CHƯƠNG : NHỚ MÃI KHÔNG QUÊN MỘT CÔ GÁI
Trợ lý cười nói: “Không phải, cô có thể cùng ăn một bữa cơm được không! Mike trò chuyện với cô rất vui vẻ nên hình như rất thưởng thức cô, nếu như bây giờ cô cứ đi như thế sẽ khiến anh ta rất thất vọng.”
“Không phải đã có Cố Đinh Cẩn rồi sao?” Cô chỉ là một nhân viên nhỏ trong công ty mà thôi.
Trợ lý nhìn Cao Thanh Thu: “Làm ơn đi mà, bây giờ chính là thời điểm quan trọng nhất của công ty, cô giúp đỡ chút đi?”
Anh ta biết Cao Thanh Thu tính tình rất lớn, hôm qua đã yêu cầu cô tăng ca rồi nên bây giờ trợ lý cũng không dám ra lệnh cô nữa mà chỉ dùng mọi cách giảng nhân tình với cô.
Trực giác nói cho anh ta biết, Cao Thanh Thu này rất khó dây vào.
Cao Thanh Thu nhìn thấy thái độ khẩn cầu của trợ lý nên đành phải đáp ứng, không có cách nào khác, cô luôn luôn mềm lòng và không am hiểu nhất là từ chối người khác.
…
Bởi vì phải ăn cơm ở bên ngoài cho nên Cao Thanh Thu gọi điện thoại báo cho Hoa Ngọc Thành.
Vẫn là Lý Sơn nghe máy nói tối nay Hoa Ngọc Thành cũng có việc nên không thể về nhà ăn cơm cùng cô được.
Là người đứng đầu một tập đoàn lớn, bình thường Hoa Ngọc Thành đã dành cho Cao Thanh Thu rất nhiều thời gian rồi.
…
Cao Thanh Thu đi theo Lâm Vi và Cố Đinh Cẩn cùng Mike cùng nhau ăn cơm.
Tên Mike này thật ra là người Trong nước chỉ có điều từ nhỏ đã sống ở nước ngoài sau đó còn du học và đi làm ở bên kia luôn, mãi sau mới quen biết Cố Đinh Cẩn.
Bây giờ sẽ gia nhập vào điện tử Đông Hằng, làm tổng thanh tra kỹ thuật cho bọn họ.
Công nghệ hiện tại ở Điện tử Đông Hằng đã kém xa không theo kịp được với thị trường và cũng không sánh được bằng nhưng chiếc điện thoại thông minh hiện tại trên thị trường nữa. Nếu làm trong nghành điện tử thì đương nhiên sản phẩm là quan trọng nhất.
…
Cao Thanh Thu ngồi ở bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện.
Mike nhìn Cố Đinh Cẩn, hỏi: “Cậu và cô gái cậu thích kia thế nào rồi? Sau khi trở về có đi tìm cô ấy không?”
Đề tài này khiến Cao Thanh Thu dừng lại một chút, cô chỉ cảm thấy ánh mắt Cố Đinh Cẩn đang rơi trên người mình.
Mặc dù Mike không biết người kia là cô nhưng trong lòng Cao Thanh Thu vẫn cảm thấy hơi xấu hổ.
Cô đứng lên, nói: “Tôi tới phòng rửa tay một chút.”
Lâm Vi nói: “Được.”
Cô ta nhìn Cao Thanh Thu sau đó ánh mắt lại rơi vào trên người Cố Đinh Cẩn, cô gái mà Cố Đinh Cẩn thích là Cao Thanh Thu chứ không phải là cô ta!
Ngay cả khi trước đây cô và anh ta đã từng xảy ra một vụ bê bối nhưng cũng không thể hiện rằng mình đã từng ở trong lòng anh ta.
Nhưng khi nghĩ tới chuyện này, trong lòng Lâm Vi vẫn rất chua xót.
Thích anh ta nhiều năm như vậy nhưng trước giờ vẫn không nhìn thấy nửa điểm hi vọng.
…
Cơm nước xong xuôi, Cao Thanh Thu sắp xếp lái xe của công ty đưa Mike về khách sạn.
Cố Đinh Cẩn đi cùng Mike từ trên lầu xuống, Mike nói với anh ta: “Lần sau dẫn cô gái cậu thích đến cho tôi gặp một chút đi, tôi vẫn rất muốn biết, cô gái có thể khiến cho Cố Tổng để ở trong lòng nhớ mãi không quên như thế trông như thế nào?”
Trước kia lúc ở nước ngoài có không ít cô gái theo đuổi Cố Đinh Cẩn nhưng anh ta đều từ chối hơn nữa còn nói mình đã có bạn gái rồi, chuyện này bạn bè bên cạnh anh ta đều biết.
Nghe thấy Mike nói như vậy, Cao Thanh Thu cũng không biết phải nói cái gì!
Đã chia tay rất lâu rồi, lúc trước còn là Cố Đinh Cẩn nói ra trước nhưng bây giờ anh ta lại tỏ ra nhớ mãi không quên như thế này giống như là cô phụ lòng anh ta, không biết xấu hổ à?
Đưa Mike lên xe xong, Cao Thanh Thu nhìn thời gian cũng chuẩn bị đi về, lúc xoay người cô liền thấy Cố Đinh Cẩn đang nhìn chằm chằm vào mình.
Ánh mắt của anh ta vô cùng thâm trầm, không biết đang suy nghĩ gì.
Em trai mặc đồng phục của bãi đậu xe đem xe đưa tới trước mặt Cố Đinh Cẩn, Cao Thanh Thu nhìn anh ta một cái sau đó lại nhìn trợ lý đang đi tính tiền, cuối cùng cô đi ra chỗ Lâm Vi, bình tĩnh nói: “Đã khuya rồi, tớ phải đi về đây.”
Cô nói xong liền cầm điện thoại liên lạc cho tài xế của cô là chú Dương qua đón, điện thoại còn chưa kịp gọi thì đột nhiên người đứng phía sau đã đi tới nắm chặt cổ tay đang cầm điện thoại di động của cô.