Hơp Thể Song Tu

chương 417: lôi cốt của tiên đế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong vòng ba ngày, Ninh Phàm giống như một đạo liệt phong, cuốn ùa tới tầng chín.

Sát lục, hơn nữa sát lục ở nơi đây không hề có nỗi lo ở phía sau lưng, đối với hắn mà nói, không có khó khăn gì.

Nhất là nơi đây là vùng đất mà Lôi Tu tử linh tụ tập, ỷ vào thần hiệu khắc Lôi của Thái tố lôi đồ, ỷ vào hung uy sát lục của ba con Luyện hư khôi lỗi, cho dù là Khuy hư tu sĩ cũng chỉ có chết mà thôi.

Ninh Phàm khắc lôi, bản thân có thể diệt Hư Long Tử, cộng thêm tam khôi, một khi hàng lâm tầng nào đó thì chính là hạo kiếp của tầng đó!

Tầng thứ sáu, chỉ có một vị Khuy hư lôi chủ, bị Ninh Phàm một người ba khôi vây công, diệt sát đến chết.

Tầng thứ bảy, tổng cộng có tất cả hai vị Khuy hư, cũng không phải là đối thủ của Ninh Phàm, đều bị tiêu diệt.

Tầng thứ tám, có hai vị Khuy hư, đều bị diệt.

Tầng thứ chín, tổng cộng có tất cả ba vị Khuy hư, một chạy thoát, hai chết!

Từ tầng sáu tới tầng chín, Ninh Phàm chém tổng cộng vị Khuy hư.

Tính toán cẩn thận, Luyện hư cao thủ chết trong tay hắn đã có người.

Hóa thần nguyên lôi, đạo Khuy hư nguyên lôi, đều rơi vào trong tay Ninh Phàm.

Những thứ ngân phẩm, kim phẩm lôi ngọc, hắn cũng nhất nhất thu hồi, nói không chừng lần sau có thể sử dụng để giao dịch cùng Lôi Thập Nhất.

Nhiều nguyên lôi như vậy, nhưng chỉ khiến cho Lôi giáp bậc một đột phá tới hai phần ba bậc hai, ít nhất còn cần trảm sát Khuy hư, hoặc là Hóa thần, mới có thể đột phá lôi giáp bậc hai.

Cho dù chưa đột phá bậc hai, nhưng lôi giáp phòng ngự dĩ nhiên kinh khủng dị thường, Khuy hư tầng chín trở xuống, không ai có thể công phá lôi giáp phòng ngự.

Trong tay Ninh Phàm, đã có phiến Ô Kim trúc diệp, hoàn thành vượt mức nhiệm vụ của Hồng Y.

Tình báo cho thấy, lôi tháp tầng thứ mười, có tất cả bốn vị Khuy hư trấn thủ.

Bốn vị Khuy hư, ngay cả Ninh Phàm cũng không nguyện dấn thân vào hiểm, giờ phút này, trong lòng hắn đã chuẩn bị bỏ đi rồi.

Chỉ có điều khi nhìn lôi âm ngọc trong tay, Lôi Thập Nhất vẫn chưa liên lạc với Ninh Phàm, hắn không khỏi hơi tiếc nuối.

Xem ra trước khi rời đi, không có cách nào giao dịch cùng Lôi Thập Nhất một lần nữa rồi.

Vốn là Ninh Phàm chuẩn bị, tiếp tục với lôi ngọc vô dụng này, đổi chút ít bảo bối từ trong tay Lôi Thập Nhất.

Chung quy Ninh Phàm không phải là Luyện hư tu sĩ, chỉ chiến đấu dựa vào việc mình khắc lôi cộng thêm khôi lỗi.

Nếu bị quá nhiều Khuy hư vây công, cho dù là Ninh Phàm, cũng không cách nào thắng lợi.

Tâm ý đã quyết, Ninh Phàm quay trở về tầng dưới.

Ngay lúc đó, trên bầu trời, ánh sáng độn lôi dày đặc, đua nhau bắn nhanh đến, mang theo sát khí không che giấu chút nào.

Ánh mắt của Ninh Phàm chợt nghiêm lại. Độn quang dày đặc kia, ít nhất có ngàn hóa thần, tên Luyện hư trở lên!

Luyện hư ở tầng thứ chín, đã chết hết, những cao thủ này không thể nghi ngờ gì là đến từ tầng mười!

- Cuồng đồ lớn mật, can đảm dám xuất thủ với tộc đệ của Ứng Long vương, muốn chết!

Một vị Khuy hư tu sĩ cầm đầu, chính là lôi chủ của lôi tháp tầng thứ mười, khí thế tỏa ra mạnh mẽ, hóa thành một tòa cự nhạc cao chọc trời, trấn về phía Ninh Phàm.

Ánh mắt của Ninh Phàm lạnh lùng, lập tức hiểu rõ, những cao thủ này đều đến đây vì lôi chủ Hư Long Tử ở tầng bốn!

Lôi chủ tầng hai mươi bốn... Ứng Long tử! Năng lượng của người này thật là lớn, có thể phái ra thế trận lớn như vậy, chỉ vì đối phó với một mình hắn. Y không ngờ lại có thể khiến nhiều Khuy hư thành tâm phục tùng xưng là vương như vậy!

Một gã cao thủ khí thế hóa nhạc, trấn áp Ninh Phàm, những cao thủ khác đua nhau sính ra các bí thuật, từng đạo bí thuật công đánh về phía nguyên thần của Ninh Phàm, đều là pháp thuật công đánh vào nguyên anh.

Đối mặt với vị Luyện hư cùng đánh một lượt, cho dù là có Thái tố lôi đồ cũng không có cách nào thôn phệ hết tất cả sấm chớp này.

Nhìn thấy Ninh Phàm song quyền nan địch tứ thủ, vị Luyện hư nhận định Ninh Phàm phải chết.

Nhưng ngay lúc đó, trên bộ áo trắng của Ninh Phàm, đột nhiên hiện lên một áo choàng màu đen.

Thân ảnh của hắn chợt biến mất ngay trước mắt vô số cao thủ!

- Không thể nào! Tên này rõ ràng chỉ có Bán Bộ Luyện Hư, vì sao Ẩn Nặc Thuật lại mạnh như thế, ngay cả ta có đẳng cấp Khuy hư mà vẫn không dò ra tung tích!

- Theo lời đồn sở dĩ tên này có thể càn quét chín tầng dưới, chỉ là vì dựa vào ba con Khuy hư khôi lỗi, thực lực bản thân không đáng nhắc tới. Hiện giờ xem ra không phải như vậy! Thủ đoạn của hắn cực kỳ khó dây dưa, Ẩn Nặc Thuật có thể khiến chúng ta không thể nào dò tìm...

- Không thể tìm cũng nhất thiết phải tìm! Nếu không, chúng ta báo cáo với Ứng Long vương như thế nào!

Các Khuy hư mặt trầm như nước, thử nhiều loại pháp thuật phá giải thuật ẩn thân, nhưng căn bản không thể nào tìm ra dấu vết Ninh Phàm.

Khi Thiên đấu bồng, phẩm chất thần huyền, Toái hư thần niệm cũng có thể che giấu một chút, chỉ mười vị Khuy hư nhỏ nhoi sao có thể tìm ra tung tích của hắn.

Bọn họ tìm không ra tung tích Ninh Phàm, lại chợt động linh quang, cả một đám người gắt gao trấn giữ truyền tống trận từ tầng tám thông đến tầng chín, chỉ chờ Ninh Phàm chui đầu vô lưới.

Trong lúc một đoàn cao thủ truy tìm Ninh Phàm ở đây, thì hắn đã độn ra ngoài trăm vạn dặm, sát khí càng lúc càng nặng.

Tuy nói nhóm cao thủ này không phát hiện được hắn, nhưng đã phong kín con đường xuống tầng dưới. Như thế, trừ phi Ninh Phàm tàn sát hết mười vị Khuy hư, nếu không thì không cách nào rời khỏi lôi tháp.

- Ứng Long tử, ngươi không cho ta đi, nhất định ngươi hối hận.

Độn quang của Ninh Phàm không di động về hướng truyền tống trận tầng thứ tám, mà ngược lại di động tới truyền tống trận tầng thứ mười.

Hắn, không thèm đi nữa!

Hắn quyết ý dạy dỗ Ứng Long tử một chút!

Nhiều cao thủ hạ giới như vậy, phòng thủ của tầng thứ mười tất nhiên là yếu đi.

Sát lục, bắt đầu!

Vào lúc vô số cao thủ giữ thông xuống lộ tầng thứ tám, thì tầng thứ mười lâm vào huyết kiếp ngập trời.

Lôi chủ tầng mười dẫn theo một vị Khuy hư hạ giới, trừ hai người họ, tám gã Khuy hư truy kích, chính là cao thủ của tầng mười một.

Tầng thứ mười, chỉ còn lại hai vị Khuy hư. Hai vị Khuy hư thay thế lôi chủ tầng mười, trông chừng Ô Kim trúc diệp, đang bàn luận gì đó.

Đề tài đàm luận không ngờ lại có quan hệ đến Ninh Phàm.

- Cuồng đồ đó dám cả gan đánh chết tộc đệ của Ứng Long vương, hành động quả thật muốn chết, hắn hôm nay dĩ nhiên phải bỏ mình rồi.

- Ha ha, lôi chủ đại nhân đích thân xuất thủ, sao lại có lý nào không thắng chứ. Rất tiếc lần này chúng ta không thể tham dự truy kích và tiêu diệt hắn, bằng không nếu có thể chính tay đâm chết tên đó, ắt có thể lập được công lớn trước mặt Ứng Long vương. Ứng Long vương có thể nói chính là Vấn hư mạnh nhất Hắc Lôi tháp, đột phá Trùng hư chỉ là vấn đề thời gian. Một khi Ứng Long vương đột phá Trùng hư, thì trong ba mươi sáu tầng, nhất định là cao thủ số một!

- Có thể giao hảo với cao thủ cấp bậc này, đuổi giết một Bán Bộ Luyện Hư thì có đáng là bao!

Trong khi hai người trò chuyện vui vẻ, bỗng nhiên từ ngoài giới truyền đến tiếng kêu la tiếng chém giết thảm thiết thấu trời.

Cả hai người đều ngây ngẩn cả người, cả hai đều giận dữ hét lên:

- Người nào lớn mật như thế, dám tìm đến tầng thứ mười của ta gây chuyện!

Tầng thứ mười chính là tầng mạnh nhất tốp , không có tử linh nào dám đến tầng này làm loạn.

Hai người lóe lên độn quang, lướt ra ngoài cung điện, lạnh lùng nhìn bốn phía. Hai người muốn xem thử, loại cuồng đồ nào gan lớn bằng trời, dám đến nơi này muốn chết.

Chỉ cò điều khi nhìn thấy người tới, hai tên này quả thật khó có thể che giấu sự chấn động.

Kẻ đến mặc một đạo áo bào trắng khoác kim giáp, lạnh lùng đi qua đống thây chất thành núi máu chảy thành sông. Nơi đi qua, đều cường thế xuất thủ, vô số tử linh đua nhau chết thảm.

Bên cạnh hắn, ba cỗ khôi lỗi cũng mặc áo bào đen lạnh lùng giết địch. Bốn người hợp lực, căn bản không có bất kỳ nguyên anh, hóa thần nào có thể ngăn cản bước chân.

Ánh mắt của Ninh Phàm lạnh lùng, ssát khí che trời. Trong sát khí đó, có đọng lại khí tức kinh khủng của đạo Luyện hư bỏ mình.

Hai gã Luyện hư ở lại thủ nhìn lướt qua Ninh Phàm, trong lòng bị sát khí xâm loạn, khó trấn định trở lại.

- Cuồng đồ này rõ ràng bị danh Luyện hư, ngàn vị hóa thần vây chặn, vì sao có thể thoát khỏi vòng bao vây!

- người! Không sai, chính tay người này đã giết những Luyện hư kia, con số đã có đến người! Tên này cực kỳ nguy hiểm! Mau mau rút lui, hội hợp cùng Lôi chủ!

Hai người muốn chạy trốn, nhưng, đã muộn rồi!

Thần Tinh ở đầu mày lập lòe, Lôi đồ tản ra, phủ trùm tất cả tử linh vào Lôi đồ, sát khí đã động.

- Giết!

Vừa dứt lệnh, ba khôi vây quanh hai gã Luyện hư ...

Sau nửa canh giờ, nơi này chỉ còn lại một mảnh phế tích.

Ninh Phàm đứng trên hai cỗ tử thi của Luyện hư, thôn phệ hai đạo Huyết Lôi, mắt nhìn về phía truyền tống trận của tầng thứ mười một .

Tầng mười một có thể nguy hiểm, nhưng hắn sợ gì!

Hơn nữa trong tầng mười một, dường như còn có Lôi Thập Nhất ở đó, không biết trong lúc này có thể gặp lão để mua nguyên lôi được hay không.

...

Hắc Lôi tháp, tầng mười một.

Chuyện về Ninh Phàm đã truyền khắp lôi tháp với một tốc độ khủng khiếp.

Lực của một người không ngờ có thể hủy diệt tầng mười của lôi tháp.

Bị vị Luyện hư vây chặn, lại đường hoàng trốn đi.

Tên của hắn, ngay cả vấn hư lão quái cũng không dám coi thường chút nào.

Vạn Bảo các thuộc thế lực nào đó của lôi tháp tầng mười một. Chủ nhân của thế lực này, chính là Vạn Bảo các chủ đại danh đỉnh đỉnh... Lôi Thập Nhất!

Lôi Thập Nhất tính tình cổ quái, thực lực tuy mạnh, nhưng tựa hồ không hợp đường với lôi chủ của tầng mười một, cũng không kết giao cùng bất kỳ cao thủ Luyện hư của lôi tháp nào.

Sở thích duy nhất của người này chính là buôn bán, kiếm lôi ngọc, thôn phệ lôi ngọc đề thăng tu vi.

Chớ thấy người này thường ngày tính toán chi li từng viên lôi ngọc cùng người khác, trong hai mươi bốn tầng đầu, người này tuyệt đối là tu sĩ giàu nhất.

Vào giờ phút này, trong đại điện của Vạn Bảo các, Lôi Thập Nhất đang gảy một bàn tính bằng kim lôi tính toán, nụ cười bỉ ổi, tính toán số lượng nguyên lôi mới thu mua.

- Sở Nam Phong, lão gia hỏa này cống hiến cho ta đạo hóa thần nguyên lôi, bốn đạo Luyện hư nguyên lôi... Mạc Phi vân, cống hiến ba ngàn hóa thần nguyên lôi, bảy đạo Luyện hư nguyên lôi... Dương lão đầu, đạo, năm đạo Luyện hư nguyên lôi... Còn có...

Lôi Thập Nhất lộ ra vẻ hưng phấn, lần này quay trở về tầng mười một, lão thu mua tổng cộng ngàn đạo hóa thần nguyên lôi, ba mươi lăm đạo Luyện hư nguyên lôi.

Nhiều nguyên lôi như vậy, nếu bán toàn bộ cho Ninh Phàm, có thể kiếm được không ít tiền,

Trong đại điện, sắc mặt của năm tên Luyện hư sơ kỳ đều cổ quái. Bọn họ đều là khách khanh của Vạn Bảo các, chính là đám người Sở Nam Phong, Mạc Phi vân mà Lôi Thập Nhất đã nhắc tới.

Bọn họ không hiểu, không hiểu vì sao các chủ khổ tâm hao phí, sưu tập một số lớn Nguyên Thần chi lôi như vậy.

Những thứ Nguyên Thần chi lôi này đối với tử linh Lôi Tu mà nói chính là đồ bỏ đi.

Quả thực bọn họ không hiểu, các chủ cần vật này có ích lợi gì.

- Xin hỏi Các chủ, rốt cuộc vật này có diệu dụng gì...

Sở Nam Phong nghi vấn hỏi.

- Diệu dụng? Ta làm sao biết thứ đồ hư này có công dụng quái gì? Bất quá ta chỉ biết, cái thứ này có thể bán lấy tiền... Bán hơn , ngân ngọc, không khó.

- Những thứ đồ bỏ đi, có thể bán giá cao như vậy? Người nào có thể trả nổi ngân ngọc, chẳng lẽ là Vấn hư lão quái?

Mạc Phi vân nghi ngờ nói.

- Không phải Vấn hư, hắn chỉ là một tên Bán Bộ Luyện Hư, nhưng mà Bán Bộ Luyện Hư này có chút không tầm thường, ngay cả lão phu đây cũng cảm thấy người này không dễ đối phó.

Lôi Thập Nhất cảm thán nói.

- Các chủ nói đùa rồi, trên đời này có Bán Bộ Luyện Hư nào có thể chống lại Vấn hư lão quái ...

Dương lão đầu lắc đầu phản bác, nhưng bỗng nhiên lão dừng câu chuyện, nhớ lại lời đồn về tên cuồng đồ càn quét lôi tháp tầng mười.

Người kia dường như cũng là Bán Bộ Luyện Hư, một người càn quét tầng mười.

Uy danh của người kia khiến cho Khuy hư tầm thường đều kiêng sợ vô cùng.

- Không! Lời đồn nhất định là giả, trên đời này tuyệt không có Bán Bộ Luyện Hư mạnh mẽ như thế, nếu không có tận mắt nhìn thấy, lão phu tuyệt đối không tin!

Dương lão đầu không muốn tin.

- Lời đồn, chưa chắc là giả!

Một thanh âm ngạo khí mà mạnh mẽ, từ ngoài cửa chợt truyền đến, cắt ngang lời của Dương lão đầu.

Đạo thanh âm này có khí thế của Luyện hư trung kỳ, rõ ràng là một vị Vấn hư lão quái, khí thế này thậm chí còn mạnh hơn không ít so với Lôi Thập Nhất.

- Lôi chủ!

Đám người Dương lão đầu, Sở Nam Phong, Mạc Phi vân, đột nhiên đứng lên, ánh mắt cảnh giới nhìn người đến.

Ngay cả Lôi Thập Nhất, đều trầm mắt xuống, không vui nói:

- Chúc Phong, tại sao ngươi lại tới đây!

- Nghe nói ngươi sưu tập nguyên lôi khắp nơi, quả thật là buồn cười, loại đồ bỏ này, sưu tập có giá trị gì?

Chúc Phong châm chọc nói.

- Ngươi không trả lời câu hỏi của lão phu!

Lôi Thập Nhất càng lạnh lùng hơn.

- Ta tới đây, chỉ vì lấy đi 'Tiên đế lôi cốt' của ngươi!

Chúc Phong âm hiểm cười nói.

- Vật này, dựa vào cái gì cho ngươi!

Lôi Thập Nhất tựa như nghe được chuyện gì đó rất buồn cười,

- Nếu ngươi không giao vật này ra, Vạn Bảo các... Diệt! Đây, là ý của Ứng Long vương, ngươi biết kết quả của việc cãi lời Ứng Long vương! Cho ngươi một ngày, suy tính kỹ lưỡng! Sau một ngày, ta hi vọng ngươi tâm phục khẩu phục đáp ứng ta!

Chúc Phong lạnh nhạt cười, phiêu nhiên bỏ đi, để lại cao thủ trong điện với sắc mặt đầy ngưng trọng.

Lôi Thập Nhất âm trầm, cảm giác bị uy hiếp, rất khó chịu.

Đang lúc mọi người trầm mặc, chợt một thuộc hạ khẩn cấp lo lắng chạy vào đại điện, đầu đầy mồ hôi.

- Các chủ, không, không xong rồi...

- Cái gì không xong! Đã xảy ra chuyện gì!

Lôi Thập Nhất không vui nói,

- Hắn, hắn đến rồi...

Thuộc hạ tựa như nhìn thấy chuyện gì đó cực kỳ kinh khủng.

- Ai tới vậy ...

Lôi Thập Nhất còn chưa hỏi qua, ngay sau đó, một thanh niên áo trắng, nhẹ nhàng đi vào Vạn Bảo các, khẽ cười nói:

- Lôi đạo hữu, lâu rồi không gặp. Nguyên lôi của ngươi đã sưu tập đủ rồi chưa? Tiền mà Chu mỗ mang theo lần này cũng rất nhiều a.

Nơi Ninh Phàm vừa xuất hiện, một chút hung uy hơi tản ra, cả phòng đều kinh hãi.

- Sát khí của đạo Luyện hư! Tên này, hung uy thật mạnh, hắn quả thật là Bán Bộ Luyện Hư sao?

- Là hắn! Hắn không bị đuổi giết dưới tầng mười sao, vì sao xâm nhập vào tầng thứ mười một?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio