May mắn cho Du Quai là nó đã đúng. Chrollo cũng biết chắc đến % là nó đoán bừa, nhưng anh đã từ bỏ hy vọng vào trí thông minh của nó từ lâu rồi, liền rất người nhớn tha thứ cho thằng nhóc, rồi véo má nó: "Lần này anh tha, sau này mà còn dám quên nữa thì......"
Lời đe dọa lấp lửng như vậy, Du Quai chẳng hiểu. Nó chỉ để ý đến việc người này không cấm nó ăn kẹo thì nó cũng không gϊếŧ anh nữa.
Shalnark đang đứng một bên cũng thò đầu vào: "Vậy Tiểu Quai nói xem, anh là ai ?"
"Các anh là ai ?" Gon giờ mới kịp phản ứng, chặn phía trước Du Quai, nhìn người thanh niên tên Chrollo này. Nãy cậu còn đang nghĩ nếu Hisoka là ba vậy thì Chrollo là ai ? Chẳng lẽ là mẹ ? Vừa lúc Chrollo xuất hiện. Để xem, tóc đen mắt đen, hẳn là anh ruột Tiểu Quai, vậy chẳng lẽ cũng là con của Hisoka ? ! Chú ấy trông đâu có già đến vậy mà con trai lớn thế này rồi ta.
Gon còn chưa nghĩ xong thì thấy em mình bị khi dễ, nhìn Chrollo, Gon nhanh nhảu hỏi: "Anh là anh ruột của Tiểu Quai sao ?"
Chrollo nhướng mày, ậm ừ: "Ừm."
"Vậy....vậy....Hisoka-san cũng là ba anh ạ ?"
Bịch—-
Hisoka đang chạy đằng trước liền ngã dập mặt.
"Làm sao có thể như thế chứ Gon !" Trong khi Đoàn trưởng vẩn còn đang đờ đẫn thì Kurapika xen vào nói, cậu bất đắc dĩ kéo tay Gon: "Em lại nghĩ lung tung gì vậy ?" Sau đó quay sang ba thành viên Lữ Đoàn. "Lâu rồi không gặp các anh, Chrollo, Shalnark, Feitan."
"Pfftttt......Kurapika....chào em....Hahahahaha....." Shalnark ôm bụng cười đến nỗi lảo đảo đứng không vững: "Thằng nhóc này......là ai.....dám nói Đoàn Trưởng là con......Hiso...... Pftttttt.....hahahaha...........Áaa—-! !"
Chrollo giơ chân đá bay Shalnark, Leorio chỉ thấy Shalnark bay vụt qua, hành lang tối phía đằng xa vang lên tiếng tường gạch vỡ vụn, đủ biết là Shalnark vừa ăn cú đá mạnh tới đâu. Anh không khỏi nuốt nước miếng đánh ực, Kurapika quen những người mạnh như vậy ư ? Gon lại còn làm người ta bực nữa chứ.....Leorio không nhịn được nới lỏng cà vạt.
"Cậu là Gon phải không?" Chrollo chẳng buồn đáp lại Kurapika, anh mỉm cười nhìn Gon: "Ai bảo cậu tôi là con của....Hm?"
"Hisoka nói ạ."Gon gãi đầu, cười ngây thơ: "Anh là anh trai Tiểu Quai, mà Hisoka-san bảo rằng mình là ba của em ấy."
"......." Cảm nhận ánh mắt lạnh lẽo sau lưng, Hisoka cảm thấy tâm tình rất phức tạp. Rốt cuộc hắn nên cảm ơn Gon hay là gϊếŧ thằng nhóc đây ?
Du Quai chẳng quan tâm họ nói cái gì, Katakata đã vác thùng kẹo chạy xa, Du Quai nhảy qua đầu Chrollo, lấy đà trên vách tường, bật nhảy mấy lần liền thuận lợi rơi vào thùng kẹo, tiếp tục bóc vỏ ngồi ăn. Thí sinh số hài lòng vỗ vỗ thùng kẹo, chạy về phía trước.
Gon thấy em lên phía trước rồi liền chạy theo, cả hội mải buôn quá, chậm trễ nên cách đoàn người một đoạn xa rồi. Chrollo và Feitan vẫn thoải mái đứng yên, đợi một lát sau thì thấy Shalnark cười hì hì chạy tới, lúc này cả ba mới bắt đầu từ từ đuổi theo, dù sao thằng nhóc cũng trốn không thoát.
Ban đầu Killua là người nhận ra Du Quai, nhưng cậu lại bị Chrollo dọa sợ nên không dám lại gần. Cậu có thể thấy rõ vị máu tanh nồng đậm trên người họ. Dù chỉ dám đứng cách khá xa nhưng Killua vẫn len lén để ý họ, thấy cậu thiếu niên tóc đen tầm tuổi mình kia lại đứng nói chuyện rất thoải mái với những kẻ nguy hiểm đó thì cậu rất ngạc nhiên. Cậu ta dũng cảm thật.
Vì vậy khi thấy cậu thiếu niên đó đang chạy lại gần mình thì Killua giảm tốc độ, cố ý chờ cậu lại gần rồi hỏi: "Cậu tên gì ? Bao nhiêu tuổi ?"
"Tớ tên là Gon Freecss, tuổi, còn cậu thì sao ?"
"Hm, tuổi à....."
Dù hoàn cảnh gặp gỡ có chút khác so với định mệnh vốn an bài nhưng cả hai cậu nhóc đều nhanh chóng kết bạn với nhau. Leorio thì vẫn bị chậm lại, nhưng vì Gon sợ lạc mất em nên không thể dừng lại, Tompa lại càng không dám lại gần đám "lính mới" mà quen biết Hisoka này. Cuối cùng thì Leorio dựa vào nghị lực của chính mình để về đến đích.
Thử thách tiếp theo, đầm lầy Numelle chẳng là gì đối với ba thành viên Lữ Đoàn, nhưng dường như bạn của Gon gặp phải rắc rối và bị kẹt lại đằng sau. Gon quay sang người trông đáng tin cậy nhất là Chrollo nói: "Làm phiền anh trông chừng Tiểu Quai." rồi chạy trở lại. Killua không dám ở lại gần ba người này nên cũng chạy theo Gon.
Du Quai ngồi trong thùng, được thí sinh vác đi, yên lặng ăn kẹo mà chẳng lo lắng chút nào. Feitan đi bên cạnh thấy vậy thì ngứa mắt lắm: "Ngu ngốc, xuống ngay cho ta." Du Quai ngậm kẹo, không thèm nghe lời hắn.
Feitan nheo mắt, rút kiếm định nhảy lên chém nát thùng kẹo. Du Quai cũng không hề khách sáo, nó bị mắng như thế nào đi nữa cũng không cảm thấy gì, nhưng không ai được phép cướp thức ăn của nó, đặc biệt là món nó yêu thích nhất, kẹo. Dù là Feitan cũng không được.
Vì vậy nó nhảy ra khỏi thùng kẹo, Chrollo và Shalnark chỉ thấy ánh bạc lóe qua, Feitan ngã xuống, vệt sương máu bắn ra giữa không trung. Chrollo và Shalnark ngạc nhiên dừng bước, cả thí sinh số cũng vậy, khuôn mặt họ đầy vẻ kinh ngạc. Du Quai đã nhảy trở về thùng kẹo, vững vàng đứng thẳng trên mép thùng các tông yếu ớt, thanh trường kiếm trên tên ánh lên lạnh lẽo.
Ban đầu Feitan không đề phòng nên mới bị nó tấn công trúng, nhưng hắn phản ứng rất nhanh nên chỉ bị một vết kiếm trước ngực, mà vết thương nhỏ như vậy thật chẳng là gì đối với hắn. Feitan chỉ chống tay khuỵu gối trên đất, kinh ngạc nhìn thanh kiếm trên tay Du Quai.
Thằng nhóc hồi phục sức mạnh rồi ? !
Du Quai thực sự coi Feitan là đồng bạn quan trọng của mình, nó chém hắn cũng chỉ vì Feitan định cướp kẹo của nó. Trước giờ chỉ toàn là Feitan đi cướp thức ăn về cho nó, chứ có bao giờ cướp của nó đâu, vì vậy cái thằng nhóc vừa chém đồng bạn này lại cảm thấy mình bị đồng bạn khi dễ. Nghiêng đầu nhìn Feitan, nó nói bằng giọng hơi ủy khuất: "Feitan hư !"
"....Ta hư ở chỗ nào kia chứ ? !" Feitan nổi cáu, rốt cuộc là đứa nào chém đứa nào, thằng nhóc này lại còn dám trách hắn !
"Tiểu Quai, em phục hồi sức mạnh rồi à ? Lại dùng kiếm được rồi ?" Mắt Chrollo lóe lên, rất có hứng thú với việc nó phục hồi sức mạnh, lại càng có hứng thú về người đã giúp nó phục hồi sức mạnh.....hay thứ năng lực gì đã giúp nó.
Khẽ mỉm cười, Chrollo quay sang thí sinh : "Lâu quá không gặp, Illumi, cậu khiêng cái thùng kẹo to thế kia thì vất vả quá, để chúng tôi giúp cho." Bảo là giúp nhưng Feitan và Shalnark đã bao vây lấy anh từ hai bên. Illumi không thể một mình đánh lại được ba người này, anh chỉ có thể bất đắc dĩ đặt thùng kẹo xuống, xoa đầu Du Quai một cái.
Đi vài bước, anh quay đầu lại–quả nhiên, không có kẹo thì Du Quai còn chẳng thèm nhìn anh lấy một cái. Nó đang nhìn chằm chằm vào Feitan: "Feitan muốn cướp kẹo của em."
"Không, bọn anh không cướp, kẹo của em cả đấy."
"Ah." Du Quai thu kiếm, ngoan ngoãn chui vào thùng kẹo ngồi. Illumi cảm thấy thật đắng lòng.
Shalnakr khiêng thùng kẹo, ba người chậm rãi vừa chạy vừa hỏi thăm cuộc sống ba năm qua của Du Quai. Nhưng năng lực ngôn ngữ của Du Quai từ trước đến nay vốn không thể khen nổi, đến cả người thông minh như Chrollo cũng chỉ phân tích ra được là nó sống với ba trong hai năm, còn về chuyện như ba là ai, làm nghề gì, có sức mạnh gì.....thì hoàn toàn chẳng hay biết.
Còn về chuyện phục hồi sức mạnh thì nó lại càng không trả lời được. Nhưng Chrolli suy đoán một lát, bảo Feitan tấn công thằng bé thêm lần nữa, quả nhiên, nó dùng Niệm.
Du Quai ngồi trong thùng kẹo, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ủy khuất. Feitan, đồng bạn của nó tấn công nó hai lần liền vì định cướp kẹo. Feitan hư lắm, không chơi với Feitan nữa.