Hồng Sắc Sĩ Đồ

chương 179: diệp trạch đào phóng vệ tinh.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Chú hai nói chú rất xem trọng anh, anh phải làm cho tốt, về mặt đầu tư chú hai sẽ giúp đỡ anh, để anh nhanh chóng phát triển đi lên.

Trong gia đình có người giúp đỡ mình, Lưu Mộng Y cảm thấy rất vui.

Diệp Trạch Đào cười,. Từ khi biết được một số tình hình của Lưu gia từ ông Điền, biết được Lưu gia vẫn còn anh trai của Lưu Mộng Y có thể nối nghiệp phát triển, không ngờ sau khi mất đi, đến giờ vẫn không chọn được người thích hợp.

Cấp trên thì quá nhỏ, cấp lớn thì không có người có đủ khả năng chống đỡ mọi mặt. Bây giờ cô của Lưu Mộng Y sau khi nhìn thấy tình hình như vậy, thì sẽ xúi giục bà nội vực con trai lên, đây chính là hành động tập hợp lực lượng cả nhà để giúp đỡ cho Vi Chính Quang.

Đương nhiên, Lưu gia bây giờ đã chia ra hai phe. Một phe là nhóm người Lưu Vũ Giang đang cầm đầu, bọn họ giúp đỡ cho Vi Chính Quang, phe còn lại là nhóm người Lưu Đống Vũ đang cầm đầu. Bọn họ thấy Lưu gia đang gặp bất lợi, muốn đào tạo một số người đáng tin cậy khác của Lưu gia. Cho nên họ tập trung lực lượng của mọi người lại để tiến hành sát hại nhau. Nhằm để đưa lớp người mới của Lưu Gia lên, cũng trong quá trình này, chàng rể này sẽ trở thành một mục đích đào tạo của bọn họ.

Đối với hành vi này của Lưu gia, Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể lắc đầu, rõ ràng Vi Chính Quang không phải là con cháu họ lưu, vậy mà người nhà Lưu gia lại nghe theo lời Lưu Vũ Giang, tiến hành nâng đỡ đưa hắn lên,. Chỉ có thể nói nhà Lưu gia thật sự không còn người nào có thể dùng được!

Mặt khác cũng cho thấy thế lực của Lưu Vũ Giang trong nhà Lưu gia là không nhỏ,. Chuyện của hắn và Lưu Mộng Y xem ra trở ngại không phải là nhỏ.

Diệp Trạch Đào cũng không biết tại sao mình lại lọt vào mắt của Lưu Đống Vũ. Chỉ cảm thấy Lưu Đống Vũ xem trọng mình.

Ông Điền nói đúng, chỉ cần mình làm nên chính tích, thì mới có thể phát triển đi lên. Bây giờ Diệp Trạch Đào bỏ đi những suy tính trong lòng. Tình hình của hắn cũng không quá nghiêm trọng như trong tưởng tượng, ít nhất trong tay hắn vẫn còn một số con bài có thể đi.

Sau khi Diệp Trạch Đào tự mình hiểu ra thêm một số vấn đề, những người nhà Lưu Gia đều không đáng tin cậy, tất cả đều phải dựa vào chính bản thân.

- Bây giờ em quay về thủ đô?

- Vâng, bố em bảo em quay về một chuyến, nói là tình hình ở tỉnh Ninh Hải hiện nay cũng rất phức tạp, đừng nhúng tay vào chuyện ở đây, sợ em bị liên lụy.

Diệp Trạch Đào chấn động, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện như vậy, dư luận của người dân tỉnh Ninh Hải càng ngày càng gây bất lợi cho Vi Chính Quang. Những người ở đây Lưu gia không thể khống chế được, bây giờ Lưu Mộng Y ở lại Ninh Hải không thích hợp.

- Vậy còn Vi Chính Quang?

- Gia đình đã đưa anh ta về thủ đô, nghe nói tình hình của anh ta lần này rất nguy hiểm!

Trong lòng vui sướng, đối với việc Vi Chính Quang bị đuổi đi, Diệp Trạch Đào cảm thấy rất thích thú, một khi Vi Chính Quang đi,thì sẽ bớt đi được một cái gai, tình hình đang chuyển biến thuận lợi.

- Tình hình cô của em hiện nay thế nào?

Nghĩ tới thái độ lúc đó của Lưu Vũ Giang, Diệp Trạch Đào liền hỏi.

Nghe hỏi đến tình hình của Lưu Vũ Giang, Lưu Mộng Y tâm trạng liền không vui nói:

- Xem ra Bà ta thật sự rất hận anh!

Diệp Trạch Đào liền cười. Bà ta vì con trai của mình mà đã bỏ ra không ít tâm quyết, tiếc là con trai bà ta không làm được như ý bà ta muốn.

- Trạch Đào, việc đầu tư em đã giao cho chị Thường, chị ấy sẽ triển khai hoạt động, anh yên tâm! Chị ấy rất giỏi!

Lưu Mộng Y nghĩ tới việc đầu tư, thì đã nói với Diệp Trạch Đào.

Suy nghĩ đó luôn hiện ra trong đầu của Diệp Trạch Đào, cảm thấy hiếu kỳ về chị Thường này, liền hỏi:

- Chị ấy là một người chín chắn!

- Anh không biết đâu, Chị ấy rất là giỏi, công ty của em đều là nhờ vào Chị ấy, công ty của em vốn không được thuận lợi, tiền gia đình em đầu tư cho em cũng không nhiều, từ sau khi có chị Thường giúp đỡ, công ty đã phát triển rất nhiều, bây giờ chị ấy đồng ý giúp em quản lý công ty ở xã Xuân Trúc, em rất yên tâm!

- Lần này chị em hùn vốn đầu tư với nhau, nhiều người đầu tư như vậy, thì phải có một người đứng ra chỉ huy mới được, anh nghe nói khi có nhiều hùn vốn kinh doanh chung, được một thời gian thì mọi chuyện sẽ trở nên rối loạn, việc này em cần phải xử lý cho tốt, đừng để mọi người xảy ra xung đột với nhau!

Diệp Trạch Đào đang lo lắng xảy ra việc như vậy, đừng thấy tiền vốn đầu tư hơn trăm triệu, thực ra chính Lưu Mộng Y kéo các chị em ở thủ đô đầu tư hùn vốn, mối quan hệ trong chuyện này xem chừng khá rộng.

Diệp Trạch Đào đang lo lắng giữa các cô ấy sẽ xảy ra mâu thuẫn, trên việc kinh tế, lúc chưa kiếm được tiền thì không sao, nhưng khi kiếm được tiền thì thường sẽ xảy ra tranh chấp.

Lưu Mộng Y gật đầu nói:

- Anh không nói em cũng biết, lần này mọi người đều đã ký thỏa thuận, chị Thường là giám đốc nghiệp vụ do em mời đến, có chị ấy triển khai hoạt động mọi người trong công ty sẽ không dám tùy tiện can thiệp vào.

Lúc này tâm trạng Diệp Trạch mới thấy nhẹ nhõm.

Lưu Mộng Y lại nói:

- Em quay về để xem tình hình, rồi nhanh chóng trở lại!

Diệp Trạch Đào nói:

- Em phải cận thận, đừng quá miễn cưỡng mình, chuyện của Lưu gia chưa đến lượt em phải lo, tự sẽ có các anh chị bậc trên lo, đừng dính đến các mối thông gia gì đó!

Lưu Mộng Y liền mỉm cười nói:

- Xem ra anh vẫn là người quan tâm đến em nhất!

Nghĩ đến việc sắp phải đi, Lưu Mộng Y liền ngã vào lòng ngực của Diệp Trạch Đào, hai người ôm hôn nhau thắm thiết.

Từ khi trải qua chuyện nam nữ, về mặt này Diệp Trạch Đào có một số kinh nghiệm, hai người ôm hôn nhau, tay Diệp Trạch Đào đã bắt đầu tiến sâu vào trong, làm cho toàn thân Lưu Mộng Y run rẩy.

Vừa đúng lúc hai định làm chuyện đó…… , thì điện thoại trong túi xách của Lưu Mộng Y đổ chuông liên tục.

Nhìn thấy quần áo của Lưu Mộng Y sắp bị cỡi ra hết, Diệp Trạch Đào thở dài một tiếng.

Lưu Mộng Y có một chút xấu hổ, vội vàng lấy điện thoại.

Nghe điện thoại xong, Lưu Mộng Y nói xin lỗi:

- Cô điện đến, xem ra em phải đi đến đó một chút.

Nói xong, liền hôn lên má của Diệp Trạch Đào, rồi ôm chặt Diệp Trạch Đào, xong sau đó mới vội vàng sửa sang lại quần áo rồi rời đi.

Tiễn Lưu Mộng Y đi xong, Diệp Trạch Đào thở dài một hơi, một gia tộc như Lưu gia xem chừng rất bề thế, bây giờ thật ra cũng chỉ là một đám hỗn độn, có khi đời sống của người dân bình thường vẫn chân thật hơn.

Xong chuyện này, Diệp Trạch Đào nghĩ đến việc công ty nước Đức, liền lắc lắc đầu, thời gian này của mình thật sự không đủ!

Liền điện thoại cho Thôi Vĩnh Chí, Diệp Trạch Đào liền nói về việc công ty vốn nước ngoài muốn gia nhập đầu tư.

Không ngờ sau khi Thôi Vĩnh Chí nghe xong chuyện này thấy hứng thú hơn việc mời thầu đầu tư vốn trong nước, bảo Diệp Trạch Đào nhanh chóng tiến hành báo cáo với họ.

Lúc đi ra, Diệp Trạch Đào nhìn thấy Lão Điền đang ngồi trong hoa viên bên ngoài đọc sách, hắn chào một câu rồi mới đi.

Khi trở về Khách Sạn, thì nhìn thấy Thôi Vĩnh Chí và Triệu Vệ Giang đều đang ngồi trong đó.

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào đi vào, Thôi Vĩnh Chí liền cười nói:

- Nhìn Diệp Trạch Đào mệt chưa kìa, việc đầu tư đã bàn xong?

Bọn họ cho rằng Diệp Trạch Đào đi bàn công việc dự án với công ty người Đức kia, mà không biết Diệp Trạch Đào đã trải qua rất nhiều sự việc.

Diệp Trạch Đào cũng không giải thích, biết bọn họ đang rất quan tâm đến việc đầu tư, thẳng thắn nói:

- Hai vị Lãnh đạo, chuyện là vậy…..!

Nói một chút về một số yêu cầu của Hilal.

- Chỉ cần vốn nước ngoài đầu tư vào, Chúng ta nhất định làm thỏa mãn yêu cầu củ bọn họ!

Triệu Vệ Giang liền lớn tiếng nói:

Diệp Trạch Đào cảm thấy có chút kỳ lạ, hai vị lãnh đạo này có vẻ quá hấp tấp!

Thôi Vĩnh Chí gật nhẹ đầu nói:

- Lần này trong thành phố đã giao nhiệm vụ xuống, cũng đã trao cho giải thưởng lớn, tập trung được vốn đầu tư nước ngoài vào là một việc lớn, thành phố Hắc Lan xưa nay không có quy mô vốn đầu tư của nước ngoài. Trước khi cậu chưa đến xã thì chúng tôi cũng đã từng phái người đi điều tra, đó là một công ty khai thác vật liệu đá Công ty nước Đức là vô cùng lớn. Sự đầu tư của họ đối với sự phát triển của huyện chúng ta, thậm chí đối với toàn thành phố đều có một sự ảnh hưởng rất lớn. Nó sẽ thay đổi cục diện vốn không có vốn đầu tư nước ngoài lớn ở thành phố của chúng ta, điều này có ý nghĩa rất quan trọng!

Lúc này Diệp Trạch Đào mới hiểu rõ, nói cả buổi trời vẫn là tầm quan trọng chính trị.

Nghĩ tới việc hai người bọn họ đều đang muốn thăng quan, tiến chức, Diệp Trạch Đào liền hiểu ra, một khi công ty vốn nước ngoài đầu tư vào, thì sự thay đổi đời sống của bọn họ đương nhiên sẽ có rất nhiều lợi ích, chẳng trách bọn họ lại vội vàng như vậy.

Để tránh bọn họ nhận lời tùy tiện, Diệp Trạch Đào cũng nói kể lại tình hình đã đàm phán với Hilal, sau đó còn nói thêm một câu, việc phát triển khu công nghiệp xã Xuân Trúc cần phải tiến hành dựa theo kế hoạch của xã Xuân Trúc .

Hai người họ cũng biết lực lượng hiện nay của Diệp Trạch Đào, Thôi Vĩnh Chí suy nghĩ một lúc nói:

- Được, việc này giao cho Diệp Trạch Đào phụ trách làm, nhưng nhất định phải hợp tác được với công ty này!

Nói thì là như vậy, nhưng khi Hilal đó đầu tư vào, bất kể Diệp Trạch Đào có cố gắng như thế nào, Hilal đó vẫn thu được không ít lợi ích từ trong huyện.

Việc làm cho Diệp Trạch Đào lo lắng nhất vẫn là thành phố rất coi trọng việc này, cũng đưa ra nhiều ích lợi giống vậy.

Tuy không có thiệt hại gì đến lợi ích của người dân trong xã, nhưng nhìn thấy Huyện và thành phố bỏ ra nhiều lợi ích, khiến Diệp Trạch Đào đau xót.

Nghi lễ ký kết sẽ nhanh chóng được tổ chức long trọng, Chủ tịch tỉnh lần này cũng được mời đến để tham gia nghi lễ ký kết.

Nhìn nghi lễ tổ chức long trọng như vậy, Diệp Trạch Đào lắc đầu, lợi ích của quốc gia lần này đã bị tổn thất một ít.

Khi nghi lễ ký kết kết thúc, Bí thư Thành ủy Hứa Phu Kiệt liền gặp gỡ những người lãnh đạo này của huyện.

Nhìn qua Diệp Trạch Đào một lúc, biểu hiện của Hứa Phu Kiệt rất vui, lớn tiếng nói:

- Thưa các đồng chí, xã Xuân Trúc lần này đã phóng được một viên vệ tinh, phóng được một chiếc vệ vinh rất lớn. Mọi người đều nhìn thấy rồi, việc mời nhà đầu tư cho xã Xuân Trúc đạt được kết quả lớn, lãnh đạo Tỉnh ủy đã đặc biệt biểu dương cho việc làm này. Chúng ta phải học tập và làm việc theo các đồng chí của xã Xuân Trúc, phải học hỏi theo đồng chí Diệp Trạch Đào, với tinh thần dám nghĩ dám làm. Àh, nghĩ đến kế hoạch của khu công nghiệp của xã Xuân Trúc lúc mới đề ra thì tôi đã nhận thấy kế hoạch này nhất định thành công, trong chúng ta chắc có một số đồng chí cho rằng đó là ý nghĩ hảo huyền?

Nhưng sự thật đã bày ra trước trước mắt, chúng ta phải để cho sự thật lên tiếng, khu công nghiệp xã Xuân Trúc không những đã thu hút được nhà đầu tư trong nước, mà còn thu hút được nhà đầu tư ngoài nước, đây chính là một thành quả rất lớn!

Biểu dương của Hứa Phu Kiệt thật sự không tồi, Diệp Trạch Đào là do một tay ông ta nâng đỡ, bây giờ có thể nói là người của ông ta rồi, Diệp Trạch Đào làm ra được thành tích lớn như vậy, chứng minh Hứa Phu Kiệt biết dùng người và có cặp mắt tinh đời.

Việc này đối với việc đi lên của Hứa Phu Kiệt ở thành phố Hắc Lan là một phát triển mạnh.

Nghĩ đến những lời biểu dương của các vị lãnh đạo Tỉnh ủy sau khi biết kết quả mời thầu của xã Xuân Trúc, trên mặt của Hứa Phu Kiệt lộ ra nét rạng rỡ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio