõ ràng được nữa. Ôn Noãn có chút hối hận, nếu mà sớm biết thì không bằng sáng nay để anh làm một lần, coi như thanh toán xong, cũng không cần cảm thấy chột dạ, nợ anh cái gì! Tính toán nhỏ của cô trốn không khỏi đôi mắt của Hoắc Minh. Anh liếc cô một cái, lạnh lùng nói: “Ôn Noãn, ở trong lòng em tôi là một thằng đàn ông nông cạn như vậy sao?” Anh muốn bắt đầu lại từ đầu với cô, anh theo đuổi cô. Chẳng lẽ chỉ vì muốn lên giường thôi sao? Ôn Noãn bị anh mắng một chút đã không còn tự tin cãi lại. Bây giờ cô thật sự không thể nào làm theo ý mình được… Chưa tới hai tiếng, bốn chuyên gia đã đáp xuống thành phố B. Hoắc Minh tự mình đến sân bay tiếp họ. Mấy vị chuyên gia đến bệnh viện, chưa kịp uống ngụm trà, đã bắt đầu hội chẩn. Tới tới lui lui, Hoắc Minh đều đi cùng. Sau một tiếng, phương án phẫu thuật được quyết định... Dì Nguyễn vô cùng cảm kích, cầm tay thư ký Trương: "Lần này may nhờ có các cô." Thư ký Trương cười bí ẩn. Cô ấy nhẹ giọng: "Người dì nên cảm ơn là luật sư Hoắc, mấy vị chuyên gia kia người bình thường khó mà mời được, luật sư Hoắc cũng ít khi sử dụng quan hệ riêng thế này." Dì Nguyễn gật đầu, đồng ý. Thư ký Trương định nói thêm chút gì, nhưng nghĩ lại thì thấy chuyện tình cảm của sếp, cô ấy vẫn đừng xen vào. Thời gian Ôn Bá Ngôn làm phẫu thuật rất dài, thư ký Trương về trước. Hoắc Minh không đi. Anh ngồi trên chiếc ghế dài tại lối đi của bệnh viện, dáng ngồi cao quý, đang dùng điện thoại làm việc. Ôn Noãn đi đến ngồi cạnh anh. Hoắc Minh dừng làm việc, nghiêng đầu nhìn cô không nói gì.

Ôn Noãn đưa cho anh một chén cháo huyết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio