Kiếm Phệ Thiên Hạ

chương 265: trì hoãn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi phiên dịch xong, Tô Tiểu Tiên cáo từ với Lăng Vân, rồi lập tức thông qua truyền tống trận chạy tới chỗ bế quan của chưởng môn Hạo Thiên Kiếm Phái.

Mặc dù tu vi của Tô Tiểu Tiên cũng không kém, lại có một chút bổn sự trong việc tính kế, nhưng chung quy tuổi vẫn còn nhỏ, kinh nghiệm quá ít, gặp phải những sự việc liên quan quá lớn, cũng cần phải thương nghị cùng với phụ thân.

Tô Trấn Phương đang bế quan thì thấy ái nữ cầu kiến, nhất thời lộ ra vẻ mặt hòa ái, tươi cười nói:

- Tiên nhi, con lần này tới, phải chăng là vì báo cho vi phụ tin vui của Vô Tẫn Nhai?

Tô Tiểu Tiên cười đùa nói:

- Lấy thủ đoạn của phụ thân tự nhiên là biết, Tuyết Vực Đảo tự biết không địch lại Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta ở Vô Tẫn Nhai, đã muốn rút lui toàn bộ, Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta dĩ nhiên đã chiếm được Vô Tẫn Nhai. Công lao lớn như thế, phụ thân người cần phải hảo hảo thưởng cho con một phen nha.

- Thưởng, đương nhiên phải thưởng! Ha ha, vi phụ cho con phần thưởng là một vị hôn phu thì như thế nào!

- A!

Tô Tiểu Tiên nhất thời hiểu rằng tổ chức tình báo của phụ thân đã đem chuyện của mình bẩm báo lên, nhất thời trách móc nói:

- Mấy tên kia cũng thiệt là, chuyện như vậy mà cũng bẩm báo lung tung, bôi xấu danh dự của nhân gia a!

Tô Trấn Phương hiển nhiên hiểu rõ tính tình của nữ nhi, nàng bất quá cũng là đang nói đùa mà thôi, cười một tiếng:

- Tốt lắm, con chuyến này khẳng định là còn có chuyện gì khác, nói đi.

Mặc dù biết địa phương bế quan của phụ thân là thập phần an toàn, nhưng Tô Tiểu Tiên vẫn là theo thói quen hướng bốn phía nhìn thoáng qua, có chút thần thần bí bí nói:

- Phụ thân, người còn nhớ rõ tên Lăng Vân mà con đã nói không?

Tô Trấn Phương lúc này cười nói:

- Biết, làm sao không biết, hắn là nữ tế tương lai của con. Ha ha, tại sao Tiên nhi lại nhắc tới hắn, không phải là tiểu tử kia hướng con cầu hôn rồi chứ, con tới trưng cầu ý kiến của ta sao?

- Đi đi đi, phụ thân già như vậy mà còn không nghiêm chỉnh; toàn nghĩ đi đâu không.

- Đây cũng không tính là nghiêm chỉnh sao? Chuyện chung thân đại sự của nữ nhi bảo bối của ta há có thể nào không quan tâm?

Tô Tiểu Tiên khả ái lắc lắc đầu:

- Đó là chuyện vui đùa thôi mà. Người đừng ở đó nói loạn nữa.

- Hảo hảo hảo, là ta nói lung tung. Được rồi, vậy con hôm nay nhắc tới người này, chính là vì sao?

Tô Tiểu Tiên thu liễm một chút vẻ hờn dỗi trên mặt, nói:

- Phụ thân nên biết. Trận pháp vốn là ỷ trượng lớn nhất của Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta đã bị Lăng Vân phá đi. Hơn nữa hắn còn gọi ra tên chân chính của nó là Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận. Từ sự nghi ngờ, con đã dùng một phần văn tự được sao chép từ Thần văn, cố ý để cho hắn phát hiện. Kết quả, người có biết là con đã phát hiện ra cái gì không?

Tô Trấn Phương cũng không phải là người ngu muội. Từ cảm xúc và lời nói của Tô Tiểu Tiên cũng đã đoán ra được một hai. Nhất thời nhịn không được lộ ra vẻ kinh sợ:

- Chẳng lẽ nói...

Tô Tiểu Tiên thận trọng gật gật đầu:

- Đúng vậy! Hắn cơ hồ hoàn toàn nhận thức được những thượng cổ thần văn này, tỉ lệ dịch chính xác lên tới hơn chín thành!

- Hơn chín thành!

- Đúng là thế, theo biểu hiện của Lăng Vân xem ra, hắn hiển nhiên nhận thức được thượng cổ thần văn, nếu để cho hắn đi phiên dịch những Thần văn sao chép từ trên thạch bích xuống, từ đó có thể hiểu biết thêm những trận pháp khác, tất nhiên có thể làm cho thực lực môn phái tăng nhiều, chỉ là làm như vậy không khỏi để lộ ra bí mật lớn nhất của môn phái. Bởi vậy, con vẫn không biết rốt cuộc nên làm sao.

Chuyện này quan hệ đến bí mật lớn nhất trong môn phái, cho dù ngay cả Tô Trấn Phương cũng nhịn không được nữa lộ ra vẻ do dự.

- Phụ thân, hay là người dứt khoát xuất thủ đem hắn chế phục, rồi thi triển bí thuật thu lấy ký ức của hắn...

Tô Trấn Phương lắc đầu:

- Không thể!

- Tại vì sao?

Theo đầu mối của gián điệp phái ta, Thủy Nguyên Thượng Nhân vì danh ngạch tiến nhập của Vụ Át Sơn mà tự xuất thủ chế trụ Lăng Vân, nhưng cuối cùng vẫn là bị Lăng Vân nghĩ cách trốn ra được, dẫn đến một màn truy đuổi như con đã thấy! Chỉ sợ thực lực của Lăng Vân cũng đã tiếp cận Bán Thần. Không nói đến việc ta có hay không có thể đem hắn kích sát, mặc dù có thể, tất nhiên là phải bỏ ra một cái giá cực kỳ lớn, đến lúc đó có thể ảnh hưởng đến việc tiến nhập Chí Cao Thần Giới của chúng ta. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn

- Thủy Nguyên Thượng Nhân truy sát Lăng Vân, không thể đem hắn bắt về sao?

Tô Tiểu Tiên le lưỡi:

- Phụ thân người không phải đang nói đùa sao. Lăng Vân mặc dù lợi hại, cho dù là con cũng không thể so với, nhưng hắn cùng với Bán Thần... Đừng nói là Thủy Nguyên Thượng Nhân tính kế với hắn, cho dù là quang minh chánh đại chính diện giao phong, Lăng Vân cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết.

- Không cần nghi ngờ, sự thật là như thế.

Tô Tiểu Tiên cũng biết, cha mình tuy rằng thường ngày hay thích nói giỡn, nhưng trước những việc đại sự tuyệt đối không có khả năng có nửa điểm hàm hồ. Mà câu hỏi vừa rồi của này, phân nửa cũng là theo cảm tính.

- Lăng Vân có thể sống sót trên tay của Bán Thần cường giả... Tiềm lực ngày sau chỉ sợ là không thể hạn lượng a!

Tô Trấn Phương thận trọng gật gật đầu.

Thực tình mà nói, sợ rằng là hậu hoạn vô cùng! Việc cần phải làm là để cho Lăng Vân chủ động trợ giúp bọn họ đi phiên dịch, mà lại không để cho bí mật của môn phái bị bại lộ!

Trong lúc nhất thời, kể cả Tô Tiểu Tiên xảo trá hơn người như thế cũng nhịn không được mà hãm nhập bên trong khổ não.

Tô Trấn Phương có vẻ tự chế nhạo nhìn Tô Tiểu Tiên một cái, nói:

- Tiên nhi a, vi phụ ở nơi này có có một biện pháp, chẳng những có thể làm cho Lăng Vân cam tâm tình nguyện trợ giúp Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta, mà còn có thể khiến chúng ta có thêm một vị Kiếm Thánh đỉnh phong, thậm chí còn là Bán Thần cường giả, bất quá biện pháp này cần phải thông qua việc trưng cầu sự đồng ý của con.

- Sự đồng ý của con?

Tô Tiểu Tiên khẽ cau cặp mày thanh tú nói:

- Nếu quả thật có loại biện pháp vẹn cả đôi đường thế này, con tất nhiên là sẽ tán thành cả hai tay.

Tô Trấn Phương cười ha hả vài tiếng:

- Đừng đáp ứng nhanh như vậy. Biện pháp của ta, kỳ thực cũng xuất phát từ một câu nói đùa của con. Nhớ rõ con đã nói câu gì để đẩy lui được Thủy Nguyên Thượng Nhân chứ?

"Đẩy lui Thủy Nguyên Thượng Nhân..."

Tô Tiểu Tiên nghe thế, lập tức bừng tỉnh đại ngộ, ngay sau đó cũng là lộ ra vẻ tức giận xấu hổ:

- Phụ thân, người nghĩ đi đâu thế, đây chẳng qua là con ở dưới tình thế cấp bách nên nói thế thôi, sao có thể xem là thật được, người sao bây giờ lại đem nó ra để trêu chọc con.

- Trêu chọc sao? Con và Lăng Vân đều là hai người trẻ tuổi lại nổi bật. Hơn nữa Lăng Vân này lại có tiềm lực vô cùng, một khi tấn thăng lên Bán Thần cường giả, giá trị con người lập tức tăng lên gấp trăm lần, như thế mà nói, so với ngươi cũng là môn đăng hộ đối, bởi vậy con không cần ngại mà suy nghĩ một chút về đề nghị của phụ thân...

Tô Tiểu Tiên tức giận huơ huơ nắm đấm trắng nõn:

- Ngụy biện!

- Ha ha ha ha, có thể làm cho nữ nhi bảo bối của ta vốn thông minh như thế lại thất thố thế này, xem chừng thật sự là có chút ẩn tình trong đó?

- Nào có cái gì là ẩn tình, người chớ hồ tư loạn tưởng nữa.

Nói đến đây, Tô Tiểu Tiên cũng là trầm mặc trong chốc lát, ngữ khí cũng có chút buông lỏng:

- Lăng Vân nếu gia nhập Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta thì thật là tốt, nhưng chuyện giữa hắn với con cũng không tốt như người nghĩ, mỗi lần chúng con gặp nhau đều là tính kế qua lại, chỉ sợ trong tâm của hắn rất là đề phòng đối với con, muốn hắn trở thành hôn phu của con thì căn bản là không thể nào.

- Ha ha, Tiên nhi, con còn nhớ con đã nói câu gì không - trong tự điển của Tô Tiểu Tiên ta, không có hai chữ "không thể". Đương nhiên, còn cần con phải dụng tâm một chút.

- Con chỉ nói giỡn thôi mà.

Tô Trấn Phương cười phất phất tay:

- Tốt lắm, là nói giỡn. Đối với chuyện chung thân đại sự của con, phụ thân tuyệt đối sẽ không can thiệp, con có đủ thực lực và quyền lợi quyết định hạnh phúc của mình. Nếu con thực sự cảm thấy chuyện này không thể làm, ngàn vạn lần chớ vì một lời nói của vi phụ mà phá hủy cả đời mình, có biết không.

- Đương nhiên là con sẽ không quản lời nói của người.

- Vậy là tốt rồi. Dù sao cũng còn có thời gian, cứ từ từ nghĩ cách sau vậy. Trước mặt việc cần làm là chiếm lấy Vô Tẫn Nhai và Đông Huyền Hải Vực. Chúng ta sợ rằng còn phải đấu một trận với Tuyết Vực Đảo, nếu muốn độc chiếm hai cái địa phương này... Chỉ sợ cũng rất khó khăn.

Tô Tiểu Tiên cũng biết, Tuyết Vực đảo tam thánh vẫn còn hai người có khả năng tái chiến, nửa năm thôi, bọn họ nhất định không cam tâm mà ra tay chiếm lại Vô Tẫn Nhai và Đông Huyền Hải Vực.

- Đông Huyền Hải Vực không vội, dù sao một khi Đông Huyền Hải Vực bất ổn định, Lăng Vân nhất định phải đứng ở nhất phương của Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta. Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta chẳng khác nào có nhiều hơn một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả.

- Con đang nghĩ tới ngày Tuyết Vực Đảo lại vực dậy?

Tô Tiểu Tiên gật gật đầu.

- Cũng tốt. Mấy cái địa phương này vi phụ giao toàn quyền cho con.

- Phụ thân yên tâm đi! Dù có nghĩ hết biện pháp ta cùng phải đem những danh ngạch này thu về. Nếu không có chuyện gì nữa thì con cũng xin cáo từ.

Tô Trấn Phương trầm ngâm gật đầu, cũng không biết là đang nghĩ về thượng cổ thần văn và Lăng Vân hay không.

Thời gian kế tiếp Hạo Thiên Kiếm Phái tự nhiên lấy việc trì hoãn thời gian làm việc chính! Bởi vì sợ hãi thượng cổ thần văn bị Lăng Vân nhìn ra cái gì đó mà đem bí mật tiết lộ, Tô Tiểu Tiên cũng không còn nhờ hắn phiên dịch gì nữa, điều này cũng là hợp tâm ý của hắn.

Chớp mắt một cái, nửa năm đã trôi qua.

Lợi dụng nửa năm thời gian này, Lăng Vân chẳng những đối với việc vận dụng quy tắc lực lượng thêm thành thạo, phạm vi bao phủ của một thước lĩnh vực cũng rốt cục diễn biến thành song trọng lĩnh vực - một thước cùng với trăm thước, tuy rằng khu vực trăm thước không tốt bằng khu vực một thước, nhưng đối về mặt công kích cự ly xa thì lại rất tiện lợi.

Trong vòng nửa năm, Lăng Vân có cảm giác tu vi của mình đã chạm vào một cái bình cảnh! Loại bình cảnh này không chỉ là bình cảnh trong việc tu luyện Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí tới cảnh giới Kiếm Thần, mà đồng dạng còn là bình cảnh của Kiếm Thánh đỉnh phong tiếp nhập cảnh giới Bán Thần, nếu như không thể đột phá được bình cảnh này, tu vi chỉ sợ khó có thể tiến thêm một bước!

"Bình cảnh, cần có kỳ ngộ. Trước mắt chuyện cần chú trọng vẫn là lai lịch của Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận..."

Thượng cổ thần văn chính là chí bảo của Hạo Thiên Kiếm Phái, phòng bị cực nghiêm! Cần có biện pháp gì thì mới có thể khiến cho Hạo Thiên Kiếm Phái đem thượng cổ thần văn kia toàn bộ lấy ra để cho ta quan sát? Rồi có thể tìm ra được liên hệ với địa cầu đây?

Lăng Vân nhíu mày, lâm vào suy tư.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio