CHƯƠNG : TỶ MUỘI TÌNH THÂM
Editor: Luna Huang
Vu Lưu Vân kéo kéo khóe miệng, thập phần hờ hững nói: “Hảo, vậy một hồi Lưu Vân trở lại thăm tổ mẫu.” Sau đó đứng dậy lôi cổ tay của Vu Xá Nguyệt, “Tam muội muội, chúng ta đi thôi.”
Vu Xá Nguyệt cũng không quá tình nguyện đụng chạm của Vu Lưu Vân, nhưng rút tay lại thì không hay, chỉ có thể theo Vu Lưu Vân đi.
Mấy vị phu nhân kia thấy Vu Lưu Vân khẳng thân cận Vu Xá Nguyệt, cũng đều khích lệ tỷ muội hòa hợp. Tâm tình của lão phu
nhân thập phần sung sướng, thần thần bí bí nói: “Các vị thấy tam tôn nữ này của ta thế nào?”
“Thực sự là đẹp, ta xem cùng đại tiểu thư nhà ngươi cũng tương xứng, chúc mừng lão phu nhân được một tân tôn nữ.”
“Đúng vậy a, nha đầu thông minh ~ lão thái thái a, người đây rõ ràng là cho chúng ta gặp tôn nữ người. Ngươi không phải là còn có một đích tôn nữ sao?”
Còn chưa đi xa Vu Lưu Vân nghe câu này, cước bộ chợt dừng một chút.
Nghe khích lệ như vậy, lão phu nhân rất giả khoát khoát tay, “Nào có nào có, Nguyệt nhi khỏi bệnh, cũng thực là cùng trước đây bất đồng. Hôn nhân đại sự ngày sau, mọi người cũng giúp đỡ nhiều chút.”
“Đó là tự nhiên, cứ yên tâm đi.”
—
Vu Lưu Vân vẫn lôi kéo Vu Xá Nguyệt vội vã hành tẩu trong đám người ở yến hội, Ngưng nhi cùng Anh Đào yên lặng theo ở phía sau.
Mặc dù trong mắt ngoại nhân nhìn các nàng giống như là tỷ muội thân mật, nhưng Vu Xá Nguyệt phân minh nhìn thấy gương mặt đó của Vu Lưu Vân, lạnh đều sắp kết băng.
Dĩ nhiên, Vu Lưu Vân khẳng nghe lời như thế, hiển nhiên không phải là nguyện ý mình. Nếu như không phải là tổ mẫu bảo nàng gọi nàng giúp Vu Xá Nguyệt mau dung nhập, nàng thực sự là lười để ý thứ nữ huyết thống thấp này.
Vu Lưu Vân từ nhỏ đến lớn vẫn luôn là kiêu ngạo, nàng có dáng vẻ khuynh thành, còn có thân thế cao quý. Trong nhà tất cả thứ tốt đều phải vô điều kiện cho nàng, mà thứ nữ thứ tử chỉ có thể dùng thứ nàng chừa lại! Cho dù là bày mặt lạnh với đám công tử ca kia, những nam nhân kia cũng sẽ vây bắt nàng.
Nên Vu Lưu Vân đối với những người huyết thống không tốt này chán ghét phát ra từ nội tâm đồng thời muốn rời xa.
Tuy rằng tổ mẫu nói, giúp Vu Xá Nguyệt gả được, là vì giúp mình, nhưng nàng thực sự rất phiền chán a…. Vu Lưu Vân nghĩ như vậy, tay nắm cổ tay Vu Xá Nguyệt thoáng nắm thật chặt.
Luna: Truyện chỉ được đăng trên Vọng Thư Uyển (vongthuuyen.com), những web khác đều là web lậu. Đã có không ít editor và tác giả vì bị trộm truyện mà bỏ nghề, mọi người muốn ta tiếp tục edit và viết truyện xin hãy ủng hộ ta xem ở nguồn nhé. Cám ơn
Vu Xá Nguyệt cười cười hỏi nàng: “Đại tỷ đây là muốn mang ta đi chỗ nào?” Băng tuyết mỹ nhân vao lãnh Vu đại tiểu thư bỗng nhiên nguyện ý lôi kéo bản thân, thật đúng là cho người thụ sủng nhược kinh a…
Vu Lưu Vân lạnh nhạt nói: “Thừa cơ hội này mang ngươi quen biết một chút thiên kim tiểu thư khác, ngươi ở nhà cái gì cũng không biết. Nhận thức thêm mấy thứ nữ nhà quan lại, đối với ngươi mới có lợi.”
“Vậy đại tỷ thật đúng là rất tốt với ta.” Mí mắt của Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên nhảy.
Nhận thức người liền nhận thức đi, còn cố ý thêm một “Thứ nữ” ở trước, không phải đánh giá thấp người sao…
Vu Xá Nguyệt là đã nhìn ra, Vu Lưu Vân này biểu hiện ra nhìn như độc lập tuyệt thế thoát khỏi thế gian, trên thực tế nàng là người tục tằng nhất. Vu Lưu Vân cho tới nay đều biểu hiện đối với đích thứ, huyết thống hết sức lưu ý.
Vu Xá Nguyệt đã cảm thấy buồn cười, một người nếu như trái tim, huyết cạn hết đều không hữu dụng a.
——
Hai người cứ như vậy im lặng không lên tiếng tiêu sái. Rất nhanh, các nàng đã nhìn thấy một đám thiên kim tiểu thư ngồi ở bên hồ nói chuyện phiếm. Hồ nước phản xạ ba quang lân lân, tỏa ra các cô nương bên hồ thập phần khả ái.
Hai người đều phát hiện, Vu Lệ Hương dĩ nhiên cũng ở bên hồ, khóe mắt Vu Xá Nguyệt co quắp, cho nên nói đây là Vu Lưu Vân nói “Đội ngũ thứ nữ”?
Vu Lệ Hương hôm nay mặc y phục nga hoàng sắc đái nộn lục, thủy tinh màu đỏ đọng ở chuỗi ngọc trước ngực, cũng thập phần bắt mắt, trổ hết tài năng ở giữa một đám cô nương. Nàng và người lúc nói chuyện, không tự chủ lấy tay sờ sờ thủy tinh ở ngực.
Mà mấy tiểu thư xung quanh ăn mặc tuy rằng nhìn ra được tỉ mỉ lựa chọn, quả thực chất liệu phổ thông hơn rất nhiều. Trong lòng Vu Xá Nguyệt nhiên, Vu Lệ Hương là ở trước mặt những người không bằng mình biểu diễn.
Cũng phải, tướng phủ dù sao đức cao vọng trọng, cô nương đích xuất nhà bình thường cũng liền như thế.
Vu Xá Nguyệt cũng không muốn bị Vu Lưu Vân lôi kéo đến đó, nàng còn chưa đưa ra phản đối, Vu Lưu Vân không chút do dự trực tiếp lôi kéo nàng qua.
Vu Lệ Hương bỗng nhiên thấy nàng đã tới cửa, đang muốn lên tiếng kêu gọi, nhưng nàng sắc mắt một cái thấy được cây trâm trên đầu Vu Lưu Vân.
Quất sắc đỏ thủy tinh, thủy tinh rũ xuống lưu tô… Để dáng tươi cười Vu Lệ Hương Vu Lệ Hương trong nháy mắt liền sụp đổ, Vu Lưu Vân vừa qua, khoe khoang của nàng chẳng phải là biến thành chê cười? Trong lòng Vu Lệ Hương thập phần không vui, quả nhiên là đích nữ lấy được đồ liền tốt hơn so với người khác ~
Nàng rốt cục xé ra dáng tươi cười lúng túng, giọng nói có chút ê ẩm: “Đại tỷ ngươi đã đến rồi.”
“Đúng, tứ muội muội cũng ở.” Vu Lưu Vân tùy ý một câu xem như là chào hỏi.
Luna: Truyện chỉ được đăng trên Vọng Thư Uyển (vongthuuyen.com), những web khác đều là web lậu. Đã có không ít editor và tác giả vì bị trộm truyện mà bỏ nghề, mọi người muốn ta tiếp tục edit và viết truyện xin hãy ủng hộ ta xem ở nguồn nhé. Cám ơn
Vu Lệ Hương ngược lại đang muốn cùng Vu Xá Nguyệt nói, rồi lại phát hiện Vu Xá Nguyệt dĩ nhiên là cùng Vu Lưu Vân cao ngạo trong ngày thường nắm tay mà tới? Rốt cục, điều này làm cho trong lòng Vu Lệ Hương ghen tuông không bị khống chế, thoáng cái dâng lên.
Thủ đoạn của Vu Xá Nguyệt này thật đúng là. . .Thật là có thể a, đại tỷ ai cũng không thận cận được dĩ nhiên cùng Vu Xá Nguyệt tay trong tay? Vu Lệ Hương nhìn tay trong tay của hai người trước mắt, tựa hồ là nhìn thấy Vu Xá Nguyệt trổ hết tài năng trước đông đảo thứ nữ.
Loại ý nghĩ này để cho nàng hết sức khó chịu, Vu Xá Nguyệt cùng thân phận mình tương đồng nàng cũng không vui, muốn là vượt qua bản thân nàng càng không vui.
Các tiểu thư cùng nói tám trời nói đất ở bên hồ đã đi tới, nhiệt tình chào hỏi: “Vu tiểu thư.”
“Vu tiểu thư mau tới ngồi.”
Nhưng Vu Lưu Vân đứng tại chỗ, chỉ là khẽ gật đầu cùng các nàng tỏ ý, thoạt nhìn ngạo khí không được.
Tính tình của Vu Lưu Vân nổi danh, thái độ như vậy ngược lại cũng thấy nhưng không thể trách. Thế nhưng Vu Xá Nguyệt? Các vị tiểu thư tự nhiên cũng nhìn thấy Vu Xá Nguyệt “Thân mật ở chung” với Vu Lưu Vân.
Vu Lưu Vân đã coi như là một loại cao ngạo không qua được, mà Vu Xá Nguyệt bên cạnh nàng cũng là khuôn mặt xinh đẹp dáng vẻ đoan trang, hai người đứng chung một chỗ hầu như tương xứng, vậy làm sao nhìn cũng là cô nương khả ái lanh lợi cho người thích, cũng không biết là thiên kim đích xuất nhà ai.
Vuốt mông ngựa tự nhiên không sợ nhiều, các vị tiểu thư này đều khách khí vấn Vu Xá Nguyệt nói: “Xin hỏi vị này chính là thiên kim của nhà nào?”
“Cô nương nhìn thực sự là kinh diễm, còn không biết là vị nào?”
“Trước chưa từng thấy qua, thế nhưng từ ngoài vừa trở về?”
Nghe những thứ này, Vu Lệ Hương chớp mắt, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một điểm quan trọng. Nàng thoáng cái lại gần, kéo qua tay của Vu Xá Nguyệt, liền đem Vu Xá Nguyệt từ bên người Vu Lưu Vân lôi qua đây.
Không đợi Vu Xá Nguyệt trả lời, nàng thập phần nhiệt tình lôi kéo Vu Xá Nguyệt giới thiệu với mọit người: “Ai, đại tỷ của ta tất cả mọi người nhận thức, ta hiện tại giới thiệu với mọi người một chút, vị này chính là ta tam tỷ tỷ của ta ~ các ngươi nghe nói qua nàng chứ?”
Vu Xá Nguyệt nhíu mày, mấy ngạc nhiên ngạc nhiên mặt mặt tư dò xét.