Thứ hai tuần sau là có kết quả thi học kì của môn thi tập trung, công nhận là các thầy cô chấm bài rất siêu. Trên đường đi mượn sổ, thấy bảng tin của trường đã dán điểm thi, nó liền chạy lại xem. Không bất ngờ mấy, điểm của nó cũng tương đối thôi: Toán-, Văn- , Anh- ,.
“Trời ơi, mình chỉ làm sai câu trắc nghiệm phần phát âm thôi, sao lại làm tròn kiểu này chứ? Còn môn Văn nữa, mình viết những đôi giấy mà! Mình thật muốn đập đầu vào gối tự tử quá!”
Nó liền lướt qua danh sách C, theo thứ tự môn trên, Hương được - , - . Cô ấy vốn học giỏi văn mà! Nếu bạn thử hỏi Hương bí quyết, cô ấy sẽ sẵn lòng nói cho bạn nghe: “Rất đơn giản thôi, bạn chỉ cần đọc thật nhiều truyện ngôn tình, bài văn của bạn sẽ thật bay bổng và tràn đầy cảm xúc!”
“ Còn hắn thì sao nhỉ?” Nó nhìn sang tờ giấy cuối cùng ghi danh sách H, điểm của hắn là - - . Toán và Văn thì còn được nhưng mà điểm Anh rõ ràng có vấn đề. “Cậu ta chỉ làm trắc nghiệm thôi, sao lại được điểm nhỉ? Giáo viên trường mình không thể chấm nhầm đâu! Chẳng lẽ cậu ta làm đúng hết, may mắn đến vậy sao?”
Trong khi đó, ở phòng học lớp C, bạn Hương đang ngồi chống cằm, ánh mắt xa xăm tưởng tượng ra một khung cảnh thú vị.
Huy vừa xuống bảng tin trường xem điểm thi xong, trông cậu cứ ngơ ngác, lại liên tục gãi đầu. Gương mặt cậu ta có vẻ băn khoăn, lo lắng điều gì đó. Huy liền chạy lại chỗ Hương đang ngồi, ngây thơ nói:
-Hương ơi, hình như giáo viên môn Anh chấm nhầm bài tớ hay sao ý! Cậu được điểm còn tớ chỉ được , thôi. Làm sao đây, tớ có nên khiếu nại không nhỉ?
-Ồ, vậy á? Sao lại thế nhỉ, hay lúc trước cậu xem nhầm mã đề?
-Không đâu, không thể như vậy! Tớ xem rất kĩ mà! Huhu, mẹ tớ sẽ đánh chết tớ mất!
-Cậu biết không, cái này là do ăn ở đó! Ha ha ha!
Bỗng nhiên có một bàn tay đập đập vào vai cô.
-Này, cậu cười gì mà vui vậy?
-Không, không có gì đâu! Mà cậu xem điểm chưa, Anh văn cậu được mấy điểm vậy?
-Sao cậu không hỏi mấy môn khác mà chỉ hỏi Anh văn thôi?
-À, thì Toán với Văn tớ nghe thầy Liêm nói rồi.- Bạn Hương nói dối không chớp mắt.
- Vậy sao? Cậu được còn tớ thì , cũng coi như tàm tạm rồi nhỉ?
-Cái gì? Không thể nào, cậu có xem nhầm không vậy? Làm sao mà cậu lại được chứ?
-Sao Hương lại phản ứng như vậy? Cậu chê điểm thấp ư?
-Không, không phải. Để tớ đi kiểm tra lại!
Hương vừa đi vừa gãi đầu với gương mặt băn khoăn, khó hiểu. “Không lẽ là giáo viên chấm nhầm? Hắn ta may mắn vậy sao?”
Hương nhanh chóng chạy đi coi lại. Huy nói đúng, cậu ta được điểm. “Nhưng rõ ràng hôm đó mình đọc cho cậu ta đáp án của mã đề , còn đề của cậu ta là mà! Không thể như vậy được!”
Hương về lại lớp, Huy thư sinh đang ngồi chống cằm suy tư điều gì đó, thấy cô vào liền mỉm cười với ánh mắt sâu xa.
-Tớ không nhìn nhầm đúng không? Vì tớ không làm phần tự luận nên chỉ được điểm thôi!
-Không thể nào! Có phải hôm đó cậu nhìn nhầm mã đề đúng không?
-Ồ, chắc là vậy. Hình như mã đề của tớ …là !
~Cạn lời~ “Mình, mình bị hắn ta lừa rồi!” Hương tức đến đỏ cả mặt, chỉ hận không thể lột da xẻ thịt cái tên khốn nạn đó. Huy nhìn vẻ mặt đầy đau khổ vì lừa đảo không thành của cô bạn kia, thấy lòng mình rất vui vẻ. Chợt nhớ ra điều gì đó, hắn nói:
-Hương à, mai lớp mình đá giao hữu với H đấy, cậu có đi xem không?
"…tôi sẽ lấy đầu làm banh cho cậu đá… -Ôi mình điên mất!”
-Không thèm!
-Sao vậy? Có Hải Ninh ca ca của cậu nữa mà?
-Không thèm, tôi không thèm! Tôi tuyệt đối không đi đâu!
Nói rồi cô giận dỗi chạy qua lớp A kiếm Ngọc. Âm mưu lần này coi như thất bại thảm hại rồi!
“Bạn Hương dễ thương của tôi ơi, bạn còn non lắm!”