Trở về nhà sau ngày đầy vất vả, tôi vẫn chưa thể tin được ngày hôm nay lại xảy ra nhiều chuyện đến như vậy. Nếu như cuộc sống của người khác luôn yên bình, chỉ đôi lúc có chút sống gió nổi lên, nhưng đối với tôi thì khác, có lẽ giây phút yên bình chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi...
Mấy nhỏ chia phòng ra mà ngủ, cũng may mắn phần là nhà tôi đủ phòng chứa hết mấy nhỏ, trừ thằng Ken chở nhỏ Tiên về nhà mà thôi. Linh hôm nay ham vui cũng ở lại ngủ cùng mấy nhỏ kia, chứ chẳng về nhà. Hic cứ như đại hội võ lâm nhỉ, đông đủ phết, chỉ tiếc là hôm nay tôi chẳng có tâm trạng để trò chuyện cùng mấy nhỏ. _Tối nay em ngủ phòng của anh nha -Quyên nhìn tôi mỉm cười. _Anh với em hả? -tôi cười đểu.
_Không, có em nữa -MNgọc giơ tay. _Ái chà! -tôi cười cười. _Nghỉ gì thế hả anh, tụi em ngủ phòng anh, chứ đâu có nghĩa là ngủ cùng anh! -Quyên cười đểu lại tôi, cứ như gáo nước lạnh giội mát cho tâm hồn đen tối đang rực lửa của tôi nhỉ. _Ặc thế anh ngủ đâu -tôi ngu ngơ, phòng của tôi mà. _Tuỳ anh! -MNgọc nói, rồi đóng cửa cái rầm luôn, bỏ lại tôi đứng bơ vơ chẳng hiểu chuyện gì ngay cửa phòng, khác nào thằng chồng đi nhậu về khuya bị vợ cấm cửa nhỉ. Cười nhạt cái, không phải tôi giận hai người đó, thực ra tại vì tâm tư tôi rối bời thì đúng hơn.
Lặng lẽ bước chân lên sân thượng, tôi muốn giành cho mình một chút không gian riêng tư, muốn tách biệt hẳn với cuộc sống xô bồ xô bộn kia. Ngồi lên lan can, tôi đung đưa đôi chân, đón vào lòng cơn gió đêm mang hơi sương lạnh giá. Rút bao thuốc lá mà tôi thủ sẵn hồi chiều trong túi, lấy điếu ra châm lửa, ánh đỏ lập loè bừng lên trong đêm tối. _Đừng hút thuốc! - giọng nói chợt vang lên ngay sau lưng tôi, kéo tôi về với thực tại. _Cho anh hút điếu thôi! -tôi nài nỉ người con gái đó.
Em đứng trong làn sương đêm mờ ảo, cùng với bộ váy trắng tinh khôi, mái tóc dài xoã lững lờ bay bay theo từng cơn gió nhẹ, mới nhìn tôi cứ tưởng là ma không ấy chứ @@ may mà nhìn thấy hai chân chạm đất. _Không là không! -em cương quyết lắc đầu. _Vậy thôi! -tôi ném điếu thuốc còn rực lửa chưa kịp rít hơi nào kia vào không trung, mắt lại hướng nhìn theo điếu thuốc dần dần mất dạng trong màn đêm. _Anh sao thế? _... _Vì cô gái kia à? -Nhi hỏi tôi, cô nàng cũng tựa người vào lan can giống tôi, thư thả nhìn tôi hỏi. _Ừ! Có lẽ vậy. -tôi cười nhạt. _Đừng nhớ! Người cũ! Chẳng đáng đâu! -Nhi hờ hững nói.
Nhưng... làm sao Nhi biết MThư là bạn gái cũ của tôi cơ chứ, Nhi chưa từng gặp Thư kia mà? _Hử? Sao em biết cô gái kia là bạn gái cũ của anh? Hay là những người kia nói? -tôi thắc mắc. _Là anh tự nhận đó nhé! -Nhi mỉm cười. _Ơ... _Thấy anh có tâm sự, chắc có chuyện gì xảy ra, nhất là về người con gái kia. Em thấy anh không đơn giản chỉ biết họ, mà còn có chuyện gì đó rắc rối với họ. Mà người, trai gái thì chắc chỉ có thể là tình yêu thôi. Và hơn hết bây giờ người đó đi cùng người kia, tất nhiên anh sẽ là người bị loại, và có thể anh đến trước! _Em... _
Sao nào? -em hấp háy đôi mắt lấp lánh kia lên hỏi tôi, mặt rất tự tin về những điều mà mình nói. _Rốt cuộc... em đến Trái Đất này để làm gì vậy? -tôi đâm chiêu hỏi em. Nhi phì cười, khẽ tựa người đến kế bên tôi, thì thầm. _Em đến đây để quấy rối anh đấy hihi. Tôi chẳng nói gì, bất giác lại vòng tay qua ôm em. Nhưng em lại gạt tay tôi ra, khiến tôi có chút ngỡ ngàng. _Không được đâu! Đừng tưởng bở chàng trai ạ! -Nhi cười _Sao thế?
_Em không dễ để anh dụ như vậy đâu hihi. _Lỡ em yêu anh thì sao? -tôi cười đểu. _Không đâu! Không bao giờ! Em sẽ không yêu người đào hoa như anh! _Được thôi, cứ chờ xem -tôi mỉm cười tự tin. _Thách anh đấy! -Nhi làm mặt lạnh, gằn giọng nói từng chữ Tôi rất ít khi cua gái, mà khi cua thì phải quyết tâm cao độ, mặt chai mặt dày như mặt đường, quyết tâm làm cho đối phương phải xiêu lòng trước tôi.
Vì vậy đối với những như Nhi, tôi thường rất cố gắng để làm cho họ thay đổi ý kiến, và sẽ khiến họ phải là người mở miệng ngỏ lời yêu với tôi trước. Nhưng lần này là Nhi, là một người luôn có những suy nghĩ đi trước người khác bước, và tôi lại đang rắc rối với những người con gái khác, liệu tôi có đủ khả năng chinh phục người con gái khó tánh này hay không? Tỉ lệ thành công... rất thấp! Rồi Nhi kêu tôi xuống ngủ, tôi cũng nghe theo thôi, dù sao thì đôi mắt muốn nhíu xuống luôn rồi. Nhi rẽ vào phòng đầu tiên, em ngủ cùng với Linh.
Còn tôi thì tiếp tục lững thững đi về phía cuối hành lang, định xuống bếp kiếm tí nước giải khát. Nhưng mà... _Hự! Ái da -tôi hét lên khi bị ai đó đánh lén sau lưng. _Hừ mới đi đâu đó? -Yến gằn giọng. _Ớ thì... _Đi với Nhi của mấy người luôn đi -Yến lao tới đánh bùm bụp vào người tôi. Hì lại người hay ghen, đau tí nhưng cũng cảm thấy vui vui trong lòng. Ôm Yến vào lòng, nhỏ vùng vẫy lát cũng xuôi xuôi, xong đứng im ru mặc cho tôi ôm luôn. Cứ như kịch bản nhỉ, ôm chừng p là nhỏ dựa vào người tôi ngủ mất tiêu =.= sợ thật, lúc nảy còn hung hăng, vậy mà giờ đây lại cứ như con mèo nhỏ nằm ngủ trong lòng của tôi vậy.
Đành phải làm nghĩa vụ, bế em vào phòng, đặt xuống cạnh My, kéo chăn đắp cho hai cô nàng rồi tôi mới an tâm đi xuống lầu. Vào phòng trống bên cạnh phòng cũ của tôi, phòng này lúc trước thằng A thường qua ở, nên đồ đạc cũng đầy đủ lắm. Đặt lưng xuống giường, tôi chỉ vừa chợp mắt, bóng đen đã nằm đè lên người tôi rồi.“Ớ ma đè à?” -tôi nghỉ thầm trong đầu. _Hức ghét anh lắm! Tại sao lại qua đây hả? -MNgọc ấm ức ôm lấy tôi. Lại nữa hay sao? _Ai không cho tôi vào chi rồi la? _Hức! Nói vậy thôi... cũng tin nữa à? Ơ đệch, nói cứ như mở đường cho tôi không bằng, lúc nảy đóng cửa cái rầm luôn kia mà.
Nghĩ vậy thôi chứ tôi cũng ôm nhỏ vào lòng. Haizz chọn ai, bỏ ai đây? Nếu như có lựa chọn, tôi chọn mình chưa từng gặp họ, như vậy sẽ tốt hơn, không phải chọn ai, không phải bỏ ai, và... không phải để ai phải buồn vì thằng như tôi. Những ngày sau có vẻ như khá êm đềm đối với tôi sau ngày thứ định mệnh ấy. Linh trở về lại nhà sau khi tôi hứa tới hứa lui cái chầu nhậu trả công cho em, nhưng tôi trốn luôn lên Sài Gòn, để lại của nợ đó cho thằng Ken, để rồi ngày nào tôi cũng nghe nó dt lên rủa tôi. _Đại ca về trả nợ cho Linh kìa. _Đại ca Linh đánh em kìa. _Khổ quá đại ca, về dẫn con Linh đi dùm em đi, nó hành em quá rồi đây! _Về dẫn nó đi nhậu dùm đi, mấy nay em nhậu muốn gục với nó luôn vậy. _Ê cha nội đi luôn đừng có chường cái bản mặt về đây à... =)) tội cho thằng đệ, em rất tốt nhưng anh rất tiếc hehe.
Thời gian trôi qua quá nhanh, chẳng mấy chốc đã đến ngày My chia tay bọn tôi để đi đến nước Pháp lãng mạn. người con gái ra đi, dẫu biết rằng em đi rồi trở lại, nhưng trong tôi vẫn thấy thiếu đi chút gì đó, lạ lẫm... vì tôi là người tham lam! Ngày My đi, chỉ có tôi, Yến, vợ chồng anh Hiếu, anh Trung... chỉ có vài người thế thôi. Quyên và MNgọc cũng muốn đi, nhưng lại ngay lịch thi nên hai người đành ngậm ngùi chia tay bằng những lời nói ngày hôm trước. _Anh này! Ở lại nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé! -My đến nói với tôi sau khi chào tạm biệt hết mọi người. _Ừ anh biết rồi! Em cũng vậy nha! _Dạ! _... _Anh... nhớ sớm chọn và giữ lấy hạnh phúc của mình nhé! -My nắm lấy tay tôi nói. _Hì nhất định... sẽ sớm thôi!
Em cũng sớm về lại nơi đây nhé! _Em sẽ về! Khi nào thích hợp nhất... -My nháy mắt. Rồi em kéo vali vào trong, bỏ lại sau lưng những cái vẫy tay chào của mọi người. Tôi đứng chết lặng nhìn theo hình bóng em, mãi đến khi em đi khuất khỏi tầm mắt của tôi. _Về thôi anh! -Yến kéo tay tôi đi. _Ừ mình về! -tôi miễn cưỡng rời bước, chào em, một người con gái yêu tôi!