Hôn Phu Của Tôi Là Mafia???

chương 24

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi mình về đến nhà cũng đã hơn h tối, mình vào nhà trước đã thấy anh ngồi trên sofa xem thời sự trên tivi, thấy mình về anh ta ngoắc tay nói

- lại đây, ngồi xuống

Mình từ từ tiến lại ngồi bên cạnh anh nhưng tất nhiên giữa hai người phải có khoảng cách

- mệt không?- anh hỏi nhẹ nhàng

- không tôi đâu có làm gì đâu mà mệt

Lúc đó chú Lý tay xách nách mang đem mấy cái túi mình mua lúc nãy vào nhà hỏi mình

- phu nhân mấy túi này tôi để ở đây thì được ạ?

- chú để đó đi lát cháu mang lên phòng

- dạ được

Chú để gần bàn rồi đi ra ngoài

- anh đi công tác như thế nào? Mọi chuyện tốt chứ? Anh co mệt không?

- mọi thứ đều ổn. Tôi vẫn khỏe không sao. Câu đó phải để tôi hỏi em mới đúng

- tôi vẫn khỏe mà. À còn nữa tôi.... Trả anh. Xin lỗi!!!

Mình thấy tội lỗi quá nên nhẹ nhàng lấy chiếc thẻ ra trả anh

- sao lại trả? Lại còn xin lỗi

- tại.... Tại lúc nãy tôi mua cho chị Hân rất nhiều thứ mà dùng rất nhiều tiền của anh nữa. Nên phải xin lỗi

- đứa ngốc này!

Anh tự nhiên cười nói mình ngốc rồi còn xoa đầu nữa

- tôi làm đúng mà sao lại nói tôi ngốc

- đây là tôi cho em, muốn xài sao là tuỳ em, xong nữa em đã là hôn thê của tôi thì tiền của tôi cũng là của em. Vậy nên không cần ngại

- nhưng tôi vẫn chưa biết cài tiền sao cho đúng nếu cứ phung phí như vậy thì anh nghèo mất

- hahaha... Em lo tôi nghèo sao?

- phải

- nếu anh nghèo thì làm sao mua quà cho tôi, vậy nên phải tiết kiện từ bây giờ

- được biết như vậy là tốt

Anh lại cười cười, rồi lại từ đâu lấy ra một cái hộp nói

- đây là quà cho em

- nhận dịp gì vậy?

- thì đi công tác nên mua thôi. Đừng nói nhiều nữa mau mở ra xem thích không

Mình nhanh chính mở chiếc hộp ra trong đó là một đôi giày thể thao của hãng xxxx mới ra hôm qua với phiên bản giới hạn. Mình cũng là một trong những người nghiện giày nên biết điều đó và tất nhiên vẫn ao ước có được nó

Và thế là:

- uow đẹp qua!! Sao anh biết tôi đang thích đôi này? Yêu quá đi thôi!!!

Do vui mừng qua mưcs mà mình ôm luôn đôi giầy vào lòng

- giày là để mang chứ không phải để ôm. Mang thử xem vừa không.

- tại người ta mừng quá chứ bộ

Vừa càu nhàu vì anh ta cắt nhang cảm xúc vừa cúi người định mang đôi giày vào thì anh ta đột nhiên giật luôn đôi giày rồi ngồi hẳn xuống sàn nhà định mang vào giúp

- ahhh không cần đâu tôi có thể tự làm được. Ai lại để anh ngồi dưới sàn như vậy chứ

- tôi thích làm gì thì làm thôi. Im lặng

Đành để anh ta mang giúp mà công nhận đúng là giày đẹp nên mang vào rất nhiên phải đẹp cộng thêm vừa in nữa chứ

Khi lo xong vụ giày anh đi vào bếp nói

- tối rồi vào ăn cơm

Khi đang ăn thì anh đột nhiên lên tiếng

- Vivi sao rồi em có chăm sóc cho nó tốt không?

- nó rất tốt. Ngày nào cũng ăn no rồi chạy nhảy không biết mệt

- việc học của em thù thế nào?

- mọi thứ đều ổn chỉ trừ môn toán, hôm bữa tôi làm chỉ được điểm

- vì nó mà em bỏ ăn?

- tôi không bỏ ăn chỉ là lo anh biết sẽ mắng nên ăn không vô thôi

- cô ngốc này!- anh kí nhẹ lên trán mình, tuy nhẹ nhưng phải diễn sâu một chút

- ahhhh sao lại kí tôi?

- vì quá ngốc

- tại sao lại ngốc?

- tôi không bao giờ mắng em vì những chuyện như vậy mà cho dù em có học dốt đi nữa thì không cần lo.

- sao lại không lo? Học dốt thù mốt sao kiếm việc làm? Sao kiếm tiền?

- không phải lo đã có tôi, tôi sẽ lo cho em từ a đến z

- nhỡ sau này không ơr cùng anh nữa thì sao anh lo cho tôi được?

- sao lại không ở cùng?

- thì mốt anh có người yêu rồi có vợ tất nhiên tôi không sống cùng anh nữa

- im mồm! Không vào giờ có chuyện đó

Tự nhiên anh tức giận hét lên rồi đứng dậy đi lên phòng không nói gì nữa

Sao vậy ta? Mình nói gì sai ak?

Mình cũng nhanh chóng ăn no rồi len phòng bế Vivi xuống vườn đi dạo

Bồng Vivi ngồi trên xích đu rồi cho bé ăn tối, sau khi ăn no lại chạy nhảy lung tung. Mình thì ngồi đó lấy đi động ra lướt web, Facebook, instagram.... Chán che rồi lại đi dạo xung quanh khu vườn hoa, nơi đây có rất nhiều hoa đặc biệt là còn có cả hoa lavender mà mình yêu thích nhất nữa. Chỉ cần đứng từ xa là có thể ngửi thấy mùi thơm dễ chịu từ chúng toả ra tạo cho mình cảm giác thư giản vô cùng

Mình ngồi xuống bãi cỏ dựa vào gốc cây lớn gần đó mà tận hưởng

Cuối cùng nhờ có gió mát, hương thơm mà đưa mình vào giấc ngủ lúc nào không hay

Khi ngủ được một lúc đọt nhiên có vòng tay ấm áp bao trọn lấy cơ thể mũm mĩm của mình. Mở mắt ra thì thấy là anh

- sao lại ngủ ở đây nhỡ cảm lạnh thì sao?

- chỉ là cảm thấy buồn ngủ nên ngủ chút thôi mà

- lên phòng ngủ đi

- Uhm để tôi tìm Vivi

- tôi đã đem nó về chuồng rồi

- vậy cảm ơn

Mình định quay đi vào nhà thì tay bất ngờ bị kéo lại làm mình chóng váng ngã vào vòng tay anh ta. Chưa dừng lại ở đó môi mình còn bị khoá lại bởi đôi môi của người mà ai cũng biết là ai. Đi qua bất ngờ nên không kịp có phản ứng gì cho đến khi anh ta buông ra thì mình mới định hình lại được

- nekkkkk anh làm gì vậy? Nụ hôn đầu của tôi phải dành cho người tôi yêu hay yêu tôi sao anh dám????

- thì tôi cũng nằm trọng phạm vi đó mà. Tôi thích em, bảo bối!!!

- tôi..... Tôi... Về phòng đây

Mình ba chân bốn cẳng chạy về phòng đỏ mặt. Trời ơi sao chuyện này lại xảy ra? Chả có trong kế hoạch gì cả.... Làm sao đây.

Và thế là đêm đó có hai người mất ngủ cùng với..... Một con chó( vì bị chủ nó ép nghe người đó tự kỉ..... Em cún thiệt là đời buồn mà....... Cạn lời!!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio