Vì tị hiềm, sau khi cô điều chế ‘Câu chuyện cũ về sợi dây chuyền đã trả tấm thẻ này cho Lệ Đình Nam.
Cô sợ khi tập đoàn Lệ Thị xảy ra chuyện, có người bất lương sẽ đẩy tội trạng lên đầu cô.
“Cảm ơn Tổng giám đốc Lệ”
Hứa Nhược Phi nhận tấm thẻ, vài giây sau cô hỏi Lệ, chẳng lẽ lần trước lúc anh đưa tấm thẻ này cho t Lệ Đình Nam lạnh nhạt trả lời: “Chính là có ý muốn đưa cho cô”
“Tổng giám đốc” Hứa Nhược Phi trầm mặc.
Vậy lúc trước tại sao cô lại mất công trả tấm thẻ này cho Lệ Đình Nam?
Lệ Đình Nam nhìn thấy khuôn mặt thở phì phò của Hứa Nhược Phi, đôi mắt ngày thường thờ ơ lạnh băng lại thoáng qua nét dịu dàng.
Sau khi Hứa Nhược Phi rời đi, Lý An mang đến một tin tức cho Lệ Đình Nam.
“Tổng giám đốc Lệ, chuyện hôm qua anh kêu tôi điều tra đã có manh mối rồi”
Đôi mắt còn đang dịu dàng của anh nháy mắt trở nên âm u.
“Nói”
Những người trong bộ phận điều chế nước hoa đều biết Hứa Nhược Phi.
Chỉ bằng vào một lọ ‘Câu chuyện cũ của mặt dây chuyền đã thúc đẩy hợp tác giữa tập đoàn Lệ Thị và tập đoàn Silvi.
Dựa vào cái gì một nhà điều chế nước hoa nhỏ tuổi hơn mình một tuổi có thể điều chế ra nước hoa khiến Tổng giám đốc Lệ tán thưởng.
Thậm chí còn xinh đẹp hơn cô ta?
Trưởng bộ phận điều chế nước hoa Trần Tiểu Nhiễm nhìn Hứa Nhược Phi đưa tấm thẻ quyền lực tối cao tại công ty ra, cô ta ghen ghét căn chặt môi.
“trợ lý Anna, mời cô vào bên trong” Trần Tiểu Nhiễm khôi phục tính cách dịu dàng hào phóng thường ngày, trả lại tấm thẻ màu đen cho cô.
Nhìn bóng lưng Hứa Nhược Phi đi vào phòng thí nghiệm, Trần Tiểu Nhiễm hung ác đấm lên bàn.
Anna nếu muốn bò lên đầu cô ta chắc chắn sẽ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Cô ta bước vào tập đoàn Lệ Thị này đã nhiều năm về trước, mãi cho đến hiện tại mới trở thành trưởng bộ phận điều chế nước hoa, tại sao có thể bởi vì một cô gái trẻ tuổi mỹ mạo mà vứt bỏ đi quyền lợi của mình!
“Quản lý Trần” Một nhân viên nữ ôm một đống hương liệu chạy đến trước mặt cô ta: “Đây là những hương liệu trợ lý Anna muốn, em đều lấy lại đây”
Trần Tiểu Nhiễm vừa thấy, tất cả đều là hương liệu quý giá, mặt mũi cô ta tức đến vặn vẹo.
Một người không phải là nhân viên trong bộ phận của bọn họ, dựa vào cái gì mà có thể dùng dược liệu sang quý như vậy?
Cho dù Anna có điều chế ra nước hoa thơm tới đâu, doanh số bán hàng chia ra cũng không có bất cứ quan hệ gì với bộ phận điều chế nước hoa của bọn họ.
“Quản lý Trần?” Nhân viên công tác thấy Trần Tiểu Nhiễm không có phản ứng, lại gọi một lân nữa.
Trần Tiểu Nhiễm tập trung lại, giọng nói dịu dàng: “Mau đưa vào đi, trợ lý Anna chính là nhà điều chế nước hoa mà Tổng giám đốc Lệ coi trọng nhất hiện tại”
Hứa Nhược Phi sử dụng dụng cụ tinh vi ở phòng thí nghiệm bắt đầu xử lý hương liệu.
Từ khi cô biết được Lệ Đình Nam có chứng mất ngủ, mà mùi hương của cơ thể cô vừa lúc có thể làm bớt chứng mất ngủ của anh rất tốt, trong lòng cô đã dần dần phác họa ra nước hoa.
Khứu giác của Lệ Đình Nam mẫn cảm hơn rất nhiều so với người bình thường, nếu không anh cũng sẽ không ngửi ra được dấu vết cô đã để lại trong lọ nước hoa cô làm cho Hứa Nhược Mộng.
Biểu cảm của Hứa Nhược Phi chuyên chú đùa nghịch dụng cụ, đồng thời trong lòng cô không khỏi cảm thán nếu Lệ Đình Nam cảm thấy hứng thú với điều chế nước hoa, chỉ sợ những nhà điều chế nước hoa khác sẽ phải thất nghiệp..