CHƯƠNG : PHONG THỦY LUÂN PHIÊN CHUYỂN
Editor: Luna Huang
Vu Xá Nguyệt đi tới, bỗng nhiên thuận lợi từ trong lòng Ngưng nhi rút ra hộp trang sức. Nàng mở hộp ra lay hai cái, đem bộ diêu hồng đậu tử Vu Lệ Hương coi trọng lấy ra nữa cắm ở trên búi tóc của Ngưng nhi.
“Nhạ, cho ngươi.”
“A? Tiểu thư, đây…” Ngưng nhi thập phần kinh hỉ, nhưng nàng là nghĩ chối từ, nhưng trong lòng lại quá thích, cuối cùng nổi lên nửa ngày, mới mà hưng phấn vấn “Thực sự sao? Tiểu thư cho ta?”
Vu Xá Nguyệt tùy ý nói “, ngươi tùy tiện mang đi chơi đi.”
Mím môi mím môi hắc hắc cười rộ lên, đây chính là lão phu nhân cho ~ hơn nữa còn là tứ tiểu thư muốn nửa ngày cũng không có được, tiểu thư nói cho nàng liền cho nàng rồi, đây thật sự là quá tốt. Không biết tứ tiểu thư thấy sau này sẽ biểu tình gì.
Chính bước đi của Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về phía rừng cây xa xa, bên kia đang đứng một kiều tiểu nữ hài tử vẫn nhìn các nàng.
Đối phương đại khái cho là mình rất bí mật, không nghĩ tới Vu Xá Nguyệt nhạy cảm như vậy, nàng bị ánh mắt sắc bén làm sợ đến lui về phía sau một bước thiếu chút nữa sẫy. Sau đó hốt hoảng né đường nhìn, giả ý xem phong cảnh bước nhanh đi ra ngoài.
Vu Xá Nguyệt dừng bước, nàng nhận ra tiểu ni tử đó. Ngày đầu tiên Tân Chỉ ở Quần Tinh trai tranh cãi ầm ĩ, nàng yên lặng đứng ở một bên, kế bên là khuôn mặt dung mạo xinh đẹp phụ nhân của nàng.
“Người đó là…”
“Đó chính là ngũ tiểu thư Vu Âm Nhi, chắc là đi ngang qua.” Ngưng nhi cũng nhìn động tĩnh thấy bên kia “Tiểu thư yên tâm đi, ngũ tiểu thư nhất định là không có chuyện gì! Ngưng nhi chưa từng thấy qua ngũ tiểu thư bất hảo với chúng ta, có đôi khi nàng cũng bị nhị tiểu thư các nàng khi dễ. Hơn nữa ngũ tiểu thư nhỏ tuổi nhất, nên cũng có chút sợ người.”
“Nàng không nói chuyện a?”
“Có thể là bởi vì Triệu di nương, Triệu di nương vẫn luôn ăn chay niệm phật, ru rú trong nhà, không ra khỏi viện của mình. Ngưng nhi cảm thấy, Triệu di nương cũng coi là người ttố trong phủ ta đi!”
“Ân, Triệu di nương là di nương cuối cùng?” Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên đối với Triệu di nương cảm thấy hứng thú một chút, nàng nhớ kỹ ngày đầu ở chỗ lão phu nhân, vị Triệu di nương này liền cùng không khí im lặng không lên tiếng, không hề tồn tại, nàng hầu như liền muốn hoàn toàn bỏ quên nàng.
Ngưng nhi gật gật đầu nói “Đúng vậy, không có việc gì cho tới bây giờ đều không thấy được nàng, nàng thật một một người xuất gia một dạng a ~”
“Ta đã biết. Coi như là ngươi như vậy cũng không cần đối với người nào cũng quá mức thả lỏng cảnh giác.”
Ngưng nhi le lưỡi “Vâng ~”
Vu Xá Nguyệt nói, lại nhìn phương hướng Vu Âm Nhi rời đi.
Bởi vì viện tử vẫn còn chờ sửa, hai người trở lại gọi Ti Ti thu xong mấy thứ này, liên ở tướng phủ du lịch địa hình quen thuộc. Sau đó đến chỗ lão phu nhân dùng cơm trưa.
Người lão phu nhân gọi tới tay chân đều lưu loát, buổi chiều liền đem thu thập xong tây viện. Gia cụ cái bàn tất cả đều đổi mới rồi, đệm chăn gối đầu các loại dụng cụ tự Vu Xá Nguyệt chọn. Ánh mắt nàng tuy tốt, thế nhưng không dám tất cả đều chọn đắt tiền, cũng không thể để lão thái thái phát hiện nàng biết nhìn a.
Tây viện đại tu, một viện tử người khuân đồ ra ra vào vào, toàn bộ tướng phủ cũng nghe được động tĩnh. Tất cả mọi người đều nghị luận, tam tiểu thư nghèo túng hôm nay thực sự là biến hóa nhanh chóng!
Rất nhiều nha hoàn sai vặt đều nhìn thấy vị tam tiểu thư này mạo mỹ động nhân y sam tốt, thế nào cũng vô pháp nghĩ cô nương bẩn thỉu lại xấu lại sỏa cùng người trước mắt này có liên hệ.
Lúc hoàng hôn, công tượng rút ra tây viện. Vu Xá Nguyệt đứng ở viện môn, nhìn nàng địa phương tỉnh lại ở thế giới này.
Trong vườn hoa hoa cỏ di thực thuần một sắc cạn phấn, cây đào trong viện cũng được tu bổ, còn xích đu bàn đá. Tất cả phòng ốc rực rỡ hẳn lên, bài biện trang nhã. Cùng tiểu viện đổ nát trước kia hoàn toàn khác nhau.
Ngưng nhi dụi dụi con mắt, nhiều năm khổ cực như vậy, rốt cục đợi được cái ngày này.
“Ngày hôm nay bắt đầu, chúng ta đã bất đồng ~” Tam tiểu thư thay đổi, nơi ở cũng đổi theo.
Tại đây sau mấy ngày, Vu Xá Nguyệt trôi qua coi như bình tĩnh. Mỗi ngày Bạch Liên đều mang thuốc bổ cho nàng bổ thân thể, mao mồ hôi trộm khá nhiều. Vu Xá Nguyệt biết lúc này nên ôm chặt đùi của người nào, vừa ở không bình thường đến Quần Tinh trai đi lại. Tuy rằng cũng tổng đụng với Vu Lệ Hương cùng Vu Lưu Vân các nàng, nhưng cũng sẽ không có xung đột lớn gì,
Bất quá Triệu di nương cùng Vu Âm Nhi là một lần cũng chưa gặp qua, xem ra thật là, không có chuyện các nàng đều không xuất hiện.
Tướng phủ nha hoàn sai vặt tổng đối với nàng biểu hiện ra hiếu kỳ, bất quá Vu Xá Nguyệt cử chỉ tùy, cũng không phải là quá để ý rình coi này.
Thời gian còn lại, nàng xem sách, nắm chặt tìm hiểu một chút phong tục tập quán cùng cấu tạo thế giới bên này, buổi tối lại loay hoay chuẩn bị những công cụ đó, nàng giấu gì đó tường an vô sự, chỉ bất quá sàn nhà một lần nữa bị mở lên.
Trước trong hộp trang sức xuất hiện qua tờ giấy, chuyện gì cũng chưa từng phát sinh nữa, hình như Vu Xá Nguyệt ngày đó nằm mộng một dạng, chỉ là tờ giấy kia vẫn là chân chân thật thật tồn tại. Mỗi lần Vu Xá Nguyệt lấy đồ đều có thể thấy, nó vô thì vô khắc không nhắc nhở Vu Xá Nguyệt cũng là phải bảo trì cảnh giác.
Chỉ là hai ngày này nháo một đống chuyện, bình tĩnh như vậy bỗng nhiên thực sự cho người lo lắng.
Tương đối Vu Xá Nguyệt tạm thời yên tĩnh. Ngày trôi qua dường như khó.
Vu Tịnh Hoa trong phòng của mình ——
“Lại để cho ta ăn cái này! Lại không có đồ có hình dạng chút được sao?” Vu Tịnh Hoa đẩy chén về phía trước, làm chảo vẩy đầy bàn.
Ngày đó bị Vu Xá Nguyệt làm nôn nhiều như vậy, nàng sẽ không điểm thịt tinh nữa, mỗi ngày không phải là bánh màn thầu dưa muối chính là rau xanh cháo hoa! Đây đều đi qua sáu ngày rồi, cổ ác tâm kính nhi sớm qua! Hiện tại mỗi ngày đều ăn loại vật này, là muốn thèm chết nàng a!
Thanh Hạnh cầm lấy khay đứng ở một bên, cũng là thập phần làm khó, khuyên nàng nói “Nhị tiểu thư a, người ăn chút đi, đồ ăn thanh đạm chút, nhưng cho để đói bụng. Mạnh di nương cũng rất khó, không dám mang đồ tốt qua đây a. Nếu không liền theo ý tứ của tướng gia, người cháo ngon thức ăn ngon cũng không có…”
Từ lúc tướng gia ra lệnh, đến bây giờ không hồi phủ, có việc đều là sai vặt chạy về thông báo. Mạnh di nương cũng không có thể tùy ý xuất viện, nếu không Mạnh di nương đi cầu lão phu nhân… Nói không chừng lệnh cấm nhị tiểu thư sớm giải. Hiện tại chờ lão phu nhân tự mình nghĩ đến, không biết đến lúc nào a.
Vu Tịnh Hoa đứng lên trong phòng đi tới đi lui “Dựa vào cái gì a? Ta không rõ, tiểu tiện nhân nương chết kia đối với ta như vậy, tổ mẫu cùng cha thế nào sẽ không phạt nàng a?”
Thanh Hạnh lo lắng liếc nhìn ngoài cửa sổ “Chớ, người đừng nói nữa, vạn nhất bị người nghe…”
Thế nhưng Vu Tịnh Hoa không cảm kích, Thanh Hạnh càng là khuyên nàng càng lớn tiếng “Đều điên rồi! Những người này đều không bình thường! Trước đây Vu Xá Nguyệt không phải là một con rệp sao! Thế nào để nàng bay ra? Nàng chính là một đồ vô dụng hoàn toàn a, tại sao muốn phạt ta?”
Thanh Hạnh cũng là không hiểu thở dài “Khả năng này là người có lúc sẽ chuyển vận, cũng là chuyện không có cách nào khác.”