Nhìn Cap Black bước vào phòng, Diệp Trạch Đào ít nhiều cũng có chút hưng phấn, đây chính là Tổng thống Mỹ. Trước kia mình chỉ được thấy trên ti vi, không ngờ bây giờ lại đứng mặt đối mặt với nhau.
Diệp Trạch Đào cũng không ngờ sau khi mình đến Mỹ lại có thể gặp Tổng thống Mỹ, liền chăm chú nhìn, người khoảng bốn mươi tuổi, rất là tinh anh, đôi mắt cũng có thần.
Đây là một người dồi dào tinh lực!
Diệp Trạch Đào không thể không thừa nhận, tinh lực ở vị Tổng thống Mỹ này lớn hơn rất nhiều so với những lãnh đạo của Trung Quốc.
Cũng không biết kinh nghiệm chính trị của vị Tổng thống này như thế nào?
Lúc này Diệp Trạch Đào đột nhiên suy nghĩ, nếu một vị Tổng thống nước Mỹ đến một đất nước phức tạp như Trung Quốc thì ông ta có thể ứng phó với những tình hình phức tạp chốn quan trường ở Trung Quốc được hay không?
Kết luận là phủ định, Diệp Trạch Đào cũng không coi trọng những lãnh đạo nước Mỹ này.
Đương nhiên rồi, Diệp Trạch Đào biết chắc một việc, đoàn mưu sĩ kia của nước Mỹ mới là trung tâm. Chế định phương hướng chiến lược thực sự chắc chắn là do những người kia quyết định.
Chế độ quản người!
Diệp Trạch Đào liền có một ý nghĩ.
Đang lúc Diệp Trạch Đào nghĩ tới nhập thần thì Cap Black bước nhanh tới.
- Anh Diệp, làm anh sợ hãi rồi?
Cap Black đi đến liền nói một câu như vậy.
Câu nói này có chút ý tứ như nhìn từ trên cao xuống.
Diệp Trạch Đào sửng sốt, mỉm cười nói:
- Mấy tên không tặc mà thôi, không phải băn khoăn đến hành khách, thu thập xong hết rồi.
Ánh mắt Cap Black nhìn thẳng vào Diệp Trạch Đào.
Đừng thấy vẻn vẹn vào một hai câu nói, thì trong đó có không ít đạo lý. Cap Black tỏ vẻ thái độ như nhìn từ trên xuống. Thể hiện ra là người Mỹ đã cứu Diệp Trạch Đào. Chỉ cần Diệp Trạch Đào nhận, cấp dưới lại chủ động nói rồi. Nhưng Diệp Trạch Đào đang đối chọi gay gắt, không hề công nhận việc này. Nói rõ thời điểm mấu chốt vẫn là anh ta ra tay.
Sự tình quả là như vậy. Không có Diệp Trạch Đào ra tay vào thời điểm mấu chốt thì không ai biết hậu quả sẽ như thế nào.
Hay quá!
Lúc Cap Black bắt đầu nhìn Diệp Trạch Đào còn trẻ, liền cho rằng Diệp Trạch Đào có thể là người có hậu thuẫn ở Trung Quốc. Trong suy nghĩ của Cap Black. Ông ta coi thường người Trung Quốc, cho rằng tình hình quan chức mục ruỗng ở Trung Quốc lúc này rất nghiêm trọng. Phần lớn đều là hành vi mua quan bán chức. Làm Tổng thống, ông ta biết rất nhiều thứ cơ mật. Không ít quan chức của Trung Quốc đã có bất động sản ở Mỹ, việc có nhiều tiền gửi ngân hàng thì ông ta lòng dạ đều biết rõ, nên mới coi thường Diệp Trạch Đào.
Hiện tại khi Diệp Trạch Đào tiến hành phản kích, Cap Black đều có chút không quá thích ứng.
Sau khi ôm Diệp Trạch Đào một chút, hai người ngồi xuống.
Nhìn mặt Diệp Trạch Đào. Cap Black mỉm cười nói:
- Anh Diệp hài lòng với sự sắp xếp ở đây chứ?
- Cũng không có gì là hài lòng với không hài lòng cả, chỉ là không có cách nào thưởng thức phong cảnh nước Mỹ thôi!
Cap Black sửng sốt, biết Diệp Trạch Đào đang có ý kiến về việc ông ta sắp xếp ở đây, cho rằng không quá tự do.
- Anh Diệp rất khó có một lần đến với nước Mỹ. Như vậy đi, tôi sắp xếp một chút, mời anh Diệp thăm xung quanh nước Mỹ, để hiểu rõ thêm một chút về tình hình nước Mỹ. Anh thấy thế nào?
Đây là một cơ hội, Cap Black cũng không buông tha. Rất nhiều người không rõ tình hình của nước Mỹ. Nghiên cứu tình hình Diệp Trạch Đào ở Trung Quốc, thấy được, anh ta là một cán bộ rất có tiềm năng thăng tiến. Nếu có thể để một cán bộ như vậy có chút thiện cảm với nước Mỹ thì chắc chắn sẽ rất có ích với việc phát triển của hai nước sau này.
Dù sao mình cũng đến nước Mỹ rồi, Diệp Trạch Đào cũng muốn đích thân cảm nhận một chút về nước Mỹ, liền nói:
- Tôi càng muốn tìm hiểu một chút về phương diện đất đai con người của nước Mỹ.
Cap Black cười ha ha nói:
- Như anh mong muốn.
- Vậy thì phải cám ơn Tổng thống rồi.
Người phiên dịch kia là Cap Black mang đến, không ngừng phiên dịch lời hai người nói.
Thực ra, tiếng anh Diệp Trạch Đào rất giỏi, nên cũng hiểu được điều Cap Black nói. Nhưng Diệp Trạch Đào vẫn giả bộ như không hiểu, phải đợi người phiên dịch kia dịch xong mới nói.
Hai người ở đây thể hiện cũng rất hòa hợp.
Đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt nói chuyện. mọi người đều không thể giao lưu sâu hơn. Nhưng mục đích Cap Black ngoài việc tận mắt nhìn người thanh niên nhất định có tiền đồ phát triển ở đất Trung Quốc thì còn có một kiểu thăm dò. Trực tiếp xem Diệp Trạch Đào rốt cuộc có bao nhiêu năng lực.
Sau khi hàn huyên vài câu, Cap Black nói:
- Anh Diệp, tổ chức chủ nghĩa khủng bố lần này là Xã Ánh Sáng. Sau khi bắt được tên cầm đầu của tổ chức thì người trong tổ chức đã rất nhiều lần ứng cứu. Lần này muốn thông qua quý quốc để làm việc này, cuối cùng lại bị hai nước chúng ta cùng phối hợp dập nát âm mưu. Mặc dù tổ chức này không quá lớn, nhưng lại là một tổ chức khiến người ta đau đầu. Lúc chúng tôi đánh vào thì chúng đã ẩn thân ở phương Đông. Trong chuyện này, chúng tôi cũng có chỗ khó xử. Nếu bước tiếp theo lại uy hiếp mấy người kia, vậy thì sẽ càng nguy hại lớn hơn.
Diệp Trạch Đào chăm chú nghe, vì đích thân cảm nhận được sự điên cuồng của mấy người này thì Diệp Trạch Đào cũng không có thiện cảm với mấy người trong tổ chức.
Nghe những lời Cap Black nói, Diệp Trạch Đào thấy mình đang tham gia vào việc triệt phá chúng. Lúc biết bước tiếp theo của người trong tổ chức này là sẽ trả thù mình, liền có ý tưởng diệt trừ tổ chức này, liền mỉm cười nói:
- Tổ chức như vậy thực sự mang lại sự nguy hại cho các nước.
- Đúng đấy, trong hành động lần này chúng ta đã giết chết tên cầm đầu của chúng, nhưng theo chúng ta biết. Tổ chức này bây giờ đang có hơn trăm người, nếu phương Đông Tây hợp tác diệt sạch bọn chúng thì hoàn toàn có thể diệt trừ tổ chức này.
Có đám người như vậy tồn tại, bản thân Diệp Trạch Đào có cảm giác uy hiếp, lần này rất nghiêm túc hỏi:
- Quý quốc có dự định như thế nào?
Khi thấy Diệp Trạch Đào nghiêm túc hỏi như vậy, sự coi trọng của Cap Black với Diệp Trạch Đào đã nhiều hơn rồi.
Mặc dù nước Mỹ nghiên cứu về Diệp Trạch Đào không ít, nhưng Cap Black vẫn có chút thái độ coi thường Diệp Trạch Đào. Hiện giờ sau khi nghe Diệp Trạch Đào có ý tưởng cùng đánh tổ chức này thì Cap Black không thể không nhìn thẳng vào năng lực của Diệp Trạch Đào.
- Anh Diệp, phải biết người của tổ chức này rất có nhiều biện pháp. Ở quý quốc cũng có những nơi ẩn nấp.
Điều này cho thấy nếu Diệp Trạch Đào không có thủ đoạn cao siêu, căn bản không thể ứng phó với tổ chức như vậy.
Diệp Trạch Đào mỉm cười, việc này liên quan đến việc hai bên cùng hành động. Diệp Trạch Đào chỉ là một nhân vật có thể ảnh hưởng đến một nhóm người hắn không có khả năng tùy tiện hành động.
Điều Cap Black hy vọng là một chiếc cầu nối, chính là muốn thông qua Diệp Trạch Đào xây lên chiếc cầu kia. Lúc thấy Diệp Trạch Đào quả nhiên có năng lực, ánh mắt cũng linh hoạt rồi.
Trong việc đả kích chủ nghĩa khủng bố, giờ nước Mỹ ngày càng cố gắng. Tuy rằng không ít nước ngoài miệng đồng ý nhưng lại chẳng làm bao nhiêu việc, đều chê cười nước Mỹ.
Hiện tại nếu có thể thông qua chuyện này mà đạt được việc hợp tác với Trung Quốc thì rất có lợi với nước Mỹ.
Lúc này Diệp Trạch Đào cũng đang nhìn Cap Black, nước Mỹ luôn có ý đồ thông qua việc đả kích chủ nghĩa khủng bố để mở rộng ảnh hưởng của nước họ. Việc đả kích chủ nghĩa khủng bố đã thành một cái cớ của nước Mỹ. Đương nhiên Diệp Trạch Đào sẽ không tùy tiện đáp ứng điều gì.
Đương nhiên rồi, đối với cái Xã Ánh Sáng mà Cap Black nói thì Diệp Trạch Đào cũng có ý định nhất định phải diệt trừ.
Điều Diệp Trạch Đào cần là hai bên hợp tác, cùng chống lại tổ chức này. Nhất định phải diệt trừ triệt để tổ chức này. Điều đó sẽ có ích cho mọi người.
- Gần đây chủ yếu tinh lực của chúng tôi đều dồn vào lật đổ sự thối nát, lực lương không còn đủ!
Diệp Trạch Đào đã nói một câu như vậy.
Cap Black nói:
- Sự tồn tại của tổ chức này cũng đang uy hiếp anh Diệp đấy.
- Đây là chuyện bất đắc dĩ, tinh lực của quốc gia cũng có hạn.
- Việc quý quốc chống sự suy thoái thì tôi rất tán thưởng, có rất nhiều tài liệu của cán bộ có thể giao cho quý quốc.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Nếu như vậy, tôi tin Trung ương của nước tôi sẽ tích cực tham gia đấy.
Hai người nhìn nhau cười, Cap Black nói:
- Hôm khác tôi sẽ mời anh ăn cơm.
- Được, đến lúc đó tôi cũng mời lại.
Tiễn Cap Black về thì Diệp Trạch Đào ngồi đó trầm tư. Định tính của tổ chức chủ nghĩa khủng bố cũng có chỗ rối ren. Khi nước Mỹ thường phản đối tổ chức của chúng thì liền định vị được vị trí của tổ chức chủ nghĩa khủng bố, mượn việc tấn công tổ chức chủ nghĩa khủng bố để ảnh hưởng đến nội chính của nhiều nước. Nếu Trung Quốctham dự vào thì cái gọi là chủ nghĩa khủng bố sẽ tiến vào Trung Quốc. Đây không phải là chuyện tốt.
Từ ý tưởng của Cap Black hôm nay có thể thấy ông ta đã có ý xuống nước để lôi kéo Trung Quốc. Việc này cần phải nghiên cứu cẩn thận, Xã Ánh Sáng kia nhất định phải xóa sạch, nhưng Trung Quốc cũng không thể để nước Mỹ xỏ mũi dẫn đi, nắm chắc có chừng mực có vẻ rất quan trọng.
- Chủ tịch thành phố Diệp, ở bên ngoài có một mỹ nữ.
Lý Duy tiến vào nói nhỏ.
Mỹ nữ?
Diệp Trạch Đào liền nhìn về phía Lý Duy.
Lý Duy cười cười nói:
- Nói là hướng dẫn viên du lịch và phiên dịch do nước Mỹ phái đến.
Cũng tới nhanh đấy, Cap Black vừa mới đi thì đã phái người đến rồi. Diệp Trạch Đào hoàn toàn có thể tin trước khi Cap Black đến thì đã có ý cho mình thăm khắp đất nước Mỹ này rồi. Người này chắc chắn cũng là nhân viên sắp xếp cho mình đây.
- Để cô ấy vào đi.
Diệp Trạch Đào cũng muốn xem nhân vật mà Cap Black đã sắp xếp cho mình là người như thế nào.
Lúc cô gái xinh đẹp tóc vàng mắt xanh tràn đầy phong tình bước vào, Diệp Trạch Đào liếc mắt nhìn không khỏi không thầm khen một tiếng. Đây quả nhiên là một cô gái từ trên xuống dưới đều đậm chất phương Tây.
Phái một cô gái trẻ đẹp đến làm hướng dẫn viên và phiên dịch cho mình!
Diệp Trạch Đào cảm thán không thôi.
Xem ra người Mỹ cũng tìm hiểu về mình một chút đấy!
- Anh Diệp, tôi tên là Ruth, xin anh chiếu cố nhiều hơn.
Cô gái này nói tiếng Hoa cũng không tồi, vừa đến đã tự giới thiệu mình rồi.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Được, vậy làm phiền cô Ruth rồi.
- Tin rằng cùng với sự tìm hiểu của anh Diệp về đất nước tôi, thì chúng ta sẽ hợp tác ngày càng tốt!
Ruth liếc nhìn Diệp Trạch Đào một cái.
Diệp Trạch Đào cũng có chút hả hê, cô gái này nói tiếng Hoa cũng chưa quen thuộc lắm!