Editor: Miliion Roses
Thủ tục rất đơn giản, chưa đến nửa tiếng đã hoàn thành xong toàn bộ quy trình.
Ra đến cửa lớn, Đại Boss nói: " Anh đưa em về tập đoàn trước." Hôm nay, dù sao cũng là ngày đầu tiên đi làm sau đợt nghỉ tết, anh cũng phải về tập đoàn làm việc.
Tống Khinh Ca len lén liếc nhìn tờ giấy đỏ ở trong túi xách, thuận miệng nói: " Vâng."
Đại Boss phát hiện cô đi chậm, quay đầu lại thấy cô đang liếc nhìn gì đó trong túi, anh ôm hông cô, môi khẽ cười: " Về nhà rồi từ từ xem."
Ách! Bị anh nhìn thấu, Tống Khinh Ca có chút ngượng ngùng.
Đưa cô về đến lầu dưới của Tống thị, Đại Boss dịu dàng nhìn cô, nói: " Buổi trưa mời dì đi ăn cơm cùng mình, phải ăn mừng một chút." Đăng ký kết hôn, nên cùng trưởng bối ăn một bữa cơm, đây căn bản là lễ phép.
" Vâng." Cô cởi giây an toàn ra, đang muốn mở cửa xe thì Đại Boss ngả người đến, hôn lên môi cô. Khi buông cô ra, cưng chiều nhìn cô nói: " Cố phu nhân, sau này xin chỉ giáo."
Một tiếng " Cố phu nhân" khiến cho Tống Khinh Ca đỏ mặt, cô sao mà chỉ giáo được anh: " Cố tiên sinh, em cũng là lính mới."
Đại Boss nhíu mi, suy nghĩ gì đó, rồi nhìn xuống bụng cô: " Bạn nhỏ Cố." Tay anh xoa xoa bụng cô: " Con phải ngoan ngoãn." Vừa nghĩ đến con của mình và cô, tim anh liền mềm nhũn.
--
Vào trong cao ốc Tống thị, dọc theo đường đi, ai gặp cũng đều cười với cô: " Tống tổng, chúc mừng! " Ách! Cô hơi quẫn, chuyện kết hôn mới chỉ có hai người biết mà?
Vừa vào đến cửa phòng làm việc, gặp An Ny: " Tống tổng, chúc mừng cô!"
" Chúc mừng tôi cái gì?" Tống Khinh Ca hỏi, giấy đăng ký kết hôn cô vẫn cất kỹ trong túi xách, khẳng định chưa ai nhìn thấy.
" Kết hôn a." An Ny cười.
Mặt Tống Khinh Ca hơi đỏ: " Các cô.. đều biết rồi?"
" Đúng vậy." An Ny nói: " Trong hội nghị sáng nay, Đổng sự Tống đã thông báo.."
Ách! Dì biết hôm nay bọn họ đi đăng ký sao? Tống Khinh Ca có chút ngượng ngùng, khó trách buổi sáng khi cô xuống lầu dì lại hỏi sao cô ăn mặc như thế này.
" Tống tổng." An Ny tò mò hỏi: " Cô và Cố Tổng yêu nhau từ bao giờ vậy?" An Ny được đa số chị em trong công ty giao trọng trách hỏi về điều này.
Tống Khinh Ca hơi nóng mặt, nhìn An Ny sau đó đẩy cửa phòng làm việc ra. Không ngờ thấy trên bàn có một bó hoa. Là hoa hồng, đủ các loại màu sắc, bó thành một bó rất đẹp.
" Là Cố tổng gửi đến." An Ny đi sau lưng cô, vô cùng hâm mộ nói: " Chúng tôi đã đếm qua, đóa."
Trên tấm thiếp có viết: [ Cố phu nhân, kết hôn vui vẻ! Cố tiên sinh.]. Nhìn tấm thiếp, Tống Khinh Ca rất cảm động, những dòng chữ cứng cáp này là do chính tay anh viết.
" Tống tổng." An Ny nhăn nhó, vẫn chưa chịu đi, tò mò theo vào: " Lần ở thủ đô, đi ký hợp đồng với tập đoàn đa liên kết, có phải lúc đó cô và Cố tổng đã yêu nhau rồi không?" Nếu cô không hỏi được chuyện này, đoán chừng sẽ bị các đồng nghiệp mắng chết, ngày ngày ở bên cạnh Tống Khinh Ca vậy mà chuyện yêu đương kết hôn của sếp không hề hay biết gì.
Tống Khinh Ca biết, nếu không trả lời cô, sẽ bị cô quấn lấy không buông. Ai bảo bình thường cô dung túng cho An Ny? Sắc mặt cô ửng đỏ: " Trước đó một thời gian.."
An Ny hơi giật mình, não giãn ra: " Là lúc tông vào đuôi xe sao?" Khó trách, Cố tổng cứ nằng nặc đòi Tống Khinh Ca phải đến giải quyết. Thì ra là, khi đó đã cảm tình.
Ách! Tống Khinh Ca không biết trả lời thế nào, không thể làm gì hơn là nhắc nhở: " An Ny, đang trong giờ làm việc."
An Ny lại giật mình, cười khúc khích. Trước khi ra khỏi phòng, còn khẽ cười nói một câu: " Tôi ra ngoài làm việc đây, Cố phu nhân."
Ách! Tống Khinh Ca đầu đầy vạch đen. Thế nhưng, cô nhìn hoa rồi mỉm cười. Thật ra thì, bị gọi là " Cố phu nhân", cảm giác thật không tệ.
An Ny vừa ra khỏi phòng đã bị một tốp người vây quanh.
" Có phải họ yêu nhau từ lúc ở thủ đô không?" Người trợ lý gầy đi cùng lần đó nhao lên hỏi.
" Trước cả lúc đó nữa." An Ny nói.
Trợ lý mặt tròn cười ha ha, xòe tay ra: " Đưa tiền, đưa tiền!"
Sau đó, có người không tình nguyện nhưng vẫn phải móc tiền ra nhét vào tay cô.
Trợ lý mặt tròn đếm tiền, cười ha ha: " Em đã nói rồi mà, họ đã sớm ở cùng một chỗ với nhau mà các chị cứ không tin!" Cô vậy chứ là cao thủ phát hiện gian tình.
" Cô đừng có vội mừng." An Ny nói: " Nếu Tống tổng biết các cô đem chuyện của cô ấy ra đánh cuộc, khẳng định các cô bị trừ lương."
" Mọi người không ai nói, chẳng phải sẽ không biết sao?" Trợ lý mặt tròn dương dương tự đắc cầm tiền trong tay: " Buổi trưa em chiêu đãi."
Ha ha, có người chiêu đãi, tất nhiên mọi người đều vui vẻ rồi.
Bên ngoài ồn ào nhưng Tống Khinh Ca không phát hiện ra, bởi vì cô đang chăm chú ngắm nhìn giấy đăng ký kết hôn. Nhìn tấm hình chụp chung, nhìn cô có chút khẩn trương, còn Đại Boss, ngược lại sắc mặt rất tự nhiên. Dù anh không cười, nhưng trong mắt cô thấy vô cùng đẹp.
Đang mê mẩn ngắm nhìn giấy đăng ký kết hôn thì Tống Nhã Như bước vào, cô vội vàng đem dấu vào ngăn kéo.
" Giấu cái gì mà giấu, dì thấy hết rồi." Tống Nhã Như hôm nay vô cùng phấn khởi, vui vẻ nói.
Tống Khinh Ca đỏ ửng mặt.
Nhìn bó hoa, Tống Nhã Như cười nói: " Phong Thành đối với con, rất quan tâm." Đối với Cố Phong Thành, bà dĩ nhiên là vô cùng hài lòng rồi. Bởi vì xét trên phương diện nào, Cố Phong Thành cũng bỏ xa La Thế Sâm hàng ngàn cây số.
" Dì." Tống Khinh Ca nói: " Anh ấy nói, buổi trưa mời dì cùng ăn cơm."
" Được." Tống Nhã Như nói. Sau đó như suy nghĩ gì liền hỏi: " Khinh Ca, sáng nay hai con trực tiếp đi đăng ký à?"
Tống Khinh Ca gật đầu một cái, tối hôm qua nhất định là cô ngủ mê mệt cho nên khi anh nói mang hộ khẩu và chứng minh thư đi cô còn hỏi anh mang đi làm gì.
" Trước khi đăng ký không ký giấy tờ gì à?" Tống Nhã Như không yên lòng hỏi.
Tống Khinh Ca đoán được ý dì, nhưng không trả lời, ngược lại hỏi: " Dì, sao dì lại hỏi con như thế?"
Tống Nhã Như nhàn nhạt nói: " Không có gì, dì chỉ hỏi thuận miệng hỏi thôi."
Chờ Tống Nhã Như đi khỏi, Tống Khinh Ca nghĩ, có thể dì hỏi như vậy vì dì muốn biết cô và Đại Boss có ký thỏa thuận trước khi kết hôn không. Nhưng cô lại có chút lo lắng, dì sẽ đưa ra những yêu cầu quá phận đối với Đại Boss.
--
Buổi trưa, lúc ăn cơm không khí rất vui vẻ. Tống Nhã Như đối với đôi vợ chồng son hết lời chúc mừng. Đối với Đại Boss, bà dặn dò đừng quá cưng chiều Tống Khinh Ca, còn với Tống Khinh Ca, bà nghiêm khắc quán triệt không được quá ương ngạnh.
Sau khi Tống Nhã Như đi, Đại Boss đưa cho Tống Khinh Ca một tấm thẻ màu đen.
Loại thẻ này, cô đã từng thấy ở chỗ Tống Nhã Như.
Tống Khinh Ca hơi giật mình, mặc dù đã đăng ký, bọn họ đã là vợ chồng nhưng cô vẫn có chút lúng túng. Trước nay cô không quen dùng tiền của người khác, đặc biệt là đàn ông: " Em có lương tháng mà."
" Đó là của em, đây là anh cho em, tính chất không giống nhau." Đại Boss nhìn cô, sợ cô từ chối liền nói: " Cố phu nhân, phụ nữ quá kiểu cách không dễ thương chút nào." Cô là vợ của anh, tất cả những gì của anh đều là của cô: " Vợ dùng tiền của chồng, điều này quá chính đáng."
Tống Khinh Ca không kiểu cách, chẳng qua không có thói quen dùng tiền của người khác. Anh đã nói như vậy, nếu không cầm đoán chừng sẽ bị coi là kiểu cách thật.
Thấy cô nhận lấy thẻ, Đại Boss tâm tình không tệ, dắt tay cô rời đi.
" Đi đâu vậy?"
" Đến phòng làm việc của anh." Đại Boss nói: " Buổi chiều anh có chút việc phải xử lý.."
Thật là oan gia ngõ hẹp, vừa đi đến cửa lớn của nhà hàng thì gặp phải gia đình La Thế Sâm.
Ánh mắt La Quốc Dân nhìn chằm chằm vào hai bàn tay đang nắm lấy nhau của Đại Boss và Tống Khinh Ca, sắc mặt ông rất tự nhiên, cười đưa tay ra nói: " Cố tổng, chào ngài."
" Thì ra là La tổng." Đại Boss lạnh nhạt nói, tay nắm tay Tống Khinh Ca, tay còn lại đút trong túi quần, không có ý định bắt tay với La Quốc Dân.
La Quốc Dân hơi ngượng ngùng, lúng túng thu tay về: " Cố tổng cùng bạn đến đây ăn cơm?"
Đại Boss nhìn Tống Khinh Ca nói: " Tôi đưa vợ tới đây."
Ba người nhà La Quốc Dân nghe xong, mặt hơi biến sắc, rất đỗi kinh ngạc: " Cố tổng kết hôn rồi ư?"
" Đúng vậy." Đại Boss nhàn nhạt nói: " Chúng tôi có việc, đi trước."
Nhìn bóng dáng bọn họ biết mất ở ngoài cửa, Hứa Hoa Mai nhíu mày: " Cô ta nằng nặc không chịu gả cho Thế Sâm, thì ra là câu kết với Cố Phong Thành."
" Mẹ, mẹ yên tâm." La Thế Sâm hừ lạnh một tiếng: " Con sẽ không cho bọn chúng được sống yên ổn đâu." Hắn đối với hai kẻ đó hận đến thấu xương. Nhưng hắn lại cảm thấy kỳ lạ, hôm qua ở sân bay hắn nói những lời đó mà Cố Phong Thành vẫn rất bình thản, như chẳng có chuyện gì.
" Hai mẹ con bà để cho tôi yên đi! Đừng có gây chuyện nữa!" La Quốc Dân trừng mắt nhìn La Thế Sâm: " Đặc biệt là mày, gây chuyện vẫn còn ít sao?" Nghĩ đến việc phải đầu tư cho Tống thị mấy trăm triệu, ông đang nhức nhối đến phát hoảng. Nếu Tống Khinh Ca gả cho La Thế Sâm thì còn gỡ gạc lại vì dù sao sau này Tống thị cũng thuộc quyền thừa kế của Tống Khinh Ca. Nhưng bây giờ, chuyện hôn sự hỏng bét, Tống Nhã Như lại tính toán ép ông phải nhanh chóng đưa tiền. Hợp tác không biết có vớt lại được gì không hay là mất trắng.
" Quốc Dân, tại sao chúng ta lại phải im lặng? Rõ ràng bọn chúng có lỗi với Thế Sâm." Hứa Hoa Mai giận không ít: " Tống Khinh Ca ở sau lưng Thế Sâm làm loạn, lại còn có thai với thằng đó.."
" Câm miệng!" Nghĩ đến mấy trăm triệu kia ông đã tâm phiền ý loạn lắm rồi, lại thêm những lời lải nhải này nữa, giận càng tăng lên: " Nó bây giờ không phải là Tống Khinh Ca trước đó nữa rồi, cô cho rằng nó sẽ ngoan ngoãn nằm trong tay cô để cô sai khiến sao? Cô tốt nhất là đừng làm trò nếu không đừng có trách tôi."
Hứa Hoa Mai không cam lòng nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng.
La Quốc Dân quay sang mắng La Thế Sâm: " Còn mày, ngoan ngoãn ở nhà cho tao. Nếu còn dính đến lũ ong bướm kia, xem tao trừng trị mày thế nào!"
La Thế Sâm không tình nguyện hừ một tiếng.
Thấy bộ dạng lì lợm của con trai, La Quốc Dân càng giận hơn, sợ nó lại gây họa liền dọa: " Hoa Mai, nếu như cô không để ý được nó, để nó ra ngoài phá phách, tôi sẽ nhận mẹ con Thế Kiệt, sau đó đưa về nhà."
Hứa Hoa Mai vừa nghe xong, thật vô cùng kinh hãi. Chuyện con riêng của chồng, bà vô cùng kiêng kỵ. Nếu La Quốc Dân làm thật, thì còn gì là gia đình kiểu mẫu nữa, mà mẹ con bà cũng không còn chỗ mà dung thân.