Quay lại chuyện của Phoebe Shaw, Keith giữ cho mình một thời gian thì nói hết cho nàng chuyện cô ta giở trò. Linda không sai, hắn rất muốn bảo vệ nàng nhưng hai người kết hợp thì luôn mạnh mẽ hơn khi họ muốn bảo vệ hạnh phúc của mình và không gây ra những hiểu lầm không đáng có. Tuy vậy, Keith nói thẳng với Abby rằng hắn không muốn thấy gương mặt Phoebe ở quanh nhà họ. Bởi thế, nàng không thể dùng cách giữ bạn gần, giữ kẻ thủ gần hơn với cô ta được.
Phoebe đến nhà vài lần đều bị hắn chặn ngay cửa, đuổi đi, thậm chí còn không có chút lịch sự nào. Thấy vậy, cô ta đào bới chuyện cũ của Jackie trên mạng, để ra sức ca ngợi một người bạn thân, cũng chính là cô ta, đã giúp Jacqueline Patrick vượt qua khó khăn khi trầm cảm sau sinh. Nhưng không chỉ thế, Phoebe lồ ng vào đó nói rằng chỉ vì Keith không quan tâm mà vợ mới tự tử.
Abby biết những việc này đều giống như kim sát muối trong lòng hắn nhưng ngoài mặt Keith vẫn điềm tĩnh như không. Thế nên, nàng cũng từ tốn chờ xem thế nào. Trong lúc đó, Lori, Heather Snyder, vợ của Benji và Caroline Hartfort, bạn gái của Ed Harris trong đội Eagles cũng thường xuyên đến nhà hơn. Nàng hợp chuyện với Heather, còn thường xuyên trao đổi công thức nấu ăn nữa. Lori và Caroline đều trong giới giải trí nên vui đùa kiểu khác.
Thế nhưng, khi bốn người đi mua sắm thì hải cô người mẫu này trở thành trợ thủ đắc lực để nàng và Heather mua nhiều đồ hợp thời và hợp gu. Trong có mấy tuần mà Linda và Tiff đều tròn mắt với đống đồ mới của Abby. Tiff có vẻ mặt không thể hài lòng mĩ mãn hơn còn Linda vẫn thẳng tính:
- Ơn trời, Abby có bạn biết chọn đồ, không thì thiếu nữ này mặc đồ như bà lão suốt ngày luôn. Trời thích ăn gì, con sẽ cúng ạ.
Nàng bật cười, tay làm động tác vờ như đang đánh Linda. Họ sảng khoái ăn món lẩu đông cùng những người mình yêu. Có Linda làm cùng, Abby bớt bận hơn ở công ty vì mỗi người gánh một nửa. Sắp tới họ mở rộng thêm nữa nên Linda bàn với nàng chuyện tuyển trợ lý và chân sai vặt mới. Wenhui và Keith hài lòng với những việc này. Những cô gái của họ cùng cần thời gian cho họ chứ. Tiff và Steve một mình một khoảng không. Chàng trai trẻ bận túi bụi để lên kế hoạch cho doanh nghiệp bé nhỏ của mình, còn phải đi học lớp kế toán nữa nên lúc đến cũng khá muộn rồi. Tiff vẫn nhẹ nhàng như không, đóng đúng vai công chúa của mình.
Lễ tạ ơn đến. Hắn và nàng mang một ít đồ vừa nấu đến nhà Eastman dự tiệc. Samantha không những từ Nashville bay về mà còn mang người bạn trai không ngờ tới của mình đến nữa. Abby mở cửa bị Sammy ôm chặt xong thì thừ người ra:
- Sloane. – Nàng bật cười nhìn sang cô "em chồng" – Thật là em cũng đánh nhanh thắng gọn quá rồi.
- Chị có Keith rồi thì cũng phải nhường chàng đẹp trai này cho em chứ. – Samantha đỏ mặt nhưng nhí nhảnh khoác tay chàng đại diện hãng luật thành đạt bước vào nhà
Hắn nhìn thái độ có chút kì lạ của nàng và Sammy thì hỏi:
- Đây là chuyện gì vậy?
Abby nắm tay hắn. Hai má cũng thoáng chút hồng hồng. Nàng ghé tai nói nhỏ với Keith điều gì đó. Hắn ngoác miệng ra cười rồi kéo nàng vào hôn:
- Em bỏ người bạn trai tốt như vậy để đến với anh. Không phải anh mới may sao? Hơn nữa Sammy.. – Hắn hất hàm nhìn sang vẻ hạnh phúc của cô bé –.. có vẻ như bây giờ đã lớn và hạnh phúc hơn rồi.
Nàng tựa đầu vào vai Keith, thoáng lộ ý lo lắng:
- Nhưng nhà Beckinsale cũng không hề đơn giản.
- Có chuyện gì nữa sao?
Abby không kể chi tiết nhưng nói sơ qua về ảnh hưởng chính trị của nhà Beckinsale trong giới làm luật nói chung và khu vực Philly nói riêng. Hắn không biết những chuyện này, nhíu mày hỏi:
- Họ đã làm gì em sao?
- Không – Abby lắc đầu vui vẻ, nhưng ánh mắt có một dòng suy nghĩ vọt qua.
- Cũng không quan trọng. – Keith kéo hai tay nàng. – Gia đình là một chuyện nhưng nếu một người đàn ông đủ trưởng thành thì sẽ không để người con gái của mình phải chịu bất cứ ấm ức nào, kể cả với người nhà đâu.
- Anh đang nói chuyện anh bênh em với mẹ sao? – Nàng nhớ đến cách hắn đã rất tinh tế khi Katherine tỏ thái độ không thích nàng trước đây.
- Mẹ anh á. – Keith cười cười. – Mẹ anh chỉ được cái nói miệng là cứng thôi nhưng rất dễ mềm lòng.
Abby vẫn không hề buông tay. Cách hắn nói luôn rất dễ nghe. Nàng và Kate thực tế không có vấn đề lớn cũng là vì ngay từ đầu hắn đã thể hiện rất rõ thái độ của mình. Câu vừa rồi tuy là bênh vực mẹ hắn nhưng Abby biết nếu không phải Keith lúc nào cũng đứng sau lưng nàng và trước mặt sau lưng đều che chở nàng trước những lời nói ra nói vào của Kate, thì bà cũng sẽ không dễ dàng lùi nhiều bước như vậy đâu.
Với Sloane, nàng hơi ngẫm nghĩ. Không phải anh ta chưa từng muốn bảo vệ nàng. Cơ mà, Abby đúng là chưa bao giờ cho Sloane cơ hội. Terry và Jacob Beckinsale đe dọa nàng chuyện của Vance nhưng nàng chỉ giấu vào trong rồi từ bỏ. Còn hắn, Abby mỉm cười. Đối diện với Kate, nàng cũng muốn vờ như vui vẻ. Cơ mà, Keith phát giác ra ngay. Mọi hành động của nàng hắn đều để vào mắt.
Cả nhà vui vẻ nấu nướng, trò chuyện. Ngay cả công tử như Sloane và siêu sao như Keith đều bị Wren và Roger Eastman cho thành chân sai vặt khi nấu tiệc Lễ Tạ ơn. Sammy với nàng phụ trách làm đồ ngọt nên tíu tít riêng một góc. Hắn tuy nói không quá quan tâm nhưng vẫn lựa lúc rảnh tay, nói chuyện riêng với Sloane. Jackie mất rồi, hắn vẫn muốn giữ lời hứa để chăm sóc gia đình cô ấy thật tốt. Sloane hơn tuổi Sammy khá nhiều nên Keith có đôi phần nghi ngại:
- Anh là thật lòng với con bé chứ?
- Như tôi đã từng thật lòng với Abby suốt mười mấy năm. – Sloane thẳng thừng đối diện với hắn.
Keith ngạc nhiên nhưng mỉm cười nhẹ nhàng:
- Abby cũng vừa nói với tôi.
- Hai người có thể không giấu nhau chuyện gì thì là tốt rồi. – Anh ta thở dài – Với tôi, cô ấy lúc nào cũng vui chung buồn một mình thôi.
- Anh không phải vẫn còn một chút tình cảm với Abby đấy chứ? – Ánh mắt Keith lạnh xuống vài phần.
Sloane nhận ra biểu hiện này, lắc đầu:
- Tôi từng rất yêu Abby nhưng cũng không mù quáng đến mức bị từ chối nhiều lần như vậy mà vẫn không từ bỏ. Ngày còn học trường luật, tôi cạnh tranh với Vance rất đỗi bình thường mà còn không thắng được, nữa là giờ một siêu sao như anh. – Anh ta nửa đùa nửa thật, nhưng đủ để Keith hiểu Sloane không quá ưa Vance.
- Cạnh tranh? – Hắn cười cười – Abby không phải một món đồ, cô ấy có lựa chọn của mình nên tôi chỉ có thể làm hết sức và hi vọng rằng đến cuối ngày cô ấy vẫn sẽ chọn tôi thôi. – Nhìn thái độ đồng tình của Sloane, hắn hỏi tiếp. – Còn anh đối với Samantha thì là như thế nào?
- Nói thật là.. – Sloane nhìn sang Sammy đang cười với anh ta –.. còn quá sớm để tôi hứa chắc với bất cứ ai.. nhưng Samantha rất thông minh, còn có nhiều ý tưởng với điều khoản luật pháp nữa. Tôi chỉ có thể hứa rằng tôi không đùa giỡn và nếu thực sự không thành, chúng tôi cũng vẫn sẽ là bạn.
- Còn gia đình anh thì sao?
Sloane liếc mắt tới Abby. Nàng thành thật với Keith nhiều thế sao? Anh ta lắc đầu, nở một nụ cười nhàn nhạt:
- Tôi đã học được bài học của mình. Với Sammy, tôi chắc chắn có thể làm tốt hơn.
- Nếu như vậy thì tốt – Keith ném cho Sloane một lon bia trong thùng – Anh đừng trách tôi hỏi những chuyện này. Samantha thực sự là một phần của gia đình trong tôi.
Không khí đang vui vẻ thì Phoebe xuất hiện. Ngoài mặt là đem bánh hạnh nhân và phô mai cho nhà Eastman nhưng bên trong là thăm dò hắn và nàng. Roger và Wren không mảy may nghi ngờ cô ta nên Phoebe đi đi lại lại như trêu ngươi trước mặt hắn và Abby. Sloane để ý đến sự khó chịu sâu trong mắt hai người, cất tiếng:
- Có việc gì tôi giúp được không? – Anh ta hất hàm về phía cô gái trước mặt.
Keith cân nhắc vài lần rồi mới mở miệng:
- Nếu anh cập nhật tin tức thường xuyên chắc cũng biết đợt trước có tài khoản nạc danh nói rằng Abby chỉ thích ăn bám, rồi còn lừa dối chồng cũ để cặp kè với tôi nữa.
- Để tôi đoán. – Anh ta vui vẻ – Là cô gái đó phải không?
Hắn gật đầu:
- Nghe Abby nói, thông tin nào nhà Beckinsale muốn nắm thì chắc chắn sẽ nắm được. Cô ta tên là Phoebe Shaw, dạy ở trường tiểu học K, ở ngay Philly, nếu có thông tin gì dùng được thì tôi sẽ đánh giá rất cao.
- Tôi sẽ xem mình làm được gì. – Nếu là Abby mở miệng thì anh ta chắc chắn sẽ giúp, nhưng Keith thì, dù sao anh ta vẫn là luật sư, giữ cho mình trước.
Phía bên kia phòng, Sammy rôm rả nói chuyện có người bôi xấu Keith mới đây với Phoebe:
- Em đổi tên tài khoản thành "em gái của Jackie" để nói cái tài khoản đó một tràng đấy. Thật sự, đâu có ai chăm sóc được cho chị em bằng anh ấy. Hay chị cũng đổi thành "bạn thân Jackie rồi" nói cho ra ngô ra khoai đi.
- Ai lại thế? – Mặt cô ta tối sầm, cố gắng chuyển hướng đề tài. – Thật ra, thông tin nạc danh, em phải cứ để nguyên đấy rồi nó cũng chìm xuống mà thôi.
- Nhưng mà em tức.. – Sammy hồn nhiên – Lần trước, Abby cũng đâu có tội gì mà bị đổ cho việc ngoại tình này nọ. Người ta ly hôn đàng hoàng rồi mới hẹn Keith mà. Còn nữa, ăn bám thì đã sao. Theo em thấy.. – Cô bé khoác tay Abby –.. người ta là ghen tị với "chị dâu" em, không có ai để ăn bám nên bày trò nói nhăng cuội thôi.
Abby nhìn sang Samantha hiền hòa nhưng nét đắc thắng trên mặt hướng về Phoebe. Cô ta giở trò nên bị chính Sammy ngây thơ gọi ra sự ghen tị đó thôi. Phoebe làm như không để ý níu tay cô bé rồi hất cằm về phía người lạ mà cô ta không biết trong phòng:
- Em vẫn còn chưa giới thiệu bạn trai mới đấy.
Sammy ngượng ngùng dắt cô ta ra trước mặt Sloane. Khi nghe đến họ Beckinsale, Phoebe nhìn anh mấy lượt rồi quay sang Samantha, nói:
- Chị rất mừng vì em hạnh phúc.
Thế nhưng, nụ cười trên mặt cô ta, Sloane nhìn sao cũng thấy giả tạo, còn lộ một tia địch ý khó hiểu về phía bạn gái của anh ta. Sloane đợi đám con gái quay lưng đi, uống thêm một ngụm bia, nói với Keith:
- Việc anh nhờ, tôi chắc chắn có thể giúp được.
Hắn cảm tưởng như có ảo giác bên tai khi nghe chàng đại diện hãng luật quyền lực kia nói vậy. Vừa rồi hình như Sloane mới "xù lông" vì Phoebe trót biểu hiện thái độ thù địch với Sammy vậy. Hắn cười cười, xem ra bạn Abby với em gái của Jackie đúng là có phần nghiêm túc. Hai người đổi điện thoại cho nhau và tiếp tục tiệc lễ Tạ ơn như không hề để Phoebe vào mắt. Trước khung cảnh hạnh phúc của ba cặp đôi trong nhà, cô ta thấy lẻ loi và nhanh chóng rút khỏi bữa tiệc, trong mắt giấu đi một quyết tâm nào đó.
* * *
Không khí lễ Tạ ơn vẫn vảng vất tại Philly. Linda ngồi trong phòng ấm sực, xem một số hồ sơ để thiết kế cấu trúc tài chính trước khi mùa giải nhà nghề này kết thúc. Cô ấy và nàng đều muốn làm chuẩn chỉ luôn vì nếu thắng họ sẽ phải phát hành công khai rất nhanh. Lúc đó mà sửa thì chỉ nguyên thủ tục hành chính đã chiếm đến nửa tiền vốn bỏ vào rồi. Linda bận đến mức dù đã có trợ lý, thư kí riêng, cùng với cả đội tài chính, thời gian giành cho cá nhân cô ấy cũng chẳng còn lại là bao. Abby vẫn phải quản lý tư vấn bán hàng và phát triển phần mềm, chẳng giúp gì được cho cô ấy.
Thế nên sau khi bàn đi bàn lại, nàng quyết định tuyển thêm trợ lý và sai vặt cho cả hai người họ. Mục tiêu là trước Giáng sinh, họ phải có người nhận lời làm để sang đầu năm mới còn có thể san sẻ quỹ thời gian ra nhiều hơn một chút. Hai trợ lý mới đều đã kí hợp đồng và đi làm ngay đầu tháng mười hai. Chỉ còn một vị trí cuối cùng mà Linda cho rằng khá quan trọng để cô ấy có thể ngồi văn phòng mà vẫn có thể cử người đi mua đồ và đưa cơm cho Wenhui mà thôi:
- Khởi nghiệp kiểu này.. Cậu đúng là có công chúa kém gì Tiff đâu. – Nàng phì cười.
- Còn tớ thì thấy cậu cũng nên có một người như vậy để bớt chút thời gian cho anh chồng chưa cưới kia kìa. Wenhui nói là dạo này cậu không bay đi được những trận ở xa nữa, Keith có vẻ cũng buồn lắm đấy.
- Tớ vẫn xử lý ổn thỏa mà. Trận nào tớ cũng vẫn đến đúng giờ và ở lại được đêm đó. Chỉ là trước và sau trận tớ không ở được nhiều thôi.
- Người ta cần là đoạn đó chứ. – Linda hếch mũi lên. – Thắng thì muốn thêm tí chút nhưng "cô nương ấy" mệt quá đâu có làm được gì. Thua thì cần người an ủi nhưng trời chưa kịp sáng, cậu đã bay mất tiêu rồi. Cậu thật vẫn chẳng tinh tế gì hết.
Abby cười trừ. Linda tuy nói hơi sẵng nhưng nàng cũng phải kiểm điểm bản thân quá bận mà không chăm sóc hắn được nhiều hơn. Vòng đấu loại sắp tới, những trận quan trọng nàng cũng phải ở đó để cổ vũ tinh thần hắn nữa. Abby gọi trợ lý để xem danh sách hồ sơ đăng tuyển vị trí thư kí "sai vặt" kia. Tuyển thêm một người cũng chẳng tốn của nàng bao nhiêu mà.
Bạn nàng cứ kêu ca vậy, chứ thực ra còn chưa có thời gian xem đến đám hồ sơ này. Vì vị trí liên quan đến hỗ trợ việc riêng nên yêu cầu không cao lắm. Hầu hết chỉ cần là người hiểu biết về địa lý và thông tin ở Philly, không quá khó coi là được rồi. Ban đầu nàng đọc, định bụng sẽ tuyển sinh viên, trẻ trung và nhiều năng lượng nữa. Thế nhưng sau một hồi, Abby thấy những bà mẹ nghỉ làm một vài năm có vẻ xông xáo hơn.
Một hồ sơ đập vào trong mắt khiến Abby hơi nhíu mày nhưng giãn ra nhanh chóng. Nàng mỉm cười rồi đi thẳng xuống tầng của Linda. Kì thực, nàng đã tách phần mềm và dịch vụ tư vấn ra làm hai doanh nghiệp riêng. Các phòng ban về công nghệ, marketing, bán hàng, và kế toán ngồi trên cùng tầng với nàng, dù biển hiệu bên ngoài có khác.
Còn hành chính, truyền thông, tài chính do Linda quản lý thì ở một khu tầng dưới, cũng tiện hơn cho cô ấy. Nhìn chung nếu không phải làm ở công ty lâu, giữ chức vụ cao, hoặc có nhiệm vụ liên phòng ban thì bên dưới đó thường chỉ nghĩ Linda mới là chủ còn nàng là bạn cô ấy, làm công ty tư vấn nho nhỏ phía trên thôi. Abby là người kiệm lời, cũng thấy không cần thiết nên luôn để họ hiểu như vậy. Cơ mà giờ đây, điều đó cũng rất có ích cho nàng.
Abby đưa lý lịch của một người cho Linda xem. Cô ấy lập tức ngồi tựa ra sau ghế vui vẻ:
- Đây không phải là bớt việc, mà là thêm việc cho tớ rồi.
- Cậu không phải nói chỉ cần chân sai vặt thôi sao? – Abby lộ một chút ranh mãnh trên khuôn mặt – Phoebe Shaw sinh ra và lớn lên ở đây. Tháo vát thì tớ thể nghiệm rồi, làm những việc cậu cần không khó. Thậm chí, còn thêm một chút nữa..
- Thêm việc chính là.. – Bạn nàng gác chân hẳn lên bàn – Tớ phải nghĩ sao để cô ta bận đến không ngẩng mặt lên được, thấy cuộc đời u ám nhưng vẫn phải làm vì lương cao..
- Không cần thế. – Abby cười cười – Cậu dễ tính một chút cũng không sao. Thật ra càng dễ, cô ta mới càng phạm sai lầm đó.
- Vậy cậu chọn được ai rồi? – Linda nhẹ nhàng hỏi.
- Đây này – Nàng đưa một lý lịch nữa có cái tên Amber Lee – Trong thư xin, người này có viết là đứng tuổi rồi, con cái đi học hết nên muốn đi làm cho khuây khỏa.
Linda nhìn xong, thủng thẳng nói:
- Vậy cậu làm gì xong với Phoebe thì đưa Amber sang chỗ tớ là được.
- Đồng ý. – Nàng rất cảm kích vì Linda để mình làm vậy.
Abby quay đi rồi, bạn nàng mới nhìn kĩ kinh nghiệm của Phoebe Shaw. Tưởng cô ta dạy tiểu học, hóa ra chỉ là cô giáo dạy thay thôi, cũng không có thành tích gì nhưng mà Linda cần chân sai vặt, mua trà sữa nên thấy vô cùng hợp lý. Đoạn, cô ấy thở dài. Đúng là tìm đường chết mà. Abby nhà cô ấy xưa nay rất hiền, nhưng Phoebe này động tới cả Keith nữa. Thế nên, nàng kiểu gì cũng sẽ mạnh tay hơn thôi.
Đã chốt người nên quy trình tuyển đơn giản. Amber nhanh chóng trở thành thư kí riêng, phụ trách việc cá nhân cho nàng. Mọi kế hoạch đều được bà sắp xếp cẩn thận, giúp nàng có thời gian cân bằng giữa làm việc và nghỉ ngơi, cũng không bỏ lỡ bất cứ cuộc họp hay lịch hẹn quan trọng nào. Đầu tháng một, nàng đã rảnh hơn hẳn để thu xếp thời gian đi xem vòng đấu loại. Từng bước, từng bước, Keith thắng thêm một chiếc siêu cúp nữa. Lần này là cho Eagles.
Phoebe cũng rất tháo vát để sắp lịch cho Linda nhưng cô ta bị giao nhiều việc vặt như đi mùa đồ ăn hoặc uống cho cả văn phòng tầng dưới. Thậm chí, bạn nàng còn công khai với trưởng các phòng ban là Linda ở đây để hỗ trợ tất cả. Thế nên, thi thoảng cô ta cũng bị họ sai thêm mấy việc nhỏ nhỏ nữa. Linda rất thư giãn với cách làm của mình. Cô ấy không tự tay đầy đọa Phoebe, nhưng mà biến một người thành sai vặt của cả văn phòng thì ai cũng sẽ ngồi trên cổ cô ta mà thôi.
Linda vui vẻ đọc văn bản mà Amber vừa mang xuống từ chỗ Abby. Từ hồi Phoebe vào, chỉ có Linda lên tầng trên hoặc nàng cử Amber đi làm đại diện thôi. Thế nên, vẫn chẳng có mấy ai ở tầng dưới biết mặt Abby. Phoebe thì càng không thể. Công việc tuy lặt vặt vất vả nhưng Linda rất hay nói ngọt với cô ta. Thêm nữa, lương ở đây so với giáo viên chính thức ở một trường tiểu học thì còn cao gấp đôi. Phoebe so đi so lại quyết định bỏ hẳn bên trường để tập trung làm ở chỗ mới, hoàn toàn không biết đây là cái bẫy đào sẵn của nàng.