Hứa Tiên nói:
- Quái lực loạn thần, không nên hiển lộ trước mặt của người khác.
Sau đó lại gắp đồ ăn, đưa vào miệng của Vân Yên, thời điểm Vân Yên muốn ăn, Hứa Tiên lại cố ý dời đũa, làm cho nàng không ăn được, lại một lần nữa đưa tới trước mặt của nàng, ba lần bốn lượt cũng không cho Vân Yên ăn vào, nàng tức giận đánh lên người của Hứa Tiên. Hứa Tiên nhìn thấy bộ dáng há miệng muốn ăn của nàng, quả nhiên là ngây thơ động lòng người, lại thử mấy lần, nàng cũng ngoan ngoãn trúng chiêu.
Hứa Tiên nhưng cũng biết nàng cố ý đem linh hoạt nhanh nhẹn trong nội tâm dỡ xuống. Làm cho mình cảm thấy thú vị, thích thú. Nữ tử như vậy làm sao không yêu thương cho được nữa chứ? Để đũa xuống, dùng khăn tay lau miệng của nàng.
Vân Yên nói:
- Phu quân, ta muốn tắm rửa.
Hứa Tiên không khỏi thở dài, rốt cuộc đây là hạnh phúc? Hay là giày vò đây?
Thu xếp đồ dùng tắm rửa, Vân Yên cởi từng món đồ trên người xuống, thân hình hoàn mỹ từ từ hiện ra. Mặc dù đã thân mật với hắn vô số lần, nhưng mà chuyện như thế này. Đây cũng là lần đầu tiên nàng cởi sạch quần áo trước mặt của hắn, trong nội tâm có tư vi nói không nên lời. Không khí hơi lạnh, nhưng ánh mắt của hắn lại như thiêu đốt, làm toàn thân của Vân Yên như phát sốt. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Sau khi cởi bỏ cái yếm xuống, nàng theo bản năng đưa tay bảo vệ bộ ngực của mình, sau đó cúi người cởi quần lót. Những đường cong mỹ diệu của cơ thể, một tay có chút miễn cưỡng, không thể không nhẹ nhàng ma sát lấy hai chân, cởi quần lót ra ngoài, lại không hề dùng tay che lấy chỗ tư mật kia, cho nên chân tay có chút luống cuống. Nàng vốn có thể đi ra sau bình phong cởi đồ, nhưng nàng biết rõ hắn đang thưởng thức bộ dáng của nàng hiện giờ, càng khẩn trương, cũng càng thỏa mãn yêu thích của hắn.
Rốt cuộc che đậy cuối cùng cũng cởi ra, trên người không còn chút vật che chắn nào, mái tóc đen nhánh rối tung xỏa xuống thân thể, đem thân hình nữ nhi hoàn mỹ bày ra trước mặt của hắn. Ngày đó trong miếu sơn thần, nàng có mấy lời cũng không có nói với Tâm Nguyệt Hồ, kỳ thật nàng hy vọng hắn ưa thích thân thể của mình, cho dù toát ra thần sắc không chút dục vọng nào, dưới đời này. Nàng chỉ ưa thích ánh mắt của hắn nhìn mình, bởi vì nàng tin tưởng, cho dù là thâm trầm trong dục vọng, cũng bao hàm lấy thương tiếc với mình.
Trong nội tâm của Hứa Tiên thầm tán thưởng, dáng người hoàn mỹ bực nao, bộ ngực to lớn ngạo nhân bị nàng dùng một tay che chắn lại, vèo eo nhỏ nhắn hoàn mỹ lại bày ra trước mặt, bờ mông tròn như trăng rằm, đùi ngọc thon dài hiện ra, một tay còn lại che chắn lấy nơi tư mật giữa đùi. Có lẽ theo bản năng của vũ giả, mỗi động tác của nàng đều duy trì tư thái cân đối, cho dù bây giờ đang lâm vào trong bất an, mang theo mỹ cảm tự nhiên. Nếu như dùng ánh mắt không bao hàm dục vọng, thì đó chính là tác phẩm nghệ thuật đẹp nhất trên đời.
Vân Yên xấu hổ cúi đầu nói:
- Phu quân, xem đủ chưa?
Hứa Tiên thở phào nói:
- Nhanh đi tắm đi, coi chừng bị lạnh.
Thân hình sau tấm bình phong sơn thủy, sương mù lượn lờ, tiếng nước truyền đến.
Hứa Tiên cười lắc đầu, đúng là quá xinh đẹp! Nhưng bằng tu hành của hắn hôm nay, muốn tĩnh hạ tâm lai cũng không khó, cũng không có như phàm nhân. Ngồi xếp bằng trên giường, tiếp tục tu luyện tâm pháp nội công Đại Hải Vô Lượng. Hôm nay tu tới tầng thứ bảy. Kinh mạch trên người đã đả thông không kém bao nhiêu, chỉ có hai mạch Nhâm Đốc còn cần tốn chút công phu.
Nhưng hắn căn bản không sợ tẩu hỏa nhập ma, thao túng lấy nội tức lưu chuyển tùy ý trong người, cho dù không án theo lộ tuyến trên công pháp cũng không sao cả, hơi chuẩn bị một chút, triệu tập tất cả nội lực, bắt đầu nếm thử đả thông hai mạch Nhâm Đốc. Hắn thân là đại phu lâu năm, cho nên có lý giải với kinh mạch.
Nhâm đốc nhị mạch thuộc về kỳ kinh bát mạch, bởi vì có huyệt vị chính xác, đại phu đem chúng cùng thập nhị chính kinh mạch hợp xưng mười bốn đường chính kinh mạch. Nhâm Mạch chủ huyết, âm mạch như biển; Đốc Mạch chủ khí, dương khí như biển.
Nói cách khác, Nhâm Đốc nhị mạch phân biệt làm thập nhị chính kinh mạch trong tay chân và sáu âm kinh cùng sáu dương kinh mạch có tác dụng chủ đạo, đem khí huyết thập nhị chính kinh mạch tràn đầy, cũng tràn đầy hai mạch Nhâm Đốc; trái lại, nếu khí cơ hai mạch Nhân Đốc tràn đầy, cũng có tác dụng tuần hoàn như thập nhị chính kinh mạch. Cho nên nói hai mạch Nhâm Đốc thông suốt, thì bát mạch thông; bát mạch thông, thì trăm mạch thông, tiến tới có thể thay đổi thể chất, cường gân kiện cốt, xúc tiến tuần hoàn.
Mặc dù Hứa Tiên biết những chuyện này, nhưng cũng không có thí nghiệm qua. Thứ nhất không có nội công, thứ hai không có công pháp, hôm nay cả hai đều đủ, mới có thể bắt đầu tu luyện. Thân thể của hắn cường hãn, dựa vào thân thể. Giống như một người bình thường tiến hóa thành khủng long, nhưng biểu hiện vẫn duy trì hình dáng người thường, lực lượng tốc độ tăng lên rất nhiều.
Mà nội công lại có tác dụng đào móc tiềm lực của con người, cho nên khi sử dụng, mới có thể khiến người bình thường phát huy lực lượng của khủng long.
Nhưng sau khi đào móc tiềm lực của "Khủng long" thì sao? Kết quả của nó không ai có thể biết rõ. Thời đại hồng hoang không có đồ chơi nội công này, Lông tộc bây giờ đã biến mất (Long tộc Đông Hải không được tính). Mặc dù có rất nhiều yêu quái có thân thể cường hãn, nhưng là nội công lại căn cứ vào thân thể, cho dù là yêu quái tu thành hình người, tuy bề ngoài không có bao nhiêu khác biệt với con người, nhưng trong cơ thể và thể chất lại khác, không có biện pháp tu luyện thậm chí sử dụng nội công.
Hứa Tiên trong bất tri bất giác làm người đầu tiên ăn con cua (làm liều đầu tiên mà được lợi), nhưng lúc này hắn không nghĩ nhiều như thế. Hắn một lòng muốn đả thông hai mạch Nhâm Đốc, triệt để quán thông kinh mạch toàn thân, nhưng quả nhiên không dễ dàng. Hai đường kinh mạch này trì trệ quá mức lợi hại, nhưng Hứa Tiên không quan tâm, chỉ không ngừng rót nội lực như thủy triêu vào đả thông kinh mạch, trong thân thể truyền tới cảm giác bị xé rách, cũng không quan tâm.
Chuyện này trong mắt người võ lâm bình thường là không thể tưởng tượng nổi, xông mạch chẳng những là việc tốn sức, còn cần kỹ thuật. Thả một phần nội lực nhỏ có thể đánh nát đá, chính là phát huy khả năng phá hoại của nội lực. Mà kinh mạch của con người chính là huyết nhục tạo thành, cường thịnh hơn nữa cũng không có khả năng cứng rắn như đá. Cho nên nội lực càng mạnh thì người ta càng cẩn thận, bởi vì không cẩn thận sẽ làm kinh mạch đứt đoạn mà chết, cho nên tuyệt thế cường giả có thể đánh thông hai mạch Nhâm Đốc đã ít lại càng ít, vào thời điểm xông mạch chết đi thì có rất nhiều.
Nhưng ai bảo kinh mạch của Hứa Tiên còn cứng hơn cả thép, cho nên không cần kỹ xảo gì, cứng rắn xông qua là được. Cho nên người khác cả đời cũng đánh không thông hai mạch Nhâm Đốc, Hứa Tiên cắn răng một cái, dậm chân một cái là thông. Nếu Vương Dược Sư ở chỗ này, hắn có khả năng sẽ tức giận tới tẩu hỏa nhập ma.