Chương :
“Là đàn ông sẽ để người phụ nữ của mình bị ức hiếp?”
“Hơn nữa, anh tốt nhất đừng gọi điện cho vợ tôi lúc nửa đêm. Tôi cảnh báo anh không được quấy rối cô ấy vào nửa đêm.”
Tôi nói cậu lại tốt bụng như vậy, vẫn là vì đau lòng vợ mình.” Bắc Thần Đông hừ một tiếng, sau đó cúp điện thoại, nhưng cũng từ lúc này, anh vốn đang ở trong đoàn làm phim, nhưng lại đột nhiên yêu cầu chuyên viên trang điểm tẩy trang cho mình. Và một tiếng sau vội vàng chạy tới dưới lầu văn phòng của Hải Thụy.
Đợi nửa ngày, Hàn Hinh Nhi mới ôm tài liệu từ cửa chính Hải Thụy đi ra, Bắc Thần Đông nhìn thấy qua kính chiếu hậu, đẩy cửa bước xuống xe vốn muốn đi tới trước mặt cô, mà lúc này những người đi đường vây xem cũng tiến lên đón chào.
“Đó không phải là Bắc Thần Đông sao? Đền tìm Roy?”
“Có lẽ là vậy, dù sao cũng là bạn gái tin đồn của anh áy.”
“Bắc Thần Đông … Cho em xin chữ ký.”
“Bắc Thần Đông…”
Bắc Thần Đông không nghĩ đến việc gây náo loạn, hơn nữa sau khi Hàn Hinh Nhi nghe thấy tên của anh liền nhanh chóng rời khỏi, mà đúng lúc này Bắc Thần Đông đột nhiên lên tiếng, gọi Hàn Hinh Nhi lại: “Hàn Hinh Nhi Đứng lại, anh cho em đi chưa?”
Tất cả mọi người đều sửng sốt, và sau đó đổ dồn ánh mắt về phía Hàn Hinh Nhi.
Không phải có tin đồn hai người họ mỗi người một ngả rồi sao?
Tại sao Bắc Thần Đông lại tự mình đến Hải Thụy để tìm Hàn Hinh Nhi?
Hóa ra anh ấy đến để tìm Hàn Hinh Nhi ….
“Đông ca, thật trùng hợp, nhưng ngày mai tôi phải đi làm sớm, tôi đi trước đây.” Nói xong, Hàn Hinh Nhi liền muốn rời đi, nhưng Bắc Thần Đông đột nhiên bước tới níu cô lại và kéo cô lên xe. Ngay trước mặt mọi người nghênh ngang rời đi.
“Anh làm cái gì vậy?”
“Hôm nay Roy tìm em gây phiền phức?” Bắc Thần Đông đậu xe ở một nơi vắng vẻ, nghiêng người hỏi Hàn Hinh Nhi.
“Chuyện này không liên quan đến anh.”
“Chuyện này vì tôi nên liên quan đến tôi. Nếu không phải tôi khó chịu, sao lại phải đến tìm em, tôi tự tìm nhục?” Bắc Thần Đông không chịu nổi nói, sau đó liền đưa mắt nhìn về phía trước, thân thể hơi thả lỏng: “Em còn muốn tôi đợi bao lâu?”
“Tôi mặc kệ, hôm nay em phải chuyển đến nhà tôi.”
“Anh đang ở phim trường quay phim, tôi chuyển đến nhà .
anh, cũng không gặp được anh đâu.” Hàn Hinh Nhi nói thầm.
“Nhưng ít nhất em ở nhà tôi, trong lòng tôi sẽ thấy bình tĩnh. Gần đây tôi đã NG quá nhiều lần đều tại trong đầu toàn là hình bóng của em.” Bắc Thần Đông nói càng lúc càng không biết xấu hổ, dù sao cũng bày tỏ tâm ý với nhau rồi. Đều rất quan tâm đến đối phương, nếu đã như vậy, vậy thì anh tiền thêm một bước thì sao?
“Em có đồng ý không?”
Hàn Hinh Nhi không biết Bắc Thần Đông là vì nóng nảy nên lười hay là vì lười nên nóng nảy …
Nhưng, con sư tử nóng nảy này dường như thật sự dưới sự trấn an của cô, sẽ bình thường hơn, nhưng cô thật sự có thể sao?
“Quên đi, tôi không nên hỏi em.” Nói xong, Bắc Thần Đông trực tiếp lái xe trở về nhà, hoàn toàn coi nhẹ ý kiến của Hàn Hinh Nhi.
Sau đó, hai người vào phòng khách, Bắc Thần Đông trực tiếp vất chìa khóa xe, nói với Hàn Hinh Nhi: “Nơi này em quen thuộc hon tôi, em tự mình thu xếp, tôi còn phải trở về đoàn phim.”
Hàn Hinh Nhi đứng ở cửa, vẫn bát động như cũ, trong khi Bắc Thần Đông nghiêng người nhìn Hàn Hinh Nhi nói: “Coi như tôi cầu xin em, cứu tôi có được không?”
“Tôi biết em có kế hoạch cuộc sống riêng và những việc – riêng em muốn làm, nhưng đừng xa tôi quá. Tôi đã quen với việc có em rồi, Hàn Hinh Nhi. Em đi làm ở Hải Thụy cũng được, hay tiếp tục làm trợ lý cho tôi cũng tốt. Tôi .
không quan tâm, nhưng, điều duy nhất là tôi muốn em làm người phụ nữ của tôi. “
Tôi muốn em làm người phụ nữ của tôi …
Nghe những lời này, trái tim Hàn Hinh Nhi như bị va đập mạnh.
Nói không động lòng là giả. Dù sao, không phải mỗi người đàn ông đều giống Bắc Thần Đông… Mà cô một tháng qua không phải đang chịu giày vò khổ sở sao?
“Sao không nói chuyện?”
Hàn Hinhh Nhi sửng sốt một chút, cuối cùng trưng ra vẻ mặt mắt tự nhiên nói: “Ở đây không có quần áo của tôi.”
“Mặc của tôi.”
“Nhưng không có đồ lót tắm rửa…”
“Mặc của tôi.”