Chương : Happy Or Sad Ending Rạt…Một xô nước lạnh đổ vào mặt nó.Nó bắt đầu tỉnh.Đầu đau nhức,choáng váng.Nó dần nhận ra người đang đứng trước mặt mình. -Tỉnh rồi hả? -Dương Nhi…cô… -Ám sát tôi bất thành chắc cô tức lắm nhỉ? -Thả tôi ra! -Sao tôi lại phải thả cô trong khi cô muốn giết tôi -Cô… -Tôi thấy cô nên bỏ mộng đi,đừng tưởng có con với anh Khánh là thích làm gì thì làm đâu -Thế cô định làm gì tôi? Giết tôi hả? -Ừm…có lẽ,để cho tôi cho cô thấy cảm giác đó như thế nào -Cô giết tôi thì không sợ có người phát hiện sao? -Sợ gì? Ai phát hiện? Cô nói làm tôi mắc cười quá! -Nếu tôi chết thì gia đình nhà tôi sẽ để yên chắc ? -Chuyện này không ai biết , không ai nói thì ai mà biết được,không nhẽ cái xác của cô biết nói -Cho dù tôi không nói chắc chắn sẽ có người tìm được -Đừng có hy vọng kiểu đó,bây giờ cô chỉ cần trăng trối đi là vừa -‘…’ -Mà nghĩ lại thì đứa con trong bụng cô… -Cô còn muốn gì nữa? -Không cần gì cả,tôi có được anh Khánh là đủ rồi -‘Có được anh Khánh’ hay có được gia tài nhà họ Lí? -Cô cũng sắp chết rồi nên thôi tôi nói cho mà biết,tôi muốn cả hai -Cho dù cô có được anh khánh như không thể có trái tim của anh ấy đâu Chát Năm ngón tay của cô ta hằn lên mặt nó. -Nếu tôi không có được cái tôi muốn thì đừng ai mong có_cô ta tức tối nói rồi quay ra nói với hai tên áo đen – Xử đi! -Dạ_hai tên to con lại gần nó -Lũ chó_nó nhổ nước bọt vào mặt một thằng -Con …_tên mặc áo đen bấu lấy vai nóRất nhanh nó đã né được và tránh được cái tát của tên đó. Vai áo bị kéo xuống để lộ ra bờ vai trắng và một hình xăm. Hai tên áo đen dừng lại và nhìn nó chằm chằm. -Ch..i…chị Cả…_hai tên cùng lắp bắp -Lũ ngu_Dương Nhi,cô ta bước tới đánh vào đầu hai tên đó -Dương Nhi,sao cô lại đi lấy trộm chó để bảo con chó ăn cắp được đi cắn chủ của nó thế? -Cô…_cô ta cứng họng Một năm trước,nó cùng hắn lập một bang nhóm.Bang nhóm này phát triển cũng khá mạnh.Nó và hắn đều là Bang trưởng nhưng nó lải rất ít khi ra mặt.Cách duy nhất để nhận ra bang chủ với những tay chân dưới quyền là hình xăm.Nếu là người đứng đầu thì được xăm hình một con hổ.Nó xăm hình con hổ trắng của hắn là con hổ đen.Còn về phía bọn tay chân thì chỉ được xăm một nửa thân của con hổ.Dương Nhi,cô ta phát hiện ra là hắn có bang nhóm nên nằng nặc đòi gia nhập.Hắn đồng ý,được một thời gian,cô ta lại muốn lên chức ‘Chị Cả’ nhưng hắn không cho,chỉ cho làm ‘Chị Hai’.Nhưng cô ta lại không nghĩ Chị Cả là nó nên mới sai người trong bang đi giết nó.Nó cắt đứt sợi dây và thoát ra được. Rầm Nó hạ gục cô ta trong vài giây ngắn ngủi.Hai tên đàn em vẫn đứng trơ người ra.Nó quay gót bước đi vào không quên buông một câu -Dọn cho sạch rồi gửi về cho nhà cô ta.Còn chuyện này thì không được nói với ai đặc biệt là ‘Anh Cả’, rõ chưa? -Dạ,rõ Nó lại đi đâu đó.Lúc này ở nhà hắn,mọi thứ như rối tung lên.Dương Nhi và nó đều biến mất.Mọi người thi nhau đi tìm.Hắn thì gọi cả chục cuộc cho dương Nhi và nó nhưng không ai bắt máy.Nam cũng đi tìm nhưng nhận được tin Vy vào viện thì lại tức tốc đến bệnh viện.cảnh hỗn laojn diễn ra được hơn một tiếng đồng hồ thì ông quản gia nhà hắn gọi ba mẹ hắn và ba mẹ Dương Nhi ra.Trước cửa nhà có một gói đồ khá to và nặng.Ba hắn cho người mở gói đồ đó ra và mọt người cùng shock.Dương Nhi bị trói chặt hai tay và hai chân,miệng bị bịt băng dính,người đầy máu,vết xăm trên người cô ta đã bị rạch nát ra và cô ta đã chết.Mẹ hắn và mẹ Dương Nhi ngất luôn,cả hội trường lại tiếp tục bị náo loạn vì chuyện động trời này.Hắn cũng nhìn thấy xác của Dương Nhi,gương mặt hắn cũng không chút biểu cảm và hắn biết ai làm điều đó…
---Xong chap rồi.vươn vai Land xin thông báo là chap tiếp theo (chap ) sẽ là chap cuối nên mình mong m.n đón đọc nha.Thanks for reading---