CHƯƠNG : BỊ ANH BẮT ĐƯỢC
Hoa Ngọc Thành nói: “Không thể làm gì cả.’
Chuyện này cho dù anh muốn giúp cũng không giúp được.
Hơn nữa, anh cũng không nhàm chán như vậy. Hoa Ngọc Thành nghiêng người, ôm lấy Cao Thanh Thu, cưng chiều nói; “Đi ngủ thôi.”
…
Sáng sớm ngày hôm sau, Cao Thanh Thu đi đến công ty, nhìn thấy Lâm Vi, bây giờ hầu hết công việc của Cao Thanh Thu đều ở bên ngoài, rất ít khi làm việc ở công ty, thật ra thời gian gặp Lâm Vi cũng không quá nhiều.
Hôm nay tâm trạng của Lâm Vi dường như rất tốt.
Sáng sớm, vừa thức dậy đã gọi điện thoại với Tả Dục, có Tả Dục, cô cảm thấy cuộc sống của mình dường như lại có chỗ gửi gắm.
Cao Thanh Thu nhìn khí sắc của cô rõ ràng rất tốt, trêu trọc nói: “Tả Dục về rồi, trông cậu rất vui nha!”
“Không được lấy tớ ra làm trò cười.” Lâm Vi trừng mắt với Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu nói: “Cũng không mời tớ ăn cơm, hai người chia tay, tớ lao tâm khổ tứ cho hai người không ít đâu đấy.”
Chuyện Lâm Vi bị Cố Đinh Cẩn giáng cấp, cũng là Cao Thanh Thu nói
Tả Dục có chuyện gì hay không đều nhờ cô giúp trông Lâm Vi, Lâm Vi gặp vấn đề gì Cao Thanh Thu cũng nói với Tả Dục, vì vậy hôm đó Tả Dục mới đi tìm Cố Đinh Cẩn.
Lâm Vi nói: “Được rồi, buổi chiều mời cậu ăn cơm.”
“Cái này là cậu nói đấy nhé, đừng để đến buổi chiều lại không thấy người đâu.”
Lâm Vi gần đây luôn đi về một mình.
Thứ có một cuộc họp, Cao Thanh Thu bây giờ đã được thăng chức, được xem như là một nhân vật khá quan trọng trong công ty.
Trước đây Điện Tử Đông Hằng được tăng lương theo thâm niên, sau Cố Đinh Cẩn đến liền thay đổi, không phụ thuộc vào mối quan hệ, cũng không phụ thuộc vào thâm niên chỉ phụ thuộc vào năng lực.
Cao Thanh Thu làm không ít việc, thăng tiến cũng rất nhanh.
Hơn nữa bình thường cô chuyên làm những việc khó, những việc không dễ làm, cũng không có ai có ý kiến gì.
Lúc họp, cô cầm điện thoại, trả lời tin nhắn của Hoa Châu Du, hôm nay Bóng đèn nhỏ ở chỗ Hoa Châu Du, Cao Thanh Thu đang nói với chị ta về chuyện của Bóng đèn nhỏ, đột nhiên cảm thấy có một đôi mắt lạnh lùng rơi trên người mình.
Cao Thanh Thu ngẩng đầu lên, nhìn thấy Cố Đinh Cẩn đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vô.
Khụ!
Cô đột nhiên cảm thấy bản thân mình giống như học sinh tiểu học bị bắt lúc đang ngồi học.
Cao Thanh Thu lặng lẽ đặt điện thoại xuống, nhìn Cố Đinh Cẩn, lúc này Cố Đinh Cẩn mới thu lại ánh mắt.
Cao Thanh Thu nhìn anh, cảm thấy bây giờ anh ngày càng có một cảm giác giống với Hoa Ngọc Thành, lúc làm việc rất nghiêm khắc, cũng rất nghiêm túc.
Cố Đinh Cẩn cảm nhận được Cao Thanh Thu đang nhìn chằm chằm vào mình, cũng không nhìn về hướng cô.
Không biết tại sao, lúc bị cô nhìn như vậy, anh lại….có chút căng thẳng.
Cuộc họp không dễ dàng gì mới kết thúc, sắp xếp công việc cho mọi người, Cao Thanh Thu phụ trách công việc bên phía tuyên truyền quảng cáo. Khoảng thời gian này, cô đều thử hết công việc của các bộ phận trong công ty.
Trong phòng họp, lúc mọi người đã rời đi, Cao Thanh Thu đi ra cửa, nhìn thấy Cố Đinh Cẩn đang đứng ở đó đợi cô.
Cao Thanh Thu nhìn anh, có thể là vì anh quá nghiêm khắc, không hiểu sao cô lại có chút căng thẳng.
Cô đi đến: “Cố Tổng.”
Trợ lý Phạm cũng đứng bên cạnh nhìn.
Cố Đinh Cẩn nghiêm mặt nói: “Từ giờ trở đi chuyện bên phía Phong Ngôn em phải để mắt tới.”
Bộ phận tuyên truyền của công ty bây giờ khá quan trọng, bởi vì sản phẩm mới sắp được tung ra thị trường, phải khiến mọi người thay đổi hình ảnh của Điện tử Đông Hằng trong suy nghĩ của mọi người.
Cao Thanh Thu gật đầu: “Vâng.”
Ở công ty, anh là sếp, anh nói cái gì, Cao Thanh Thu phải nghe theo như thường, sẽ không phản bác.
Cố Đình Cẩn nhìn Cao Thanh Thu, nhưng cũng không vội rời đi, trợ lý Phạm nhìn thấy cảnh này, biết điều nói: “Tôi còn có việc, tôi đi trước đây.”