Một tuần sau, San đã trở về nhà, k còn làm thiếu phu nhân nữa, Khanh thì ngày nào cũng đến thăm San, Phương xuất viện và về nhà họ Hoàng, căn nhà của ông Hoàng to lớn là thế vậy mà thoáng chốc chỉ còn mỗi mình Phương ở, Khánh thì suốt ngày ở bar và công ti, ông Hoàng thì bay sang Pháp, còn Như nghe tin anh cô li hôn với San nên đã tức tốc lôi theo Jim về nước, nhưng ai ngờ vừa tới thì khung cảnh đã thay đổi, Phương bế đứa bé đang khóc, Như bước vào nhà lên tiếng chỉ trích:
- k ngờ mới đi có mấy tháng mà căn nhà này lập tức biến thành hang ổ của bọn hồ li rồi nhỉ ! bà quản gia anh tôi đâu !
- Nhị tiểu thư ! cậu chủ lâu rồi k về nhà !
- à ! hóa ra anh tôi k chịu nổi mùi hồ li.
Như bỏ lên phòng, Jim đứng đấy chỉ biết lắc đầu ngao ngán, Jim lôi chiếc đt ra thông báo cho Tuấn, Ngọc, Khanh, Khánh gọi họ về nhà họ Hoàng có chuyện gấp.
đúng giờ tối dưới phòng khách tập hợp đầy đủ mọi người, Như ngó quanh rồi nói:
- Quản gia, bà giúp chàu gọi Trịnh Kiều Phương xuống được k ạ !
- vâng ! nhị tiểu thư.
mọi người thắc mắc k biết con bé này giở trò gì nữa đây, Phương từ trên lầu đi xuống, Như bắt đầu nói:
- anh hai ! anh có tin em k !
Khánh im lặng, Như lại tiếp tục:
- mọi người có tin trên đời này lắm chuyện trùng hợp k !
- k tin ! trừ phi.....- Ngọc tl ngay -
- đúng ! trừ phi có người cố tình . - Như đáp -
- em đang muốn nói gì ? - Khanh hỏi -
- chuyện là vầy, lúc trước anh Khánh từng đi khám sức khỏe, bác sĩ nói....anh ấy khó có khả năng....thụ thai....vậy mà, anh ấy chỉ có quan hệ bất chính vs cô Trịnh Kiều Phương đây đúng "" lần mà cô ấy đã có thai trong khi chị San là vợ anh ấy gần năm mà vẫn chưa có thai ! đó là sự trùng hợp thứ nhất !
- ớ ! tên này vô sinh à !! - Tuần trêu -
- k phải chứ ! - Ngọc tò mò -
Khánh im lặng, Jim thì ngồi góc cố nhịn cười còn Khanh nhìn biểu hiền cua con người kia (Như Jim ) thì hiểu, nối tiếp sự ngạc nhiên Như tiếp tục:
- điều thứ là đáng lý cái thai tháng khi uống thuốc phá thai sẽ khó giữ an toàn cho mẹ và con nhưng mẹ con cô ta lại rất an toàn, còn nữa bác sĩ thực hiện ca giải phẩu cho cô Phương đây lại nói cái thai đó k phải giống tháng mà giống tháng hơn ! đó là điều kì lạ thứ .
- mi nói nốt luôn đi ! - Ngọc mắng -
- được rồi từ từ nào ! điều kì lạ thứ là tại sao cô Phương đây lại có mặt ở bar "Angel" và làm sao cô ta vào được phòng vip có người canh cách an toàn của anh Khánh, điều cuối cùng chính là thân phận của cô ta, chúng ta suy cho cùng cũng chỉ biết tên cô ta tên Trịnh Kiều Phương t, chỉ có vậy, như vậy có phải là có quá nhiều điều trùng hợp k ?
- ừm ! mi nói cũng có lý đấy, vậy cho ta xem chứng cứ đi ! - Tuấn gật gù -
- chứng cứ gì ? ! - Như ngây thơ -
- ây sa ! ta biết mi mà k có chứng cứ mi sẽ k tin nói ngoa đâu - Ngọc bồi thêm -
- hì....hì...quên mất, đợi chút, Jim bật đoạn.....
Như nói chưa hết câu thì thấy Jim đang cười đến đỏ mặt, Như tức giận:
- ta cho mi phút lấy đoạn video đó ra đây !
Jim lập tức nín cười và đi tìm đoạn video , lợi dụng lúc này Phương chối:
- Như ! tôi tôn trọng cô, mông cô cũng tôn trọng tôi, đừng đem nhân cách của tôi ra chà đạp như thế.
- tôi có sao ! - Như hỏi -
- haizzz ! Khánh này nếu cô ta thực là người như vậy thì mi có lỗi rất lớn với San đó, còn nữa, nếu để tôi biết cô ta thực sự giống như Như nói thì tôi sẽ là người đầu tiên cho cô ta ăn tát !
- được rồi đại tiểu thư, hung dữ quá làm gì, đợi Jim mang ra thì rõ rồi ! - Tuấn trêu Ngọc -
Phương bị dồn vào đường cùng chạy đến cầu xin Khánh:
- Khánh ! anh phải tin em, họ muốn hại em nên cái gì cũng có thể làm đuoc, anh nhất định phải tin em ! - mắt Phương ngấn lệ -
- cô ns xem, tôi có tin cô k ! - Khanh khinh bỉ -
- Khánh ! cho dù anh k tin em cũng được, Ngọc liên chính là con của anh.
Phương dùng mọi cách cầu xin Khánh, Ngọc nhìn thấy k nhịn được nên đã kéo Phương đặt xuống ghế:
- ây da ! cô trịnh tiểu thư à, cô đừng hở tí là quỳ như vậy, người ngoài nhìn vào sẽ nói chúng tôi ức hiếp cô đó, cô cứ ngồi đi, lát nữa sẽ biết thực hư thê nào mà phải k !
Tuấn thấy Ngọc phản ừng thái quá thì kéo Ngọc lại:
- ta bảo mi bao nhiêu lần rồi, ngồi im đi !
- mi cứ quản ta như con mi ấy ! - Ngọc giận
- k phải là con mà là người ta muốn quản vợ tương lai ấy mà. ^.^
Jim từ đâu đi ra tay cầm cái USB miệng còn k ngừng trêu chọc Tuần, làm mặt anh chàng đỏ gay, Như vổ vào vai Jim trách móc:
- lấy có cái USB cũng lâu !
- ai mượn mi giấu kỹ quá chi ! - Jim uất ức -
Như cắm cái USB vào ổ đĩa, lập tức trên màn hình hiện ra cảnh cô gái đưa chàng trai vào phòng, mà người đó k ai khác là Phương và Khánh, Như bầm nút dừng hỏi Phương:
- tôi hỏi cô tại sao anh tôi say cô lại k đưa anh ấy về nhà !
- vì tôi sợ San hiểu lầm ! - Phương chối
- vậy còn cảnh này, rõ ràng là người k có làm gì cả tại sao cô lại có thai !
Như tiếp tục tua tới, Phương xanh mặt cố cãi:
- tất cả là do cô bịa ra thôi! - Phương hét -
- vậy ! tôi bịa ra thì có ích lợi gì cho tôi, nếu k tin thì có thể đem đứa bé đi xét nghiệm DNA !
- cô Trịnh, cô đã k còn đường lui nữa rồi, tôi cho cô ' để rời khỏi đây ! - Khanh tức giận -
Phương biết mình đã bại lộ nên đành tìm cơ hội khác trả thù, Phương định bỏ đi thì Khánh kêu lại:
- Khoan đã !
- mi còn muốn giữ cô ta ! - Ngọc bức xúc
- tôi hỏi cô ! tất cả mọi việc từ đầu đến giờ cô làm đều đổ tội cho San phải k ! - Giọng Khánh tun lên -
- hưm ! phải.......thì sao, ai bảo anh chỉ biết đặt lòng nghi ngờ quá cao, suy cho cùng anh chỉ là thằng tồi !
Phương bỏ đi, câu nói của Phương làm Khánh thức tỉnh, phải, cậu là thằng tồi, cậu đã đánh mất lòng tin của bản thân và với tình yêu của cậu dành cho San, cậu là người đã phản bội tình cảm đó.
- haizzz ! cuối cùng cũng đuổi được con hồ li đó đi.
Ngọc thở dài, từ xa bà quản gia bế đứa bé gái chạy lại :
- mấy cô ! mấy cậu đuổi cô ta đi rồi, đứa bé này....
- oái ! cô ta bỏ con à ! - Như hoảng
- dễ thương quá, mang về nuôi đi - jIm bế đứa bé -
- à mấy đứa, anh có chuyện muốn nói nè, mấy đưa nghĩ sao nếu anh cầu hôn San ?
Như trầm lặng mỉm cười nói:
- anh và anh Khánh đều là anh của em, em thương người nhất, em k muốn xen vào tình cảm của người nhưng.....San là bạn em, nếu anh có thể mang hạnh phúc đến cho cô ấy thì em ủng hộ anh ! - cảm ơn em ! - Khanh cười -