Rạng sáng lúc ba giờ, di động Phương Thê vang lên.
Trong màn đêm tĩnh lặng như thế, thanh âm kia có vẻ cực kỳ chói tai.
Phương Thê từ trong giấc mơ giật mình dậy, đáy lòng xẹt qua một hồi kinh hãi.
Điện thoại di động mới, số cũng mới, cũng không có quá nhiều người biết, cô chỉ nói cho mẹ cô, còn dùng số này gọi điện lần đầu cho Doãn Văn Trụ.
Cuối cùng là ghi vào đơn xin việc gửi cho công ty.
Cầm chiếc điện thoại trên đầu giường lên, Phương Thê nhấn nút trả lời.
"Cô Phương Thê phải không? Chúng tôi là cục công an thành phố C, Phương Niệm Hoa và Lương Mộng Cầm có phải là cha mẹ cô không?"
"Vâng"