CHƯƠNG : THỌ YẾN
Editor: Luna Huang
Nam tử bạch y chân đi xiêu vẹo chắp tay sau lưng, thản nhiên đi ở trên đường tướng phủ, xung quanh yên tĩnh vô nhân, hắn như tản bộ hoa viên trong nhà mình vậy.
Tuy rằng không gặp được Vu Xá Nguyệt để hắn cóđiểm tức giận, bất quá tiểu nha đầu ngăn hắn kia thật đúng là thú vị a.
Hắn sờ sờ cằm, nghĩ tiểu cô nương này chơi rất vui, nàng làm thế nào khống chế những quỷ vật kia? Vừa nghĩ tới tên tiểu nha đầu kia nói “Đồ trong viện này của ta, đủ chơi với ngươi đến hừng đông ~” Trong lòng hắn ngứa một chút ~
Nếu như không phải là có người tới, hắn chắc chắn sẽ không đi. Hắn đặc biệt hiếu kỳ hình dạng của những quỷ vật khác là thế nào.
Ân…Đây thật là quỷ vật sao?
Hắn bỗng nhiên nghĩđến mặt quỷở bỗng nhiên rơi vào trước mắt, kia rõ ràng làđầu của một con rối lớn khảái a.
(Luna: Không hiểu nỗi luôn. Hai người này đúng là trời sinh.)
Khóe miệng nam tử hơi câu dẫn ra, phản chính chạy được hòa thượng không chạy khỏi miếu. có cơ hội hắn lại đến hỏi thử.
——
Hai mươi ngày sau, đến thời gian thọ thần của lão phu nhân, tú nương cũng làm xong y phục mới cho các viện.
Vu Xá Nguyệt cảm thán, thực sự là y phục đầu mấy năm không có mặc tất cảđều bù lại ở năm nay. Ngay từđầu lão thái thái sẽđưa đến một đống, hơn nữa sau lại làm hai lần, nàng cuối cùng là có một lần là vượt qua mấy mấy người tỷ muội của mình rồi.
Thọ yến hôm nay, Vu Xá Nguyệt sáng sớm giằng co Ngưng nhi giúp nàng thử y phục.
Lão phu nhân lần này cho làm một bộ thủy lam sắc tề hung, váy mặc lục tú hoa sen liên diệp, mặc vào người cứ như hồ nước, thủy nộn thập phần động lòng người.
Vu Xá Nguyệt mang viên thủy tinh thủy lam sắc kia treo trên ngực, phối hợp như vậy quả nhiên hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.
Nàng để Ngưng nhi búi tóc, sau đó trong hộp lão phu nhân cho nàng tìm mấy châu sai toái hoa bạch sắc hoàng nhị cài lên.
Cuối cùng xong xuôi bước ra, Ngưng nhi thấy cũng là liên tục tán thán, trong miệng nói: “Tam tiểu thư nhà của ta thực sự làđẹp a ~”
Vu Xá Nguyệt nhìn bản thân trong gương đồng, lần thứ hai thở dài túi da quả nhiên là tốt, đời trước thế nào không có ~ Vu Xá Nguyệt nghĩ, tâm tình bỗng nhiên không tệ, vấn Ngưng nhi nói: “Bây giờ là giờ gì?”
Ngưng nhi nhìn trời bên ngoài một chút, “Còn một chút nữa, bất quá hôm nay khách nhân đông, chúng ta đến sớm chút không?”
“Đi thôi, chúng ta trước đi qua nhìn một chút.”
Vu Xá Nguyệt từ lúc tới đây chưa từng tản bộ, cả ngày lẫn đêm cùng yêu ma quỷ quái trong tướng phủ lục đục với nhau, nàng quả thực tâm lực tiều tụy a! Hôm nay làđến đây gần một tháng, lần đầu tiên tham gia hoạt động xã giao, nàng cần phải nhìn một cái, yến hội cổđại chắc cũng là tương đối có thứđể xem đi ~
Một lát sau.
Vu Xá Nguyệt dẫn Ngưng nhi đi tới hậu hoa viên, nàng phát hiện cái điểm này kỳ thực cũng không còn sớm.
Trong vườn hoa đặt mấy bàn cao điểm, hơn nữa cũng đã ngồi rất nhiều người. Vu Xá Nguyệt rất xa đã nhìn thấy lão phu nhân từ lâu ngồi ở bên một bàn nhỏ.
Hôm nay lão phu nhân mặc rất hỉ khánh, y sam hồng ngân tuyến tỏa biên, giữa hè từ từ sinh huy. Ngồi ở phụ cận nàng mấy vị phu nhân quan lại đang cùng nói chuyện, trên mặt lão phu nhân vẫn cười, nếp nhăn đều sâu.
Mạnh di nương cùng Liễu di nương một trái một phải đứng ở sau lưng nàng phụng dưỡng, trên mặt đều mang tiếu ý.
Mà Vu Lưu Vân chặt theo sát ngồi ở một bên lão phu nhân, nàng luôn luôn lạnh nhạt không có biểu tình quá lớn gì, có thể thấy được đích tôn nữ cao lãnh này được lão phu nhân yêu thích bao nhiêu.
Hôm nay Vu Lưu Vân ăn mặc thân đối cạn tử thay đổi dần từđậm đến nhạt, oản lưu vân kế trái lại cùng tên với nàng. Trên đầu chỉ mang một chiếc trâm hồ điệp, cây trâm có rũ xuống một viên thủy tinh lớn chừng bằng móng tay, hình dạng cùng của Vu Xá Nguyệt giống nhau như đúc. Chỉ là thủy tinh của nàng cũng không phải là thuần sắc, mà là trong quất sắc mang theo một tia đỏửng, rất xinh đẹp.
Vu Xá Nguyệt thấy vậy, sờ sờ lam thủy tinh trên ngực của mình, quả nhiên là tốt nhất đều làđể dành cho đích xuất.
Vu Xá Nguyệt muốn còn muốn nhìn Khương Tình Tuyết cùng mấy di nương tỷ muội khác đều ở nơi nào, thế nhưng lão phu nhân cũng đã thấy nàng, quay mấy quý phụ hai bên trái phải nói rằng: “Các ngươi nhìn, Nguyệt nha đầu nhà ta tới rồi.”
Bên kia mấy quý phụ nghe vậy đều quay đầu lại tìm chỗ Vu Xá Nguyệt. Vu Xá Nguyệt không thể làm gì khác hơn là mang theo nụ cười ngọt ngào nghênh đón.
“Tổ mẫu ~”
Lão phu nhân cười chiêu đãi nàng: “Đến đây đến đây, Nguyệt nhi lên đây.”
Vu Xá Nguyệt vẻ mặt vui sướng chạy tới, lôi kéo tay của lão phu nhân nói: “Tổ mẫu, Nguyệt nhi còn tưởng rằng đến sớm.”
“Tới sớm một chút cũng tốt, nhận thức thêm vài người.”
Mấy vị quý phụ kia tò mò nhìn chằm chằm Vu Xá Nguyệt, hỏi: “Lão phu nhân, vị này chính là tam tiểu thư nhà ngươi?”
Vu Xá Nguyệt xoay người lại, động tác hoạt bát hành qua lễ, “Vâng, Nguyệt nhi gặp qua các vị phu nhân.”
Mấy quý phụ kia liếc nhau, hơi kinh ngạc quan sát Vu Xá Nguyệt một vòng, sau đó tán thán cười nói, “Ai nha, thật không nghĩ tới, thật không nghĩ tới!”
Lão phu nhân vẫn luôn nhớđể tất cả tôn nữ ngày sau gả một danh môn vọng tộc, hiện tại còn kém Vu Xá Nguyệt là chưa được đẩy mạnh tiêu thụ. Lúc này những người này đều là chính thất của các vị quan viên, để các nàng quen biết tôn nữ của mình nhiều
một chút, nhất định là chỗ hữu dụng.
Nên lão phu nhân vội vã dẫn tiến nói: “Nguyệt nhi a, vị này chính là phu nhân của Trầm tướng quân.”
Vu Xá Nguyệt lập tức chào, “Gặp qua tướng quân phu nhân.”
“Tam tiểu thư khách khí.” Vị tướng quân phu nhân này thập phần dịu dàng, nói cũng nhu hòa, cho người nghe thoải mái, Vu Xá Nguyệt đối với nàng ấn tượng vô cùng tốt.
Lúc lão phu nhân lại giới thiệu cho nàng thêm mấy vị phu nhân, Vu Xá Nguyệt đều thăm hỏi một lần.
Bên này càng nói càng vui vẻ, Mạnh di nương phục vụ bên người lão phu nhân cùng Liễu di nương không thật cao hứng. Đồng dạng đều là tôn nữ, thế nào long trọng giới thiệu hơn người khác? Trước cũng không thấy lão thái thái tôn sùng tôn nữ khác như vậy a.
Các nàng đồng thời cũng ở trong lòng nhớ nữ nhi của mình, thế nào hài tử nhà mình cũng không biết sớm một chút qua đây.
Liễu di nương nửa thật nửa giả cười cợt một câu, “Tam tiểu thư hiện tại là được người thích nhất, lão phu nhân luôn luôn nói tam tiểu thư tốt.”
Lão phu nhân nghe xong câu này, cũng là biết ý tứ của hai tiểu thiếp phía sau. Nếu là thường lui tới nàng sẽ không quản, ngày hôm nay nàng cũng không muốn chọc mất hứng, liền hỏi Vu Xá Nguyệt, “Nguyệt nhi có thấy Tịnh Hoa mấy người các nàng không?”
Vu Xá Nguyệt lắc đầu nói: “Không có, Nguyệt nhi chính là chạy một mạch tới chỗ tổ mẫu, còn chưa có đi tìm bọn tỷ muội nữa.”
Mấy vị quý phụ kia cười nói nhỏ, “Tam tiểu thư có thể giảng giải rất nhiều điều …”
(Luna: Câu này ta cũng không hiểu rõ, nguyên văn là三小姐蛮会说话…)
“Đúng vậy, nhìn thật thông minh lanh lợi.”
Lão phu nhân đương nhiên bị Vu Xá Nguyệt dỗ vui vẻ, nàng ngược lại vỗ vỗ đầu vai của Vu Lưu Vân đang trầm mặc nói: “Tỷ muội hai người các ngươi cũng đi vòng đi, không cần theo lão thái thái này như ta ngồi ở chỗ này, thuận tiện đi xem Tịnh Hoa các nàng đều đi đâu.”
Nghe lão thái thái thốt ra lời này, hai vị di nương phía sau xem như là cao hứng chút.