Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt

chương 271: [edit] bí mật 20 năm trước, doanh hoàng ra tay

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hôm nay thiên kim lại đi vả mặt.

Tác giả: Khanh Thiển.

- Chương -

Editor: Dilys.

️️️

Denton Dole là một cái tên rất nổi danh, phàm là những người tiếp xúc đến máy tính, không ai là không biết đến anh ta.

Anh ta là người đứng đầu Liên minh hacker ẩn danh, thực lực và địa vị chỉ đứng sau lão đại của Liên minh hacker ẩn danh.

Bất quá bây giờ cũng không có ai gặp qua lão đại của Liên minh hacker ẩn danh, thậm chí có người nghi ngờ rằng, người ấy rất có thể không tồn tại, nói không chừng chỉ là một AI.

Mặc dù hacker nghe có vẻ như là người có hành vi vô đạo đức, nhưng thật ra không phải vậy.

Ban đầu, hacker là để chỉ những siêu cao thủ có trình độ máy tính cao, say mê kỹ thuật máy tính.

Nếu như kỹ thuật máy tính không cao, không xứng được gọi là hacker.

Liên minh hacker ẩn danh là nơi hội tụ những hacker đứng đầu thế giới, bọn họ từng giúp IBI cứu không ít người từ tay những tội phạm quốc tế.

Cũng bởi vì lão đại Liên minh hacker ẩn danh quá thần bí, cho nên Denton Dole liền đại diện cho người có kỹ thuật máy tính mạnh nhất thế giới.

Hội đồng giám khảo mời anh ta tạo ra phần mềm trả lời câu hỏi, đúng thật là lãng phí nhân tài.

Nhưng cũng chính vì thế nên mới không có khả năng có người lợi dụng sơ hở hệ thống, trừ khi kỹ thuật máy tính có thể cao hơn Denton Dole.

Bằng không, một khi muốn lợi dụng sơ hở hệ thống, chẳng những sẽ không thành công mà còn bị hệ thống phát hiện.

Các trang mạng ngoài nước và Weibo đều không nghĩ đến hội đồng giám khảo sẽ thông báo nhanh như vậy.

Hơn nữa còn nhắc tới đại danh của Denton Dole.

Tài khoản mạng Sunshine cùng những người phụ họa trong nháy mắt liền yên lặng.

【 Đến rồi đến rồi, vả mặt nhanh như lốc xoáy vậy, thấy không? Dựa vào thực lực chân chính. 】

【 Tôi phát hiện, có một số người chính là không muốn thấy chúng ta tốt, không ai lọt vào tốp ba liền nói chúng ta không được, vào rồi, còn bị nói là gian lận. 】

【 Ngồi đợi trận chung kết quốc tế sang năm, đến lúc đó thi đấu chính diện, xem các người hô hào thế nào. 】

Tài khoản mạng Sunshine sau khi hội đồng giám khảo đưa ra thông báo liền lập tức xóa tài khoản, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng các cư dân mạng lần theo những dấu vết khác.

Mục Vũ Khê đối với việc này cũng không có hứng thú gì, cô vẫn như cũ hưng phấn: "Anh, em nói anh biết, người đứng đầu bảng tổng thật sự rất lợi hại, trong vòng một tiếng rưỡi đã gϊếŧ ngược lại mấy người trong tốp khác."

Mục Duy Phong đương nhiên đã nghe nói đến việc của ISC, hắn sờ đầu Mục Vũ Khê: "Em cũng báo danh sao?"

"Ừm." Mục Vũ Khê gật đầu một cái, "Chương trình lớp không quá khó, em có nhiều thời gian giải đề, bây giờ đã nằm trong tốp bảng tổng rồi."

Mục Duy Phong gật đầu mỉm cười: "Vậy em thật sự rất giỏi."

Trận đấu này có các học sinh cấp ba của hơn hai trăm quốc gia trên toàn cầu tham gia.

Mục Vũ Khê có thể leo lên hạng này, đã là rất lợi hại rồi.

Một bên, Thịnh Thanh Đường đang cầm điện thoại gửi tin nhắn bỗng nhiên mở miệng: "Duy Phong này, cháu không phải vẫn luôn muốn gặp tiểu thần y sao? Cô bé nói đang tiện đường nên tiện thể tới đây luôn."

Mục Duy Phong thoáng ngơ ngác một chút: "Cô ấy muốn qua đây?"

Thịnh Thanh Đường còn chưa kịp trả lời, tiếng cửa phòng bệnh vang lên.

Mấy giây sau, cửa bị đẩy ra.

Cô gái đội mũ lưỡi trai bước vào.

Tháng chín ở Đế đô còn rất nóng, cô mặc áo ngắn tay, da thịt trắng men, giống như là ngọc mài thượng hạng.

Đây là lần đầu tiên Mục Duy Phong chính thức gặp mặt Doanh Tử Khâm.

Trước khi gặp mặt, anh ta đã từng tưởng tượng rất nhiều lần.

Dù sao Mục Vũ Khê một mực cường điệu rằng cô xinh đẹp tới cỡ nào, bất kỳ danh viện ở Đế đô nào cũng không thể so sánh nổi.

Nhưng đến khi Mục Duy Phong nhìn thấy Doanh Tử Khâm, chỉ cảm thấy từ xinh đẹp cũng không thể nào tả hết được sự mĩ miều trên người cô.

"Chị!" Mục Vũ Khê bỏ điện thoại xuống, lập tức đi tới, "Chị, cảm ơn chị đã chữa khỏi cho anh trai em."

"Việc nhỏ." Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu, "Tôi tới xem một chút, còn có việc, đi trước."

Cô đặc biệt thăm hỏi Thịnh Thanh Đường một tiếng, lại đẩy cửa đi ra.

Mục Duy Phong nhìn thấy ở ngoài cửa có một người đàn ông cao lớn.

Từ phía anh ta nhìn chỉ có thể lờ mờ trông thấy dáng người tuấn mỹ kia.

Anh ta rất nhanh đã thu hồi ánh mắt.

"Duy Phong, cháu không cần phải áp lực." Thịnh Thanh Đường nói, "Tiểu thần y nói cô bé chỉ chữa bệnh cho người khác còn phải nhìn duyên số, hơn nữa nhà cháu cũng đã trả tiền chữa bệnh rồi."

Mặc dù anh ta không hiểu duyên số rốt cuộc là cái gì.

Mục Duy Phong khẽ gật đầu.

Thịnh Thanh Đường lấy ra một xấp vé vào cửa, cẩn thận đưa cho Mục Duy Phong: "Đây là vé vào cửa của buổi triển lãm hội họa và thư pháp tháng sau, lúc đấy có lẽ cháu đã khỏe rồi."

Mục Duy Phong nhận lấy vé vào cửa, hỏi một câu: "Ông Thịnh, vị tiên sinh kia là ai vậy?"

"Bạn của tiểu thần y, cũng là người ở thành phố Hồ." Thịnh Thanh Đường cảm thán một tiếng, "Đúng là người đẹp chỉ chơi với người đẹp."

Bản edit được đăng tải duy nhất trên truyenwk.com @ellyclare_. Các bạn đọc tại truyenwk.com để ủng hộ chính chủ nhé!

Bên ngoài bệnh viện Đế đô.

Trên xe.

Doanh Tử Khâm vừa cột dây an toàn vừa hỏi: "Hồi nhỏ anh sống ở Đế đô sao?"

"Ừm." Phó Quân Thâm nhàn nhạt, lần này không giấu diếm cái gì, "Năm tuổi anh tới Đế đô, tiếp đó đi giới cổ võ."

Doanh Tử Khâm dừng tay một chút.

Cô nhớ hồi trước Giang Nhiên nói rằng Phó Quân Thâm rất nguy hiểm, suýt chút nữa đánh chết người, bảo cô cách xa anh một chút.

Hiện tại xem ra, người suýt bị đánh chết kia hẳn là thành viên chi chính nhà họ Mộng.

Giang Nhiên có thể biết, bởi vì lúc đó anh ta ở giới cổ võ.

Giới cổ võ và giới cổ y có mối liên hệ với nhau, tin tức truyền lại cũng rất nhanh.

Nhưng mà vô luận là giới cổ võ hay giới cổ y, đều không có bất kỳ liên hệ với bên ngoài.

Nếu như không có người dẫn dắt, căn bản không tìm thấy giới cổ võ và giới cổ y ở đâu.

Doanh Tử Khâm không nói gì, mi mắt buông xuống, như có điều suy nghĩ.

Thông qua bài Tarot, cô cũng không tính ra quá khứ của Phó Quân Thâm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Hai mươi năm trước, là khoảng thời gian mấu chốt.

Cô đi hỏi chuyện ông cụ Chung, ông cụ Chung cũng không rõ nội tình lúc đó ra sao, chỉ nói có không ít người tới Phó gia, thành phố Hồ cũng hỗn loạn một thời gian.

Doanh Tử Khâm nheo mắt.

Phó Quân Thâm di chuyển tay lái, lúc này điện thoại ở một bên vang lên.

Là ông cụ Phó.

Anh nhận cuộc gọi, nói mấy câu rồi mới cúp.

Mà ông cụ Phó bên này.

Sau khi ông cũng Phó Quân Thâm nói chuyện điện thoại xong, mới nhìn về hướng Phó Minh Thành và Phó phu nhân: "Có chuyện gì không?"

"Bố, có một tin tốt." Phó phu nhân cười cười, "Hiện tại Minh Thành đang liên hệ với Biman, nếu thành công, Ngự Hương Phường của chúng ta liền có thể tiến quân vào quốc tế."

Ông cụ Phó thoáng trầm mặc, chậm rãi đáp: "Ồ, vậy thì rất tốt a."

Ông đã nghe qua Biman.

Biman là thương hiệu cao cấp nổi tiếng thế giới, có thể gọi là đứng đầu thế giới về ngành nước hoa.

Giống như Oloris, Biman là một thương hiệu dưới trướng Tập đoàn Venus, nhưng mà cao cấp hơn.

Ngự Hương Phường là một loại hương truyền thống của nước Hoa, Biman đối với cái này cũng thấy rất hứng thú.

Phó phu nhân không nghĩ tới ông cụ Phó tựa hồ không có hứng thú gì, có chút lúng túng.

Phó Minh Thành mấp máy môi: "Bố, vậy bố nghỉ ngơi trước, bọn con đi đây."

Ông cụ Phó phất phất tay, nằm trên ghế xích đu, nhắm mắt lại, rất nhanh liền ngủ thϊếp đi.

Hai vợ chồng ra ngoài.

"Ông cụ dạo gần đây có vẻ thích ngủ." Phó phu nhân vẫn còn lo nghĩ, "Có nên khuyên ông đi bệnh viện xem chút không?"

"Tôi đã mời bác sĩ ở bệnh viện Số một rồi." Phó Minh Thành nói, "Bác sĩ nói không có vấn đề gì, bởi vì các khí quan của người già bắt đầu lão hóa, là sẽ thích ngủ."

Phó phu nhân nghe vậy, gật đầu một cái.

Nhìn thấy sắc mặt Phó Minh Thành không tốt lắm, bà chần chừ một chút, vẫn nói: "Em thấy ông cụ vẫn có ý nghĩ đem Ngự Hương Phường cho Phó Quân Thâm, coi như bây giờ anh liên lạc được với bên Bích Mạn, chỉ sợ đến lúc đó may áo cưới cho người khác ()."

() May áo cưới cho người khác (为人作嫁): Thành ngữ này có xuất xứ từ bài thơ Bần nữ của Tần Thao Ngọc đời Vãn Đường. Nghĩa bóng của thành ngữ này là: chịu khổ thay cho người.

"Ông cụ muốn cho, nó cũng không muốn." Phó Minh Thành có chút mất kiên nhẫn, "Huống hồ, nó cũng không biết cách điều chế nước hoa, làm sao có thể quản lý Ngự Hương Phường?"

Phó phu nhân nhẹ nhàng thở dài: "Nói thì nói vậy, ai bảo hai mươi năm trước... Ôi."

Chuyện của hai mươi năm trước, thật sự không có ai muốn nhắc tới.

Tuy bây giờ đã qua lâu, nhưng trong lòng Phó phu nhân vẫn có khúc mắc.

Bà lại lắc đầu, đi xuống nhà bếp.

Bản edit được đăng tải duy nhất trên truyenwk.com @ellyclare_. Các bạn đọc tại truyenwk.com để ủng hộ chính chủ nhé!

Cuối tuần đi qua, buổi sáng thứ hai, Doanh Tử Khâm trở về trại huấn luyện.

Cô vừa trở về, liền thấy Phong Việt cùng Đằng Vận Mộng ngồi bên cạnh một cái bàn trong phòng học lớn.

Trên mặt bàn bày thiết bị cơ khí do hai người chế tạo, nhưng sắc mặt hai người đều không tốt.

Doanh Tử Khâm đi qua, ánh mắt hơi cố định: "Thiết bị này hỏng rồi?"

Tả Lê không cho cô tham gia nhiệm vụ này, cô cũng không đi quản.

Lấy thực lực của Phong Việt cùng Đằng Vận Mộng, chế tạo một một thiết bị cơ khí, cũng không tính là việc gì khó.

Nghe cô nói vậy, Phong Việt đập mạnh vào bàn, phẫn nộ: "Tuyệt đối là có người giở trò quỷ, bản vẽ của tớ và Mộng Mộng thiết kế không sai, không thể nào mà hỏng được."

"Là có người động." Doanh Tử Khâm đưa tay đi lòng vòng trên chiếc bàn hình vuông, nhàn nhạt, "Hạch tâm bị phá hư, không thể dùng được."

"Cái này cũng không hẳn a." Đằng Vận Mộng rất phiền muộn, "Sau khi tớ làm xong, đã khóa phòng lại, ai có thể động chứ?"

Doanh Tử Khâm không nói chuyện, còn đang loay hoay thiết bị hình vuông.

Phong Việt mấp máy môi: "Sắp phải khảo nghiệm rồi, làm sao bây giờ?"

Mấy phút sau, các nhóm nhỏ khác cũng lục đục đi tới, nghe thấy chuyện này, không khỏi kinh ngạc.

"A, không thể dùng?" Tu Nhan quay đầu, cười như không cười, "Hỏng rồi? Lần này phải làm sao bây giờ?"

Không còn Đằng Vận Mộng cùng Phong Việt, Doanh Tử Khâm có còn làm được không?

Bản edit được đăng tải duy nhất trên truyenwk.com @ellyclare_. Các bạn đọc tại truyenwk.com để ủng hộ chính chủ nhé!

----

Từ giờ hãy gọi tui là Dilys Gọi Elly vẫn được nha :">

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio