Khoan Thai Đến Chậm

chương 14: pháp luật đại cương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

San San trực tiếp dưới làn nước tinh khiết bắt đầu chà xát, phương thuốc này cũng đến từ trang web của trường, cũng không tệ, xoa xoa xoa xoa, vết bẩn cang lúc càng nhạt. Hàn Cố Diễn đứng lâu như vậy trong quán đồ nướng, quần áo đều có mùi nướng, San San chà xát vết bẩn, mở nhãn quần áo ra, cũng không thấy nói không thể giặt bằng nước nên thuận tiện dùng nước giặt sạch bộ quần áo.

Ở kí túc xá, San San được mọi người đặt biệt hiệu là "Thần ngủ", vốn gọi là "Heo ngủ", nhưng về sau Nha Nha nói biệt hiệu "Heo ngủ" vũ nhục nghiêm trọng đến cô, công lực ngủ của cô tuyệt đối cao hơn heo, đã đắc đạo thành tiên lên đến cảnh giới thần thánh, nên được gọi là "Thần ngủ".

Cho nên sáng sớm cuối tuần "Thần ngủ" lại có thái độ khác thường ngồi ở đó giặt quần áo, thật là làm cho người khác thấy kì quái, hơn nữa theo ba người bọn họ chứng kiến thì cuối cùng lướt qua sân thượng của kí túc xá lại thấy treo một chiếc áo khoác của nam giới nên càng làm cho bọn họ cảm thấy hoài nghi.

San San cảm thấy thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, tuy nhiên đã không có gì, thì có giải thích cũng vô dụng nên nói dối là của Tiễu Mập. Tiểu Mập thì bọn họ có quen biết, người cạu họ trên danh lighĩã của San San chơi ván trượt bị ngã gãy tay, San San giúp cậu ta giặt quần áo, lúc này, các cô nghe sán San noi nhữ vậy, túy vẫn co chút nghi ngờ nhưng cũng không truy cứu nữa, nếu đúng là thế thì đứa trẻ nấm mốc kia ngã đến gãy cả hai cánh tay rồi, San San nào dám phủ nhận, vội vàng gật đầu, chặt đứt, chặt đứt, hai cái cánh tay đều chặt đứt, Tiểu Mập đáng thương!

Chủ nhật không phải lên lớp, bọn San San sau khi ăn cơm trừa xong, Nhá Nha cùng Tiểu Tân vội vàng đi hẹn hò, Tiểu Hoàn thì buổi chiều phải đi dạy kèm nên cũng ra ngoài, San San một mình rảnh rỗi không có việc gì lam nên mò mẫn lên mạng. Đang lúc noi chuyện hăng hái với vài người bạn trên QQ thì bị Hàn Cố Diễn gọi điện thoại triệu ra ngoài.

Trong điện thoại, Hàn Cố Diễn không nói là có việc gì, chỉ bảo cô tranh thủ thời gian đến một cửa hàng sách Tân Hoa trên đường /, nói có chuyện cần tìm, còn bảo phải gọi xe đến, tiền xe anh trả.

Bây giờ là thời gian riêng tư nha, San San rất muốn từ chối thẳng, nhưng Hàn Cố Diễn lại bla bla nói một lèo rồi trực tiếp cúp máy. San San buồn bực nhìn điện thoại di động của mình, cô làm sao mà sống nổi đây a! Không tình nguyện cũng chỉ là không tình nguyên, vì là thầy giáo, San San cũng không dám đắc tôĨỊ vội vàng mang giày vào, vọt ra khỏi cổng trường, gọi một chiếc xe, hấp tấp chạy đến.

Đến cửa hàng sách Tân Hoa, San San lượn một vòng cũng không thẩy Hàn Cố Diễn đâu, định gọi điện thoại nói minh đã đến rồi. Tốc độ của Hàn Cố Diễn cũng rất nhanh, không đến vài phút đã đến rồi, vừa vào cửa đã nhìn thấy San San, liền kéo tay cô ra ngoài.

"Thầy Hàn!" San San thấy điệu bộ này của anh thì sửng sốt, dừng bước nhìn anh, cũng không biết đã xày ra chuyện gì, chết sổng không đi cùng anh.

"Không có việc gì!" Hàn Cố Diễn cười với cô, "Giúp tôi một chuyện nhỏ, trả lời được thì trả lời, không trả lời được thì cứ cười thôi."

"ừm! ừm?" San San không hiểu gì cả, nhưng Hàn Cố Diễn cũng không cho cô thời gian mà suy nghĩ thì đã kéo cả người đang cứng ngắc của cô qua đường, đi vào trong nhà hàng Hồ Điệp.

Tay San San bị Hàn có Diễn nắm lấy, lòng bàn tay đã đổ mồ hôi, tay cô cứ bị xiết chặt như the, đến cửa vào, Hàn Cố Diễn đột nhiên cúi xuống, ghé vào bên tai San San nói thật nhỏ: "Chỉ là một chuyện nhỏ, nếu được chuyện sẽ có phần thưởng lớn nha! À, thuận miệng nói một tiếng, học kì sau các em có một môn là "Pháp luạt đại cương" là do tôi dạy."

A! Đây quả nhiên là uy hiếp, San San cảm thấy mình hẳn là đang rất phẫn nộ, nhưng lỗ tai lại bị từng đợt khí nóng của anh làm cho ngứa ngáy, iập tức cảm thấy tim đập rộn lên, mặt cũng đỏ lên, trong lúc nhất thời, lời nào cũng không thể nói ra khỏi miệng. Hàn Cố Diễn vừa thấy cô như vậy thì nhẹ nhàng nở nụ cười rồi kéo cô vào trong.

Nhà hàng Hồ Điệp là quán cơm tư nhân, bên trong cũng có vài món ăn nối tiếng, nhưng bởi vì là quán cơm tư nhân cho nên mỗi ngày đều tiếp đãi không ít người, muốn vào ăn cũng phải đặt chỗ trước. Bọn họ vừa vào cửa đã có người tiếp đón nồng nhiệt kéo vào phòng ăn. San San đột nhiên cảm thấy Hàn Cố Diễn rất xấu xa, nói dễ nghe là giúp đỡ, kì thật chính là ép buộc con gái nhà lành (tác giả: Khụ! Cô bé này một khi kích động cũng bắt đầu dung thành ngữ loạn lên rồi), cho nên anh vừa đứng ở cửa ra vào cùa phòng ăn đã bắt đầu hối hận, Hàn Cố Diễn cũng không cho cô thời gian đổi ý, kép cô đến trước mặt mình, đẩy cửa phòng ăn ra, cười hì hì bước vào.

Bên trong có một cái bàn, ba nam một nữ, vừa nhìn thấy bọn họ bước vào đã bắt đầu ồn ào.

Những người này là bạn học đại học của Hàn Cố Diễn, theo thứ tự giới thiệu đối phương xong, anh liền kéo San San ngồi vào bên cạnh mình.

"Tên tiểu tử này, viện binh còn chưa tính, hiện tại lại còn chuyển sang những tiểu MM (chí các cô gái) thế này, chuyện gì đang xảy ra đây." Một người đàn ông tráng kiện đen sẫm liền mở miệng nói. Anh ta tên là Tiểu Bạch, lúc San San vừa nghe Hàn Cố Diễn giới thiệu đã muốn phí cười, cảm thấy vẻ bề ngoài cùng tên gọi tương phản nhau cũng quá lớn, Tiểu Bạch, anh ta sao lại khôn tên là Tiểu Hắc nhỉ.

"Đúng thế!" Một người khác tên là Hoàng Húc cũng cười nhạo Hàn Cố Diễn, "Sao cậu càng ngày càng hồ đồ thế, bây giờ còn trốn ở đằng sau phụ nữ."

"Các cậu đang đố kị sao!" Tâm tình Hàn Cõ Diễn dường như rất tốt, giúp San San rót một ly nước trái cây.

"Cô gái nhỏ, bao nhiêu tuổi rồi?" Lâm Ngâm ngồi đối diện San San hỏi, "Làm việc ở đâu?" Người phụ nữ kia rất tinh tế, tuy nhiên cũng không quá mức xinh đẹp, nhưng cách ăn mặc tương đối có phong cách, trang điểm cẩn thận tỉ mỉ, làm tóc cẩn thận tỉ mỉ, ngay cả mỉm cười cũng trông rất giả tạo, tóm lại chị ta đều trong trạng thái hoàn mĩ nhất. Chị ta cười với San San, San San lạ! cảm thấy ánh mắt của chị ta nhìn cô không mấy thiện cảm, ánh mắt dò xét ấy làm cho San San thấy không thoải mái.

Mặc dù vậy, San San vẫn thành thật trả lời: ", vẫn đang đi học."

"Này!" Tiểu Bạch lại bất mãn, "Hàn Cố Diễn, cậu là trâu già gặp cỏ non sao, một đóa hoa cua tô’ quốc sao co thể cắm trến một đống như cậu sao."

"Đúng vậy đúng vậy!" Hoàng Húc cũng ồn ào theo, nhìn San San nói: "Tiểu tử này có bắt nạt gì em thì cứ nói ra với bọn anh, bọn anh sẽ giúp em trừng trị cậu ta, ngoại trừ bắt em uống thế rượu, cậu ta còn tiến hành loại ngược đãi nào với em nữa."

San San vừa nghe bọn họ nói như vậy thì đã hiểu, Hàn Cố Diễn lừa gạt bọn họ nói mình là bạn gái của anh ta, đến đây giúp anh ta uống rượu thay. Thì ra tửu lượng của thầy Hàn không tốt a, San San vừa thấy bối rối lại vừa thất kl quái, Hàn Cố Diễn làm sao biết tửu lượng của mình rất tốt, được rồi, cô đã bị anh trói vào cái danh nghĩa "Rượu quốc anh hùng", rõ ràng rơi vào tay học viện luật đúng là quá khoa trương rồi. {hana: bạn đại học ->> đều học khoa luật ^^}

"Các anh đừng trách oan thầy Hàn." Lâm Trạch Phạm ngồi đối diện San San đột nhiên nói: "Cậu ấy đối với học sinh của mình luôn luôn là...bảo vệ như người nhà."

San San lúc mới đầu đã cảm thấy anh ta quen mặt, vừa nghe anh ta nói vậy, nghĩ nửa ngày mới phát hiện anh ta hình nhứ cung là giáo viên trong trường mình.

"Không ngờ là thầy trò yêu nhau nha!"

Hoàng Húc lập tức tiếp lời Lâm Trạch Phạm.

"Woa dựa vào, tiểu tử này thật không được, một ngày làm thầy, cả đời là thầy cậu không hiểu sao, tiểu tử cậu thật loạn luân nha!" Trần Tiểu Bạch trực tiếp rót một ly rượu đưa cho Hàn Cố Diễn, "Cái này cần phải phạt một ly!" Phốc ~! San San thiếu chút nữa nhớ đến Tiểu Tân lần trước, thật muốn đem nước trái cây trong miệng phun ra.

Khụ ~! Khụ ~! Khụ ~! Phun ra thì khó nhìn quá, San San đành phải cứng ngắc mà nuốt xuống, câu nói sốc hông này làm cho cô sặc không nói, mặt mũi đau nhức hồng hết cả lên, thân thể uốn éo ra đằng sau, không ngừng ho.

"Các cậu đừng trêu cô ấy!" Hàn Cố Diễn rút một tờ khăn giấy đưa cho San San, thấy cô đang ho khan thở gấp không ngừng lau đi nước mắt bởi vì không ngừng ho khan mà chảy ra của cô, "Thế nào, rất khó chịu sao?"

"vẫn...khá tốt!" San San thở hổn hển một hồi, trực tiếp cầm lấy tờ khăn giáy Hàn cố Diễn đưa, "Ém không sao!"

"Xem ra đã làm cậu đau lòng rồi!" Lâm Ngâm giống như cười mà không cười nhìn hai ngưới bọn họ.

"Không đau lòng cô ấy thì đau lòng cho ai?" Hàn cõ Diễn vô cùng hưởng thụ nói.

San San không biết nói gì nhìn Hàn Cố Diễn, rốt cuộc cần cô uống bao nhiêu rượu a, lấy ra đi, lấy ra đi, lấy ra hết thảy đi, cô uống là được chứ gì! Động tac cùng thái độ này của Hàn cổ diễn thật quá mức kích thích người khác, anh ta vốn đã đẹp trai, lại gắn lên cái bộ dạng điều hiếu thuận của bạn trai, San San cảm thấy tâm can nhỏ bé của cô bỗng nhảy dựng lên.

"Đau lòng thì đau lòng nhưng rượu này vẫn phải uổng!" Trần Tiểu Bạch khong buông tha cho hai người bọn họ, "Cậu uống, hay là cô gái bé nhỏ uong, cậu tự quyểt định đi!"

Món ăn lần lượt được đưa lên, Hàn Cố Diễn trước tiên múc cho sán San mọt chén súp rồi mới chậm rãi nói với Tư Lý: "Uồng rượu không thể lái xe!"

"Cậu này!" Hoàng Húc trực tiếp nói thêm, "Không biết trước kia ai uống rượu nữa đêm còn chạy ra ngoài cùng người khác đua xe."

"Không phải vì trước kia không có người nào quản sao!" Hàn Cố Diễn nhìn sang San San, bảy ra bộ dáng sợ hãi cùng hưởng thụ.

Hana: lên baidu moi được cái này hay cực, không phải điều mà thấy một list dài, tặng mọi người đọc cho vui ^^, anh chàng nào lỡ vào blog tớ đọc thì cố mà thực hiện cho tốt nhá há há há ^^

– Khi giới thiệu bạn gái với một người bạn thì phải khẽ ôm eo cô, tuyệt đối không được dùng ngón tay chỉ. ^^

– Trên đường nhìn thấy cô gái nào đẹp cũng không được nhìn quá năm giây, nhanh chóng tự nói với bản thân nhan sắc của cô gái kia không bằng người yêu mình ^^.

– Nếu người yêu làm sai chuyện gì, trong lòng dù khó chịu cũng phải chủ động chịu trách nhiệm. ^^

– Nghe bạn gái nói người đàn ông khác có tương lai hơn, khi đó tốt nhất không nên cãi lại.

– Có thể để người yêu bắt nạt mình nhưng tuyệt đối không được bắt nạt người yêu, bởi tuy cô bắt nạt mình, nhưng mỗi lần có gì tốt, người cô ấy nghĩ đến đầu tiên vẫn là mình.

– Nếu cô khóc lóc với mình, muốn không bị người khác hiểu lầm mình bắt nạt cô ấy, đợi khi cô ấy nín khóc thì mỉm cười.

– Bỏ hình của người yêu trong ví, điện thoại… tất cả những nơi thường xuyên nhìn đến.

– Không rời xa cô quá mười ngày.

– Trước mặt bạn bè người yêu, cần thể hiện mình yêu cô nhiều hơn những lúc bình thường.

– Người đàn ông chín chắn trưởng thành không nên luôn tự cho mình là đúng.

– Dịu dàng không có nghĩa là không có chủ kiến.

– Thoải mái không phải là không có đạo lý.

– Không được trả lời “tuỳ em” cho những câu hỏi kiểu như “Vào trong đó ăn được không, ăn cái gì…”, điều này không phải thể hiện mình đang nhường cô, mà chính là chứng tỏ mình không chú tâm vào cô.

– Thường xuyên nói với cô “Anh yêu em”, nếu không trong cô sẽ xuất hiện suy nghĩ mình không yêu cô.

– Tuyệt đối không được trước mặt bàn dân thiên hạ la hét với cô, hay bỏ mặc cô một mình.

– Lúc cô làm sai chuyện gì thì phải an ủi cô, sau đó mới bắt đầu dạy bảo.

– Lúc giận không thể không để ý đến cô, không cần phải cho cô thời gian tỉnh táo, vì thật sự cô hoàn toàn không cần thời gian tỉnh táo.

– Có thể coi trọng bạn mình, nhưng nhất định phải “trọng sắc khinh hữu (bạn)”.

– Khi người yêu xem hoạt hình, không được phép cấm đoán, ngược lại nên cùng xem với cô.

– Lúc cô nhớ mình cần nhanh chóng lên lịch hẹn hò với cô.

– Nhìn chăm chú vào mắt người yêu.

– Ngữ khí khi nói chuyện cần ấm áp, thâm tình.

– Có thể khách quan nhìn những cô gái vĩ đại khác, nhưng chủ quan luôn đặt cô lên số .

– Khi nói chuyện cùng cô gái khác phải luôn nắm tay cô, nếu không có cô bên cạnh thì nên tuyệt đối giữ khoảng cách với cô gái đó.

– Khi qua đường phải nắm tay cô dắt đi.

– Phải biết quý trọng từng giây phút bên cô.

– Cho dù bận rộn, mỗi ngày cũng không thể không gọi điện hỏi thăm một lần.

– Thường xuyên hát tình ca cho cô nghe.

– Hai người đều có quyền nổi giận, nhưng không thể cùng một ngày, nếu như ngày nào đó cô nổi giận, vậy mình tuyệt đối không được nổi giận.

– Trong sinh hoạt bạn gái có điểm không hài lòng, mình phải từng bước từng bước phân tích giải thích, đưa ra phương án giải quyết tốt nhất.

– Thể hiện tình yêu bao la rộng lớn với người yêu bằng cách – kiên quyết ủng hộ mọi quyết định của bạn gái, phục tùng sự lãnh đạo của người yêu.

– Nói đến các cô gái khác không quá năm giây, không để ý một cô gái quá năm lần.

– Dù toàn bộ thế giới nghi ngờ cô, nhưng mình phải tuyệt đối tin tưởng cô. Bởi vì cô cũng sẽ làm thế với mình.

– Cô mặc bộ đồ đẹp phải chân thành ca ngợi.

– Nghiêm cấm cùng con gái (tuổi đến tuổi) đùa giỡn phóng điện trước mặt người yêu, nếu làm trái, xét tính nghiêm trọng sẽ gây đả kích cho bạn gái, bất kể ai, hình thức nào, chống đối đều sẽ ảnh hưởng đến phán quyết cuối cùng.

– Không hút thuốc lá, một khi đã hút thì phải lập tức cai.

– Cãi nhau với bạn gái mỗi lần giải thích không được quá ba phút, âm lượng không vượt quá DB.

– Cần tăng cường rèn luyện cơ thể, một hơi có thể bế cô lên tầng năm.

– Khi tâm trạng cô không tốt, ngang ngược tức giận, ôm cô một cái, tuyệt đối không cùng cô lí luận.

– Không được để điện thoại hết pin khiến cô không thể liên lạc với mình khi cần, nếu như có thể thì nên tuỳ lúc gọi điện nói “Anh nhớ em” và tiện thể báo cáo hành tung.

– Trên người cô có nhiều khuyết điểm, cô đã đủ buồn chán rồi, không cần nhắc nhở cô.

– Bạn gái không nói đạo lý, phải làm nũng, không được giương oai.

– Có chuyện gì cô đều chia sẻ với mình, tuy nhiên có nhiều chuyện mình không nhất thiết phải hiểu, chỉ cần giả làm người nghe thôi.

– Điều quan trọng nhất: Cần tuyệt đối cho rằng người yêu mình luôn đúng, vởi vì, cô là người mình yêu nhất.

Còn một đoạn dài nữa nhưng ta nghĩ đến đây là đẹp rồi ^^… đoạn sau là ba mươi sáu kế ^^, vừa làm vừa cười hai chết người… cái này trích trong một bộ truyện dài gần chương nhá cả nhà, nó là chương ^^

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio