Phần Thiên trận pháp nhiệm màu
Hỏa Thần giáng thế khác nào sao rơi.
Tinh di đẩu chuyển ai ơi
Khiên thần hợp với trận hình Thất Tinh.
...
Mọi người vâng dạ, nhưng không phải ai cũng tin lời Lạc Tinh.
Dù sau hơn vạn quân.
Dù đứng yên cho giết, thì Lạc Tinh cũng không thể trong ba ngày giết hết được.
Qua thêm một ngày.
Cấm Không trận cũng dần mất đi, Lạc Tinh dẫn đoàn người vào Thành, Kết quả đúng như Lạc Tinh nói.
vạn người không ai còn sống.
Kể cả gần vạn Yêu thú tọa kị.
Lạc Tinh tuy đã biết trước được kết quả, nhưng khi đối diện sự thật cũng choáng váng.
"Đúng là nhất tướng công thành vạn cốt khô." - Nhìn đâu cũng là người chết.
Hôm qua, nếu không nhanh trí cũng như có Đại Hoàng chở ra ngoài, có lẽ Lạc Tinh cũng không thoát được kiếp nạn.
"Người chết cũng chết rồi, mọi người thu thập lại rồi hỏa tán!!!"
"Lạc Hồng!!!"
"Dạ! thưa Hùng Vương!!!"
"Cho người tìm kiếm gom lại các hộp trữ vật.
Trang bị, vũ khí, cùng các thẻ giáp sắt của Kỵ binh triệu quốc! Toàn là hàng chất lượng nha, chớ bỏ phí."
"Rõ!"
"Tất cả theo ta phân phối công việc." - Sau đó, công việc do Lạc Hồng chỉ huy.
Lạc Tinh đi tìm hộp trang bị của Võ Thắng Vương nhưng không tìm ra.
"Thôi! để lần sau tìm, chính sự quan trọng hơn" - Lạc Tinh bỏ mặc mọi người.
Lên Đại Hoàng cùng yêu cầm còn xót lại, đi tiếp ứng Lạc Dương.
Lạc Tinh vừa đi, thì quân đoàn Việt Quốc mới ohm lên.
"Trời ơi! Hùng Vương ngài làm gì mà giết được vạn quân Triệu Quốc!!" - Từ nãy giờ có Lạc Tinh không ai dám nói chuyện.
" vạn người đó, dù là cây cỏ mặt người thu gặt thì cũng cả nửa tháng mới giết hết." - Một người nói.
"Ta làm sao biết, có lẽ là đấng Lạc Hoàng ra tay giúp đỡ!" - Một người vốn xùng bái Thần Linh nói.
"Hay Hùng Vương thực sự là chân long giáng thế, có phép màu.
Ngươi nhìn, các người chết đi toàn thân không có một vết thương."
"Chà có được Vương mạnh thế này, thì kẻ địch nào mà chúng ta không thắng chứ!! HaHa" Một kẻ theo trường phái lạc quan nói.
Khi Lạc Tinh tìm đến Lạc Dương, thì chiến sự cũng coi như gần xong.
Lạc Dương điều khiển chiến hạm trong đó với sự giúp đỡ của các chiến hạm Trịnh thành.
Đầu tiên thực hiện dụ địch tiến xâu vào trong Hải Cảng.
Sau đó hơn vạn yêu Cầm ném đá từ trên cao.
Tuy có phòng hộ trận nhưng vơi đặt tính của biển nên mỗi lần bị ném trúng cả đoàn tàu rung lắc dữ dội.
khiến các khẩu thần cơ pháo không bắn được và trở thành mục tiêu nhắm bắn của các chiến Hạm Việt Quốc và Trịnh thành.
Khi chiến thuyền Triệu quốc ổn định lại, muốn tấn công.
Thì lập tức Lạc Dương cho đoàn chiến thuyền lui về, đồng thời cho yêu cầm tiếp ứng.
Kết quả vừa đánh vừa lui, lúc tràn tấn công lúc lùi xa khỏi tầm bắn kẻ thù.
Tiếc là giữa biển khơi, nên Yêu Cầm khống có đá để thả xuống, muốn có phải vào đất liền thành ra chiến sự cũng không quá thuận lợi.
Mỗi khi có tàu chiến Triệu Quốc chìm thì lập tức có đội ngũ Yêu Cầm tràn xuống, săn giết các Hợp Cốc Kì đang ở dưới biển.
Nên sức chiến đấu giảm mạnh, thành ra phải làm mồi cho yêu thú.
Các Quan Nguyên Kì cũng bị vài con Tứ Giai Yêu Cầm phục kích khiến số lượng bị giết cũng nằm ở một phần ba.
Kéo dài ngày sau, thì thuyền lớn nhỏ Triệu Quốc mới bị diệt gần hết, trừ một tàu chủ soái của Minh chiến Vương.
trên tàu này có một phòng ngự mạnh, kèm theo hai khẩu Ngũ Tinh, khẩu tứ Tinh, thêm ngàn Quan Nguyên Kì.
Phần lớn từ các Tàu bị chìm khác duy chuyển qua, do Thay phiên nhau phòng ngự.
Nên vẫn cầm cự được, đang cố gắng lui về hướng Nam Đảo, có lẽ muốn lên đất liền thoát vây.
Dù sau, Minh Chiến Vương chưa nhận thông tinh Lạc Dương đã thống nhất Nam đảo.
Lúc Lạc Tinh đến thì Minh Chiến Vương và hơn Quan nguyên Kì đã thành công lên Nam đảo.
"Minh Chiến Vương, đầu Hàng đi.
ngươi không chống cự nổi năm vạn quân đâu.
Nói cho ngươi biết bổn Cung là thành chủ Nam đảo."
"Ngươi lên đây, khác nào thiên đường có lối không đi địa ngục vô lối lại cứ tràn vào!" - Lạc Dương cười nói.
Toàn thân anh khi bức người.
Cảm giác mọi việc nắm trong lòng bàn tay.
"Ha muốn bản vương đầu hàng à? Cũng được, nếu các người có ai có thể chiến thắng Chiến Đao của ta.
Ngươi giỏi thì so lo với ta."
"Không được.
Nương nương ta là lá ngọc cành vàng.
Nhà ngươi xứng sao." - Một vị thống Lĩnh Lạc Thành nói.
"Nương nương đừng đồng ý.
dù sao quân kia có thể kết trận.Nếu lỡ bọn chúng nuốt lời thì sau."
Thực tế, đây chính là ý nghĩ của Minh chiến Vương.
Muốn bắt Lạc Dương để làm điều kiện thoát thận.
"Ta đấu với Ngươi." Một giọng nói vang lên.
Lạc Tinh lúc này đã đến, nhảy từ lưng đại Hoàng xuống.
Sau đó là ngàn yêu thú cùng Hùng Vương Tiểu đoàn một cũng xuất hiện.
"Ngươi Muốn đánh thế nào.
Đơn chiến hay đoàn chiến!!!"
Minh Chiến Vương nhìn người trước mặt, vóc người khôi ngô, hai mắt sáng toàn thân khải giáp vàng, trên tay là cây kiếm sắc bén.
Biết không dễ chơi, nhưng hắn ta chinh chiến bao nhiêu năm sao sợ hãi được.
Tuy nhiên, để có thể thoát thân không phải đánh bại đối phương là được.
mà phải bắt sống.
"Haha.
nghe danh không bằng gặp mặt.
Hùng Vương quả nhiên khí độ bất phàm."
"Không cần khách sáo.
Ta cho ngươi lựa chọn đó."
"Được.
Ta muốn đoàn chiến.
Ta cùng người đấu với người và Hùng vương ngài thế nào?" - Minh Chiến Vương trong lòng mừng rỡ vì cơ hội lật bàn cờ sắp có.
"Được.
Nhưng Ta là chủ ngươi là khách ta chấp ngươi một phần ba.
Ta chỉ điều khiển người!"
Lạc Dương đến bên cạnh nói:"Để ta tham gia.!"
"Được rồi.
Nàng ở bên lược trận đi.
ta thử trận pháp luôn, yên tâm."
"Tiểu đoàn một nghe lệnh."
"Dạ."
"Cùng ra làm một trận chiến nữa cho Triệu quân biết thế nào là đệ nhất Hùng Vương đoàn."
"Hùng Vương bách chiến, Hùng Vương bách thắng!!!."
"Hừ Hùng Vương đoàn có là gì.
Triệu Quốc.
đâu."
"Triệu Quốc Uy Vũ!!!" - Mấy ngàn Quan Nguyên kì cũng đồng thanh hét to.
Hai bên bắt đầu.
"Thập Bát Phần Thiên Đại Trận."
"Thất Tinh Ngũ Hành Toàn Phương Trận."
Lần thứ hai điều khiển đại Trận, Lạc Tinh đã quen thuộc với điều khiển lực lượng của người.
"KIÊN!!" - theo lời Lạc Tinh, một vòng phòng ngự theo thứ tự vàng đỏ cam, xanh lục hiện lên lên.
Bên kia Minh Chiến Vương điều khiển mỗi người làm một trận pháp.
Thành ra có hai trận pháp màu đỏ hiện lên, Một chủ công, một chủ Thủ.
Phần Thiên Trận là Hỏa công làm chính.
Trên trời xuất hiện cả Ngàn quả cầu lửa, sau đó bắt đầu rơi xuống.
Lạc Tinh đã quá quen thuộc với trận pháp này.
Lúc trước chỉ một mình, nên toàn phải tránh né, hôm nay thì khác.
Từ trong vòng sáng màu Lục, Một hư ảnh ngôi sao năm cánh hiện ra, Sau đó ngôi sao đó xoay tròn đón từng đoàn lửa, rồi bắn nó vào bên quân Triệu quốc.
Nguyên lý tá lực đả lực, mới đầu còn không hoàn thiện, nhưng ngày càng thuận lợi hơn.
Mới đầu, chỉ là bị bắn quang cầu lửa, thì mới phản xạ lại được quang cầu.
Sau đó từ từ tăng lên.
phản xạ được quang cầu, quang cầu, quang cầu.
Thành ra toàn bộ trận chiến là một quang cảnh Trận pháp Tấn Công của Phần Thiên Trận, đánh tới trận pháp Phòng Thủ của Phần Thiên Trận.
Lạc Tinh chỉ chịu trách nhiêm canh chỉnh, và phòng ngự gián tiếp.
Sau nhiều lần tấn công.
Lạc Tinh thủ nhiều, công ít.
Hạn chế suy giảm lực lượng.
Dù sao không phải mục đích muốn chiến thắng, mà Lạc Tinh muốn tập luyện và hoàn thiện trận pháp của mình.
Lấy chiến nuôi chiến.
"Biến trận." - Minh Chiến Vương nôn nóng ra lệnh.
Lần này hai trận pháp phần thiên trận lần đầu kết hợp cùng nhau tạo ra hai quang cầu lửa to hơn trượng từ trên trời bay xuống.
"Cái này không thể Tá lực đả lực nổi rồi.
Không ngờ nó kết hợp được."
"Khinh địch mà."
Dù sau trận pháp của Lạc Tinh ngũ hành đầy đủ, nhưng người tạo trận phần lớn cũng là Hợp cốc kì không so với đối phương toàn là Quan Nguyên Kì.
"Đành ăn gian thôi."
"Lạc Thần Khiên."
"Xoẹt" - Một vòng tròn to lớn xuất hiện, đây là lần đầu tiên Lạc Thần Khiên biến lớn và rõ ràng như vậy.
Trên đó có bảy vòng bốn vòng vàng, ba vòng tím.
cùng xoay nhanh một ngôi sao vàng ở giữa theo chiều kim đồng hồ.
Càng xoay khiên càng lớn ra, kịp lúc đón đỡ một luồn lửa lớn bay xuống từ trên trời.
Cả một vùng sáng rực.
Quang đoàn lửa thứ hai từ trên trời cũng lao xuống như một Hỏa thiên thạch to lớn
"Thức thứ hai Toàn Phương Trận.
-PHẢN."
Toàn bộ ngọn lửa đỏ bị Lạc Thần Khiên xoay ngược lại, ngược chiều kim đồng hồ, bắn ngược lại về hướng Quân Triệu quốc.
Diễn biến quá nhanh.
"Mau phòng thủ."
Tiếng Minh Chiến Vương chưa dứt, thì ngọn lửa đã bay đến.
"Ầm.
Ầm."
Bị xung kích cực mạnh, cả vùng đất bị khoét một lỗ to.
Trên đó chỉ còn một mình Minh Chiến Vương còn đứng vững.
Tất cả còn lại hoặc chết hoặc mất sức chiến đấu, hôn mê bất tỉnh.
"Ngươi thua rồi." - Lạc Tinh mỉn cười nói.
"Ta không thua."
Minh Chiến Vương muốn bỏ trốn, vội chạy đi.
Lúc Này Lạc Dương đã đứng nới xa không đợi Lạc Tinh ra hiệu, đã bắn vội ba mũi tên tới.
Minh chiến Vương kịp thời né được.
Tuy nhiên một tiến vang lên.
"Thất Tinh Ngũ Hành Lạc Cung Trận." - Một loạt tên hình chim Lạc bắn tới.
Minh Chiến Vương sau Mhi đỡ được mấy trăm mũi tên thì sức cùng lực kiệt.
"Xuyên Tâm Tiễn." - một mũi tên lao vút đi.
Cả người Minh Chiến Vương đến giới hạn bị vỡ nát ra.
Từ lúc có Lạc Hoàng Cung.
Tài bắn cung của Lạc Dương đã không thua kém Lạc Tinh rồi.
"Kiểm tra bắt trói hết những người còn sống lại." - Lạc Tinh ra lệnh.
Sau đó, đi lại vị trí Minh Chiến Vương lục tìm hộp trữ vật của hắn ta lại.
Tất cả có ba hộp.
chỉ bằng nắm tay nhưng chứa lượng lớn Linh Ngọc thêm một viên Thần Ngọc.
Cầm Viên Thần Ngọc Trên tay, cảm giác như có linh khí không ngừng du động, tẩm bổ cho cơ thể.
Hèn gì hắn ta lên Dũng Tuyền Kì.
nếu vậy biết đâu Võ Thắng Vương cũng có một viên.
phải tìm kĩ mới được.
Lạc Tinh đang mừng rỡ, thì Lạc Thần Khiên đã chủ động biến ra lơ lửng trên đầu.
Rồi nhanh như chớp thu viên Thần Ngọc vào, sau đó biến mất.
"Ài!!! của ta mà!!" - Lạc Tinh cười khổ.
Giao mấy hộp ngọc cho Lạc Dương, rồi xem xét tình hình Triệu Quốc.
Tổng cộng người tham gia trận chiến, bị oanh giết người.
còn lại thì chỉ bị thương và mất sức chiến đấu.
Sau khi chiêu hàng thì chỉ người thà chết không hàng, bị Lạc Tinh cho người giết.
Còn lại Quan Nguyên Kì.
Một lực lượng siêu mạnh so với Việt Quốc.
Tuy nhiên không phải dễ điều khiển như vậy.
Khiến Lạc Tinh hết sức đau đầu.
Chỉ có thể bắt bọn họ thề giúp đỡ Việt Quốc trong trận chiến thú triều tháng sau, đồng thời xong việc nếu bọn họ không muốn, có thể rời đi.
chỉ cần không chống lại Việt Quốc.
Xong xuôi quay về Võ thành thôi.
Hi vọng tìm được một viên Thần Ngọc có nó thì Ngũ Hành đại Trận của Vương Thành mới chống lại Thú triều được.
Sau đó là công cuộc tìm kiếm.
Ba ngày sao cầm viên Thần Ngọc trên tay.
Lạc Tinh hết sức vui mừng.
viên này tìm được trong một mật thất.
Là nơi mở trận Cấm không trận.
Bên cạnh nó mấy vạn Linh Ngọc đã tan thành bụi phấn.
Nhưng viên Thần Ngọc chỉ bị mất hết linh lực.
Cần một vài tháng để hấp thụ tinh hoa lấy lại năng lượng vốn có.
Hộp trữ vật của Võ Thành vương cung tìm ra.
Một số lượng lớn linh dược và Linh ngọc.
Nhưng không có điển tịch về trận pháp thập bát phần Thiên đại trận.
"Ái chà phải chi có nó, ta có thể suy diễn cách dùng năng lượng Thiên địa bổ xung trận pháp."
Đúng lúc này, có một thông tin cấp báo từ Thổ Quốc thông qua một con Yêu Cầm truyền tới.
Nguyên quốc Vương Triệu Quốc, Triệu Đà đã dẫn quân tấn công Thổ Quốc.
Toàn bộ Thổ Quốc thất thủ.
Sau đó quân đoàn tiếp tục bộc hướng xuống tấn công lại Vương Thành.
"Phải không vậy." Lạc Tinh vô cùng bất ngờ.
"Về Nước thôi! Triệu Quốc tấn công Lạc Hoàng Thành." - Chỉ kịp nhắn tin Lạc Hồng.
Lạc Tinh lên Lưng đại Hoàng cùng quân Hùng Vương đoàn với yêu cầm bay nhanh về việt Quốc.
"Không ngờ lần này Triệu quốc chơi lớn vậy.
Quân đoàn chia ba hướng tấn công." -Lạc Tinh hết sức bất ngờ.
Tuy Yêu cầm của Lạc Tinh có khả năng truyền tin nhanh thông qua ý nghĩ, nhưng không phải là không tính khoảng cách.
trong hai, ba vạn dặm thôi.
lần này Lạc Tinh hành quân có khi đi xa gần vạn dặm khi tới Nam Đảo.
Nên không nhận được tin tức kịp thời..