Chương :
Cuối tháng , cảnh quay của Đường Ninh trong “Người thân biến mất” tuyên bố chính thức hoàn toàn bộ phim, mà cũng vẫn chỉ có mấy người trong đoàn phim biết cô đang mang thai. Nhờ Mặc Đình theo sát bên mình để chăm sóc, nên phản ứng mang thai của Đường Ninh đến hiện nay vẫn chưa biểu hiện rõ ràng. Toàn bộ người của đoàn phim, đều chúc mừng Đường Ninh hoàn thành bộ phim, đồng thời cũng khâm phục cô từ tận đáy lòng khi hoàn thành tác phẩm điện ảnh có yêu cầu kỹ thuật cao đến vậy, Đường Ninh cảm ơn từng người từng người một, sau cùng, rời khỏi phim trường cùng với Mặc Đình.
“Dạo gần đây vẫn có mấy Chương trình phỏng vấn trò chuyện, là vì để lấy giải thưởng tạo động lực cho em, anh chỉ đồng ý một trong những Chương trình đó, không có áp lực gì cả, sẽ tương đối là thoải mái.”
Đường Ninh nghe xong sắp xếp của Mặc Đình, thì gật đầu: “Người đại diện vạn năng của em, vẫn là anh nói thì mới tính.”
“Nhân cơ hội này, anh sẽ công bồ tin em mang thai, loại bỏ những tin đồn mà Đường Huyên đã tạo ra trước đó…”
“Được.” Đường Ninh gật đầu, sau đó, bèn mệt mỏi lười biếng tựa vào lòng Mặc Đình.
Không sai, phản ứng duy nhất của cô chính là trở nên thèm ngủ.
Mặc Đình khẽ xoa vào lưng cô, rồi đắp lên người cô tấm chăn mỏng, nhìn dáng vẻ cô an nhiên ngủ trong lòng mình, trái tim Mặc Đình trở nên mềm nhữn khác thường.
Còn một tin tức tốt khác chính là, Hàn Hinh Nhu không phụ lòng mọi người hy vọng thuận lợi bước vào bộ phận quan hệ công chúng của Hải Thụy. Còn tin đồn cô và Bắc Thần Đông mỗi người một ngả, cũng đã bị thay thế bởi tin tức khác sau mấy ngày treo trên tin hot. Theo sau đó, thân phận cô gái thần bí có cử chỉ thân mật với Bắc Thần Đông đã bị rộng rãi cộng đồng mạng soi ra được, hóa ra, cô ta lại cũng là người mẫu do Hải Thụy quản lý, hiện tại đang ở trong thời kỳ thăng tiền của sự nghiệp.
Đều đã là người của Hải Thụy, khó tránh được chuyện sẽ gặp nhau ở công ty.
Hàn Hinh Nhi vẫn luôn che mắt bịt tai không quan tâm những chuyện ngoài kia, nhưng không ngăn cản nổi đối phương đến gây chuyện.
Ví dụ như lúc này, đối phương đến công ty bàn chuyện hợp đồng, trong lúc đang chen chúc trong cùng một thang máy với cô, vẻ mặt đầu tiên là kinh ngạc trước, sau đó thì khinh thường: “Là cô à.”
Hàn Hinh Nhi sờ cổ của mình, cũng không muốn trả lời lại.
Tôi biết là Bắc Thần Đông thích cô, nhưng cô lại rời xa anh ấy, vì vậy rất xin lỗi, Bắc Thần Đông được tôi tiếp nhận rồi.”
Đối phương rất thẳng thắn nhìn sát Hàn Hinh Nhi, bởi vì thân phận hai người không giống nhau, cô ta cho rằng Hàn Hinh Nhi không có bao nhiêu kế hay so với cô ta.
“Chuyện này, cô La cũng không cần phải báo cáo với tôi.”
Hàn Hinh Nhi lạnh giọng trả lời.
Thế nhưng tôi bây giờ vẫn ở trong lòng của anh ấy…” Đối phương dùng tay chỉ vào tim của Hàn Hinh Nhi, bật cười một nụ cười chế nhạo: “Một nhân viên nhỏ nhoi, rốt cuộc thì có chỗ nào xứng đáng được Ảnh Đề thích chứ? Cô phải tin tưởng rằng, tôi sớm muộn gì cũng sẽ thay thế vị trí của cô, bởi vì bên cạnh anh ấy bây giờ chỉ có mỗi một mình tôi là phụ nữ.”
Hàn Hinh Nhi “hừm” lạnh một tiếng, sau khi đến đến tầng trệt, trực tiếp bước ra khỏi cửa.
“Đúng rồi, nghe nói mối quan hệ của cô và Đường Ninh rất rốt, cô không phải là sẽ mượn cô ta để gây sức ép cho tôi đó chứ? Tôi quả thực không sợ bị dọa đâu.”
Bên ngoài cửa thang máy, Phương Dục vừa định đi xuống lầu, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lông mày tự nhiên nhíu lại.
Dù sao thì Hàn Hinh Nhi cũng là học trò giỏi mà anh nhìn trúng, lại có quan hệ thân thiết với bọn họ, khi nào đến lượt người khác tùy ý ức hiếp như vậy?
“Có chuyện gì vậy?” Phương Dục hỏi Hàn Hinh Nhi khuôn mặt đỏ bừng: “Bởi vì Bắc Thần Đông sao? Còn có tý quy củ nào không? Nghệ sĩ bắt nạt đến đầu nhân viên quan hệ công chúng rồi? Cô ta còn muốn lăn lộn trong cái ngành này nữa không?”
Phó tổng Phương, tôi không sao.” Hàn Hinh Nhi níu anh lại: “Luôn có lúc cô ấy cảm thấy tốt hơn.”
Phương Dục vừa nghe câu này liền hiểu được ý của Hàn Hinh Nhi, nếu cô đã bước vào vòng này, vậy thì cô phải hiểu đạo sinh tồn trong này, nếu cô không thể tự mình xử lý, lẽ nào sau này mỗi lần đều phải dựa vào sự giúp đỡ của người khác hay sao Không ai có thể thay cô giải vây cả đời.
Phương Dục cười nhẹ gật đầu: “Nhẫn nhịn chờ đợi là đúng. Nhìn chị Ninh của cô đi, trước giờ đều làm cái kia sau lưng.”
“Em biết rồi ạ.”
“Được rồi, đi làm việc đi…”
Phương Dục không tiếp tục dây dưa vấn đề này với Hàn Hinh Nhi, nhưng anh ấy vẫn nhắc chuyện Hàn Hinh Nhi chịu nhục trước mặt Mặc Đình.
Trong vòng tròn này, trong nhận thức của anh, bất luận là anh, Mặc Đình hay Lục Triệt, đều sẽ không để những người phụ nữ khác bắt nạt vợ mình. Vì vậy, thái độ này của Bắc Thần Đông đối với Hàn Hinh Nhi khiến trong lòng anh ấy không được thoải mái.
Mặc Đình hiểu ý của Phương Dục. Mặc dù chuyện này đối với anh mà nói thật sự không đáng để tâm. Nhưng nghĩ đến quan hệ của mình và Bắc Thần Đông, anh vẫn gọi cho Bắc Thần Đông lúc tan làm: “Lúc đầu trăm phương nghìn kế muốn qua lại, bây giờ lại để một bên không quan tâm, anh muốn làm cái gì?”
“Cậu quản tôi?” Bắc Thần Đông ở đầu bên kia điện thoại hỏi ngược lại một cách trẻ con.
“Tôi cũng lười quản anh, nhưng hôm nay Hàn Hinh Nhi lại bị một người phụ nữ trong công ty ức hiếp, kết quả này là do anh dung túng mà ra.”
“Nếu tôi là Hàn Hinh Nhi thì cả đời này cũng không muốn nói chuyện với anh.”