CHƯƠNG : CÔNG TY CỦA CÁC CÔ KHÔNG CÓ NGƯỜI SAO?
Nhìn thấy anh ta đã rời đi, ánh mắt của Cố Đinh Cẩn lại rơi trên người Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu hỏi: “Chuyện gì nữa?”
Cố Đinh Cẩn muốn nói gì đó với Cao Thanh Thu, nhưng lại phát hiện bản thân mình không có lập trường gì cả, chỉ có thể nói chuyện công việc: “Tối nay có một hoạt động giao lưu, em đi tham gia, nhân tiện giao lưu học hỏi một chút.”
“….” Cao Thanh Thu nhìn anh: “Tôi? Anh không đi sao?”
Công ty có hoạt động gì, thường sẽ là Cố Đinh Cẩn tham gia.
Bây giờ anh rất tích cực, dù có bận rộn đến đâu cũng sẽ không bỏ qua cơ hội giao lưu và học hỏi.
“Tối nay tôi phải họp với bên phía Quảng Thương, em đi thay tôi, tôi sẽ kêu trợ lý Phạm sắp xếp người cho em.”
“Ồ.”
Cố Đình Cẩn liếc nhìn Cao Thanh Thu: “Trở về nhớ viết lại những kiến thức tâm đắc.”
“…..” Cao Thanh Thu trừng mắt với người kia: “Anh tự coi mình là thầy giáo sao? Còn phải viết những kiến thức tâm đắc.”
Cô thật sự phục rồi.
Cố Đinh Cẩn nói: “Nếu như không thì thôi vậy.”
“Tôi đi.” Làm gì có lý do để không đi chứ?
Hơn nữa quả thực Cao Thanh Thu cũng muốn đi xem sao.
Bình thường cô cũng sẽ đi tham gia hoạt động với Hoa Ngọc Thành, nhưng cơ hội tham gia các buổi tiệc của ngành điện tử rất ít.
Cố Đinh Cẩn cười một tiếng, sau đó rời đi.
Gần đây hình như anh đối với Cao Thanh Thu dịu dàng hơn rất nhiều.
Cao Thanh Thu nhìn bóng lưng của anh, không biết Cố Đinh Cẩn đang nghĩ cái gì.
Bình thường anh đối xử với cô rất lạnh lùng, bây giờ đã có chút quen, anh lại đột nhiên trở nên dịu dàng như vậy, cô….có chút không quen.
Buổi chiều, Cao Thanh Thu đi thay quần áo, trang điểm lại, sau đó mới đi tham gia hoạt động.
Hoạt động này, Cố Sâm cũng tham gia.
anh ta đang nói chuyện với người khác, Cao Thanh Thu nhìn thấy anh ta, chỉ đứng từ xa lịch sự gật đầu với anh ta.
Trợ lý Phạm đi cùng với Cao Thanh Thu, giới thiệu cho cô những người tham gia hoạt động hôm nay, số người mà Cao Thanh Thu biết không nhiều, trợ lý Phạm thường xuyên đến cùng Cố Đinh Cẩn nên quen biết rất nhiều.
Vũ Minh Hân và trợ lý của cô ta cùng nhau đi đến, mặc một chiếc váy dạ hội màu đen, trong tay cầm một chiếc túi sáng bóng, sau khi đi vào, theo thói quen tìm Cố Đinh Cẩn.
Cố Đinh Cẩn thường xuất hiện ở những nơi như thế này, Vũ Minh Hân thường đến những nơi như thế này để tìm anh.
Nhưng hôm nay, nhìn nửa ngày vẫn không nhìn thấy Cố Đinh Cẩn, mà chỉ nhìn thấy Cao Thanh Thu.
Lúc trước ở Thủ Đô, cô ta đã bị chịu thiệt thòi ở chỗ Cao Thanh Thu, vẫn luôn ghi hận, bây giờ nhìn thấy Cao Thanh Thu, sao cô ta có thể bỏ qua chứ?”
Đi thẳng đến, trước tiên chào hỏi với giám đốc Trình đang nói chuyện với Cao Thanh Thu, lại chủ động nhìn Cao Thanh Thu: “Đây không phải là cô Cao của Điện tử Đông Hằng sao? Hôm nay Cố Tổng của các cô không đến sao?”
Cao Thanh Thu nhìn người phụ nữ đang giả vờ này, cũng không muốn mất mặt trước mặt người khác, lịch sự nói: “Cố Tổng có chuyện, tôi nhân cơ hội này đến đây để học tập.”
Giám đốc Trình nói xong, đã rời đi trước.
Chỉ còn lại hai người bọn họ, Vũ Minh Hân cười nhạo nói: “Đông Hằng thật sự không còn ai sao, Cố Đinh Cẩn lại gọi cô đến.”
Cao Thanh Thu cũng rất bình tĩnh, bị cô ta nói như vậy, cũng không tức giận, chỉ bình tĩnh trả lời lại: “Đông Hằng chúng tôi vẫn luôn sa sút, không có ai cũng rất bình thường! Ngược lại Hoa Ngữ Quốc Tế là trụ cột trong ngành, sao lại cử cô đến?”
“….”
Vũ Minh Hân nhìn Cao Thanh Thu, vô cùng tức giận, nhưng nghĩ đến là mình khơi chuyện trước nên đành phải nhẫn nhịn.
Hơn nữa hôm nay Cố Sâm cũng đến, cô ta không muốn bị đụng phải.
Cô ta nhìn Cao Thanh Thu, nói: “Tôi nghe nói các cô đã ký hợp đồng với Phong Ngôn?”
“Ừ.” Cao Thanh Thu nghĩ đến chuyện của Đồng Dương, hơi nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười ung dung: “Tôi cảm thấy cô nên cảm ơn tôi, không giành Đồng Dương với cô.”