Châu Úc Thành vỗ tay “bộp bộp” luôn miệng khen ngợi:
“ Trầm tiểu thư thật lợi hại.”
Mọi người ở phía đằng sau đầu óc như được gột rửa- thì ra là vậy.
Riêng Bích Ngọc trối chết không chịu, bĩu môi:
“ Dăm ba trò xàm xí có gì giỏi, cũng chỉ là may mắn mà thôi!”
Có người lên tiếng bức xúc:
“ Bích Ngọc cô đừng làm ồn, Trầm tiểu thư đã cứu chúng ta đó.”
Đáy lòng Bích Ngọc cũng cảm giác may mắn, may mắn vì cô ta không cứng đầu, đi vào hai cửa kia.
Tuy nhiên miệng cô ta vẫn lẩm bẩm: “Chưa chi đã bênh cô ta, đúng là hồ ly tinh.”
Đối với bàn luận của mấy người này, Nhược Băng từ chối cho ý kiến.
Châu Úc Thành đột nhiên nhớ ra thứ gì đó, hỏi:
“ Còn câu
“Nơi này hoa trăng cách biệt
Nguyệt huyết lệ
Không hẹn ngày về”
thì sao Trầm tiểu thư? Có phải đây là mấu chốt giúp cô tìm ra cách cửa này?”
Nhược Băng gật đầu khen ngợi: “Cậu cũng tinh ý đó chứ!”
Châu Úc Thành gãi đầu, khuôn mặt đỏ bừng vì được khen, lí nhí giọng: “Trầm tiểu thư đừng trêu đùa tôi mà.”
Nhược Băng lắc đầu cười:
“ Được rồi! Cậu biết “nguyệt huyết lệ” là gì không?”
Châu Úc Thành: “ Nguyệt là mặt trăng, huyết là máu.”
Cậu thanh niên mở to đôi mắt như phát hiện ra cả một thế giới mới:
“A, đúng rồi, ở đây có phải nói đến hiện tượng trăng máu không?”
Nhược Băng: “Phải mà cũng không phải. Mặt trăng cũng như mặt trời, mọc đằng đông và lặn đằng tây.”
Châu Úc Thành ngớ người, nói cái này có ý gì thì nhìn sang tay Nhược Băng đã lấy cái la bàn ra từ lúc nào.
“ Tôi đọc trong một quyển sách cổ có ghi khoảng năm TCN khi Tần Thuỷ hoàng Doanh Chính còn ở thời ấu thơ, hiện tượng trăng máu xảy ra một lần. Sử sách chép:
“Khi Chiên Con mở ấn thứ sáu, tôi thấy một trận động đất khủng khiếp xảy ra, Mặt trời trở nên tối đen như một bao tải làm bằng lông đen, cả Mặt trăng trở nên đỏ như máu”
Đây là điều báo xấu của ngày tận thế.”
Ánh mắt mọi người xung quanh co rụt, đang trong lăng mộ mà Trầm tiểu thư nói mấy chuyện kinh dị này, có liên quan gì đến mộ thất này sao?
Nhược Băng không để ý bọn họ, tiếp tục nói:
“Năm TCN, hiện tượng trăng máu lại xảy ra lần nữa. Trong Kinh Phật “Nhân vương hộ quốc Bát Nhã Ba La Mật Đa kinh”, người đời sau có chép lại lời Phật khi trò chuyện cùng vua Ba Tư Nạc. Theo đó, trên thế giới có bảy đại nạn có thể xảy ra. Đứng đầu trong số đó chính là “nhật nguyệt thất độ”, tức là sự thay đổi màu sắc của Mặt trăng Mặt trời, bao gồm cả Mặt trăng máu. Khi hiện tượng này xảy ra, đại họa sẽ ập tới và hủy diệt cuộc sống bình an của người dân.
Theo những tài liệu ghi lại trong cuốn “Đại Chính Tàng Kinh”: “Nếu có nhật nguyệt bạc thực, hoặc ngũ tinh hình sắc biến dị, hoặc sao chổi bùng phát thì đó là dấu hiệu của tai họa, dịch bệnh hoành hành, quỷ thần bạo loạn, quân giặc dị quốc xâm lược.””
Nhược Băng dừng lại, Châu Úc thành tò mò thúc dục, cô không nói gì, lấy chai nước khoáng trong balo ra.
“ Cậu tính để tôi chết khát hay sao?”
Châu Úc Thành vội xua tay: “Không có, tôi chỉ là tò mò việc này sao Trầm tiểu thư có thể đoán được cánh cửa vào này.”
Nhược Băng cất chai nước lại vào balo, hất cằm nói: “ Cậu có thấy lỗ thông gió trên đỉnh đầu, trung tâm giữa hai bên không?”
Châu Úc Thành gật đầu.
Nhược Băng cười thần bí: “Mấu chốt là ở chỗ đó!”
________
^_^ Ở truyện này mình giải thích mấy cái này hơi khó hiểu, sẽ nói kĩ ở truyện khác, cùng hệ liệt- nhưng nói về cuộc tình của tứ sư muội Thiên Ân nha ~~
Còn mấy cái hiện tượng trăng máu mình chém nha, không có trong sử sách! Nhưng thông tin về Tần Thuỷ Hoàng là thật!
~~ sao tối nay ra chap tiếp nè!!!!!
Uyenca