Hắn điên cuồng tìm kiếm nó đã hơn sáu tháng nay.Đã quá mệt mỏi vì cứ phải tìm kiếm nó như vậy.Hắn cười bản thân mình ‘Thật ngu ngốc mà’…
Hôm sau,hắn nhận được tin là Vy đã tỉnh sau hơn tháng hôn mê.Hắn cùng Nam đi đến bệnh viện.Vừa mới tới cửa viện thì có một chiếc giường đẩy,có một người phụ nữ mang thai người dính đầy máu;bác sĩ,y tá vội vàng đưa vào phòng cấp cứu.Hắn nhận ra ngay,người đó là nó chứ ai.
…Ca cấp cứu vẫn tiến hành,đã hơn tiếng trôi qua.Ba mẹ của nó và hắn cũng tới.Vy vừa tỉnh dây cũng đi sang xem tình hình thế nào.Bác sĩ bước ra,trông có vẻ không khả quan lắm
-Bác sĩ…cô ấy sao rồi?
-Tai nạn giao thông,tình trạng ngày càng xấu đi,nếu cứ đà nay thì tôi e rằng…
-Không,ông phải cứu cô ấy…ông phải cứu cô ấy
-Được rồi…chúng tôi sẽ cố gắng hết sức…
Bác sĩ lại bước vào.Hơn ’ sau…
-Cả hai mẹ con sản phụ đều đã qua cơn nguy kịch,giờ thì sẽ được chuyển tới phòng hồi sưc
-Thật sao…cám ơn,cám ơn bác sĩ
-Không có gì,mời một người nhà đi theo tôi làm thủ tục nhập viện
-Để tôi
-Thật may quá !
-Uk,Khánh con đi đâu vậy?
-Tới gặp cô ấy
-Để cho nó nghỉ ngơi nữa chứ
-Lát nữa vào thăm cũng được chứ sao
Mọi người cùng nhau đến thăm đứa trẻ.Đứa bé con đang nằm trong lồng kính,còn đỏ hỏn,thở oxi.Ai nhìn cũng xót nhưng vẫn vui vì cả mẹ tròn con vuông.Giờ mình hắn đi vào phòng để gặp nó.Cánh cửa phòng mở ra,hắn bước vào và nhìn vào trong.Không có ai cả !!!Mọi người lại được phen cuống quýt đi tìm nó.Thật chẳng có từ nào để miêu tả cảm giác của hắn lúc đó…
Trong quán bar,hắn ngồi một mình,nốc cạn mấy chai rượu và ngồi gặm nhấm nỗi đau của chính mình.Trong cơn say xỉn,hắn loạng choạng bước ra ngoài và va phải một người…
-Cô…Pha Lê?
Người đó chính xác là nó không thể nhầm lẫn được!
Một quãng thời gian tiếp theo của hắn rất hạnh phúc và hắn đi tới quyết định .., : Cầu hôn.
Giữa cánh đồng xanh,tràn ngập ánh nắng và gió.Có hai con người đang đi cạnh nhau.Đi đến giữa cánh đồng,hắn khuỵu một chân xuống,quỳ trước mặt nó
-Lấy anh nhé!
Lời cầu hôn luôn luôn làm cho người được hỏi ngạc nhiên và có lẫn sung sướng nhưng không,gương mặt nó từ đầu đến cuối vẫn không có chút biểu cảm nào.Gương mặt vẫn lạnh tanh,không chút cảm xúc làm hắn cảm thấy…
-Ừ…
Nó đã đồng ý.Khỏi phải nói,hắn hạnh phúc như thế nào rồi…
Đám cưới diễn ra vào ngay tuần sau.Cánh cửa của nhà thờ mở ra.Nó khoác tay ba mình tiến vào.Mọi người trong nhà thờ đều ô lên vì vẻ đẹp của nó.Vy nhìn đứa bạn thân của mình.Trong ngày vui của nó mà nó chẳng hề cười nói một chút nào.Đột nhiên Vy nắm chặt tay Nam
-Em sao thế?
-Hả…làm sao là làm sao?
-Trông em…
-À,em lo cho nhỏ Lê thôi mà
-Cô ấy làm cô dâu còn chẳng lo,em thì lo gì hả?
-Vâng tuy em là phù dâu thì cũng phải được quyền quan tâm bạn của mình chứ
-Hết nói nổi em
-Không nói được thì thôi
---Đêm trước đám cưới---
-‘Vẫn chưa ngủ hả?’
-‘Không ngủ được’
-‘Cũng dễ hiểu thôi,cô dâu nào chả vậy’
-‘Nè…’
-‘Sao?’
-‘Tao…có xứng đáng …lấy anh Khánh không?’
-‘Con này, mày bị khùng à!? Ngoài mày ra thì còn ai xứng với cậu ta nữa đâu?’
-‘Tao…’
-‘Thôi đi ngủ đi tao buồn ngủ rồi!’
-----------------------------------------------------
Ba nó dẫn nó vào đến lễ đường,ông cầm bàn tay con gái mình lên và trao cho hắn.Hắn cười tươi,định nắm lấy bàn tay nó thì…
Pằng, pằng, pằng ,…Những phát súng vang lên không ngớt.Kết quả,người bị trúng đạn nhiều nhất là nó.Bộ váy cưới trắng tinh khôi nhuốm đầy máu.Hắn vội đỡ nó.Nó nhìn hắn,cố nở một nụ cười.
-Kh…ánh…e…m…x…in…l.ỗi…
-Không,em không được nói nữa
-Em…a…nh…hãy…hãy…th…a…thứ ch…o…em…
-KHÔNG!!!!!!!
__________________________________________
‘Gieo nhân nào gặp quả lấy’.
Kết quả của một sự trả thù là đó.Một kết cục bi đát nhưng lại hợp với quy luật của cuộc sống.Đừng chỉ vì ‘hận’ mà nảy sinh ‘thù hận’ để rồi nhận ra và chuốc lấy cho mình những đau khổ.
Nguyên do dẫn đến kết cục như vậy thật không đáng chút nào.Bồng bột thời tuổi trẻ mà đem lại một đống hậu quả về sau,không thể nào xóa nhòa
___________________________________________
---THE END ---
---Hello mọi người.Vậy là Land đã hoàn thành xong tác phẩm đầu tay rồi (nhưng kết thúc trong nước mắt).Không pik là kết thúc này đã vừa ý m.n chưa?Land sợ là sẽ có nhiều bn ‘chọi gạch,trứng,rau,quả’ vào Land lắm (ném gạch thì xây nhà,ném rau quả thì ăn,thế thôi^_^) !Vì vậy mà Land sẽ viết thêm một ngoại truyện nữa,mong các bạn đón đọc.Thanks for reading---