Một đường về kí túc, ở trong ánh mắt oán niệm của đối phương đem áo khoác trả lại cho cậu ta, bước lên lầu.
"Tôi về rồi" Người xem nghĩ đó đơn giản là thói quen, không nói gì nhiều. Chỉ có hai người Tiểu Bạch và Dương Nguyệt Kiều biết cô đang chào họ.
"Chào mừng trở lại" Hai người vội vã chạy tới chào mừng cô "Thằng nhóc thối kia có làm gì cô không?"
Ôn Yến bị cô nàng chọc cười, lắc đầu khẽ khàng.
Ở bên bàn đọc sách ngồi xuống, Ôn Yến duỗi tay đem cửa sổ mở ra, đặt hoa hồng vào lọ, đổ nước vào, lúc này mới phát hiện sắp giờ rồi, cô ở bên ngoài lãng phí cả ngày cùng cậu ta.
Mày hơi nhăn lại, Ôn Yến mặc áo khoác đắm chìm bên trong biển câu hỏi, dưới ánh đèn bàn, mặt đầy nghiêm túc trực tiếp hấp dẫn ánh mắt của đông đảo người.
Về đến nhà Lý Húc Dương trực tiếp liền ôm di động, nằm lên trên giường nhìn sườn mặt của Ôn Yến, khóe miệng ngây ngô mà dương lên.
Đẹp, đẹp, thật là đẹp mắt.
Làm sao có thể đẹp như vậy chứ?
Đều do bọn họ trước đó không chú ý tới diện mạo của cô, bằng không khả năng sẽ không đưa ra trò đùa dai như vậy?
Cậu ta ôm di động đột nhiên ngồi dậy, vẻ mặt phiền muộn.
Rõ ràng Thiên Hàng cũng nói không tham gia, ai biết hiện tại Ôn Yến thế nhưng cùng cậu ấy quan hệ tốt nhất, lần trước còn cùng nhau bị nhốt tại sân bóng rổ đâu, ngày đó buổi tối hắn không chú ý Thiên Hàng sẽ không đối với cô làm cái gì đi! Ahhh!
Còn có Lạc Tư Ngôn, lớn lên đẹp như vậy, ở trong trường học là một người được hoan nghênh nhất, còn thông minh như vậy. Nếu là cậu ấy thật sự ôn nhu với cô, chính mình chẳng phải là một chút phần thắng cũng không có.
Thiên Mạch...Ặc, cậu ấy thì thôi, tự lo cho bản thân là được!
Ôn Vĩ Kỳ, cậu ta chắc chắn có ý gì đó với Ôn Yến.
Nhưng hai người họ là chị em ruột, tạm thời bớt nguy hiểm.
Mình thật là đầu óc heo a, phía trước như thế nào sẽ nhớ tới một trò đùa dai như vậy, sớm biết liền không đề xuất kiến nghị chết tiệt này, hiện tại muốn tranh cùng Thiên Hàng còn có Tư Ngôn, a, đủ phiền.
Cậu ôm di động lại ngã xuống, sau đó nhìn sườn mặt của cô nghiêm túc làm việc, nhất thời cũng không biết nghĩ như thế nào, thế nhưng thật cẩn thận mà ở để sát vào di động nhẹ nhàng hôn một cái, ngay sau đó cả người đều cảm thấy mỹ mãn lên.
Ngủ ngon, Ôn Tiểu Yến.
Mà hai anh em Lục gia sau khi xem hoàn chỉnh cái phát sóng trực tiếp, Lục Thiên Mạch cảm thán.
"Nguyên lai cô ấy xinh đẹp như vậy a! Nhìn như này, chúng ta liền tính cùng cô ấy kết giao cũng không có hại a! Cô ấy thành tích tốt, em hiện tại đề vật lý giải đều chính xác, tiếng Anh cũng nhớ không ít từ đơn. Anh, anh nói em nghiêm túc theo đuổi cô ấy, sau đó thành công, cô ấy dạy bổ túc cho em có phải không cần tiền hay không, sau đó em nói không chừng cũng có thể thi được top toàn trường đâu, đến lúc đó ba mẹ khẳng định cao hứng không chịu được. Em mấy ngày hôm trước nghe quản gia nói, ba mẹ thực thích Ôn Yến, cảm thấy cô ấy là cô bé đặc biệt tốt."
"Bằng không, anh theo đuổi đi, anh phần thắng khẳng định lớn hơn chút so với em, hai người bọn anh hiện tại đều là bạn tốt, đúng hay không? Về sau cô ấy thành chị dâu em, vẫn là có thể dạy thêm cho em, đến lúc đó em nói không chừng là trong bốn người chúng ta thi tốt nhất, em cũng có thể cùng anh còn có Tư Ngôn cùng nhau cười nhạo Húc Dương, ha ha."
Cũng không biết cô là như thế nào cấp Lục Thiên Mạch tẩy não, làm cậu ta hiện tại há mồm ngậm miệng đều là học bổ túc học bù linh tinh, thậm chí ba câu nói không rời thi cử.
Lục Thiên Hàng có chút kỳ lạ mà nhìn về phía em trai bây giờ đang đầy mặt hưng phấn, không khỏi liền đối với Ôn Yến càng thêm tò mò.
Phải biết rằng em trai này của hắn trước đó chính là đối với cái gì cũng không có hứng thú, bởi vì thân thể kém, hơn nữa khi còn nhỏ bị hắn cười nhạo đủ kiểu, hiện tại thế nhưng đối với học tập cảm thấy hứng thú, nghĩ đến cha mẹ hắn sở dĩ cao hứng, cũng là vì em trai hiện tại thật sự rất vui vẻ đi!
Lục Thiên Hàng nhìn Lục Thiên Mạch nói được vui vẻ, không tự giác mà cũng cong lên khóe miệng theo.
Quả thật, bây giờ Ôn Yến trở nên xinh đẹp, thập phần hấp dẫn lực chú ý của con người, nhưng hắn cảm thấy vẫn là ngày đó buổi tối ở sân bóng rổ, cô khóc lóc nói với hắn muốn cùng hắn làm bạn bè, cô càng xinh đẹp hơn.
Lục Thiên Hàng nghĩ như thế, lại đắm chìm bên trong bóng rổ.
Mà Lạc Tư Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm sườn mặt của cô, môi hơi chút mím chặt.
Là người hay quỷ cũng được, hắn sớm hay muộn đều sẽ làm cho ra lẽ!
Ôn Yến hoàn toàn đắm chìm ở trong việc xếp đồ cất vào vali, cũng không biết cái nhìn của mọi người đối với cô, nhưng đối với diện mạo bây giờ cô cũng là vừa lòng, không phải nói cô có bao nhiêu không thích bộ dáng phía trước, chỉ là một cái diện mạo đẹp đối với cô mà nói thật ra là quá nhanh và tiện.
Ngày mai toàn trường được nghỉ tết, cô và Tiểu Kỳ sẽ về nhà. Sau đó sẽ đi thăm mộ cha mẹ ở quê nhà.