Kiếm Phệ Thiên Hạ

chương 266: tính kế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong nửa năm, Tuyết Vực Đảo sau khi hao tổn nhiều tâm cơ, cuối cùng đã đánh hạ được Thâm Uyên Cốc. Để tiện cho việc tiếp ứng, bọn họ còn không tiếc đại lượng kim tệ xây dựng một tòa truyền tống trận thẳng tới Tuyết Vực Đảo. Cuối cùng, Tuyết Vực Đảo đã hoàn toàn chiếm được Thâm Uyên Cốc, bắt đầu bắt tay suy nghĩ tới chuyện của Đông Huyền Hải Vực.

Trong nửa năm này, Thanh Ương và Thanh Trúc cũng đã hoàn toàn khôi phục, hiện tại Tuyết Vực Đảo đúng là đang có vị Kiếm Thánh, trong đó người là Kiếm Thánh đỉnh phong, có thể lấy một địch ba!

Có được thực lực như vậy, lòng tin của Tuyết Vực Đảo liền tăng vọt, trừ bỏ một vị Kiếm thánh ở lại thủ hộ ra, toàn bộ những vị khác đều một đường hồ hởi tiến nhập Đông Huyền Hải Vực. Thế lực của Trích Tinh Lâu mặc dù có tâm ngăn cản, nhưng cũng chỉ trụ được hai tháng thời gian, không thể không tạm thời thối lui chờ cơ hội vực dậy.

Đánh hạ Đông Huyền Hải Vực, Tuyết Vực Đảo liền thực thi chính sách cố thủ, không có dòm ngó những nơi khác. Ước chừng hai tháng, bọn họ vẫn là an phận thủ thường bên trong một đảo nhỏ, không hề có ý tứ đem binh đi rửa mối nhục Vô Tẫn Nhai. Kể từ đó, cũng coi như là hợp với tâm tư trì hoãn thời gian của Hạo Thiên Kiếm Phái.

Chẳng qua là, cũng chưa kéo dài được bao lâu, bởi vì một hành động của Lăng Vân mà toàn bộ đều bị đình chỉ!

Tô Tiểu Tiên triệu tập mọi người của Hạo Thiên Kiếm Phái nói:

- Chúng ta hiện tại có người, trong đó có ta và Lăng Vân ca ca là Kiếm Thánh đỉnh phong. Tuy rằng mới nhìn thì cũng không chiếm được ưu thế gì lớn, nhưng thực lực của Lăng Vân ca ca cũng không thể đánh giá theo cách thông thường được, cho nên bọn ta hẳn là nắm chắc đánh hạ Đông Huyền Hải Vực. Bất quá, nếu chúng ta thật sự cùng với Tuyết Vực Đảo lưỡng bại câu thương, một khi như thế chỉ sợ có kẻ cháy nhà hôi của... Vì vậy, mục tiêu tạm thời sẽ là Thâm Uyên Cốc - nơi mà Tuyết Vực Đảo vừa mới đánh hạ không lâu.

"Thâm Uyên Cốc..."

Một vị Kiếm Thánh hơi nhăn mặt nhíu mày:

- Đường đi Thâm Uyên Cốc xa xôi, Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta cũng chưa từng phát triển ở khu vực này, nếu như tùy tiện đánh vào trong cốc, cho dù thắng được Tuyết Vực Đảo thì cũng sẽ gặp phải quấy phá không ngừng. Mà nếu kiến lập truyền tống trận thì giá cả cũng phải cao hơn những địa phương khác gấp mấy lần...

Một vị khác còn nghe ra được gì đó, hỏi:

- Tạm thời? Đây có phải là hay không là kế sách giương đông kích tây? Tấn công Thâm Uyên Cốc, dụ đến cứu viện của Tuyết Vực Đảo, rồi thừa dịp này đánh hạ Đông Huyền Hải Vực?

- Không.

Tô Tiểu Tiên đi tới bên cạnh địa đồ cầm lấy bút đem một khu vực lớn khoanh một vòng đỏ thẫm, nói:

- Vụ Át Sơn, Đông Huyền Hải Vực, Vô Tẫn Nhai, Thâm Uyên Cốc, trong tứ đại khu vực này, chân chính có thể tham dự vào việc tranh đoạt chỉ có Trích Tinh Lâu, Tuyết Vực Đảo và chúng ta ba nhà mà thôi. Trong đó Trích Tinh Lâu chỉ có thể xen vào chuyện của Đông Huyền Hải Vực, như vậy Vô Tẫn Nhai, Thâm Uyên Cốc và Vụ Át Sơn thì đối với chúng ta chỉ có Tuyết Vực Đảo là đối thủ thôi! Giả thiết ở trong tứ đại khu vực này, căn bản cũng không có Kiếm Thánh của Tuyết Vực Đảo...

Mấy vị Kiếm Thánh đồng thời biến sắc, cả kinh nói:

- Tiểu thư, người đang nói đùa sao, sao lại có ý nghĩ đem toàn bộ bảy vị Kiếm Thánh của Tuyết Vực Đảo toàn bộ tiêu diệt hết? Đây...

- Đây chính là một lần cơ hội cực tốt nha.

Tô Tiểu Tiên một mặt cười, mặt khác lại lại nhìn thoáng qua phương hướng nghỉ ngơi của Lăng Vân:

- Lăng Vân ca ca đã cấp cho chúng ta một lần cơ hội này.

- Lăng Vân các hạ?

- Đây là nguyên nhân chủ yếu của hội nghị lần này. Lăng Vân ca ca đã một mình đi Đông Huyền Hải Vực rồi.

- Cái gì!

Mấy vị Kiếm Thánh nhịn không được đồng thời đứng lên:

- Hắn, hắn đi chịu chết sao! Cho dù là lúc trước may mắn trốn ra được trên tay của Thủy Nguyên Thượng Nhân. Cũng không có nghĩa là hắn có thể lấy sức một người ứng phó sáu vị Kiếm Thánh. Hơn nữa trong đó còn có hai vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả.

- Hồ nháo. Quả thực là hồ nháo!

Tô Tiểu Tiên lắc lắc đầu:

- Vô luận như thế nào, hắn cũng đã đi rồi. Hiện tại muốn đem hắn đuổi trở về cũng đã là không thực tế.

Mấy vị Kiếm Thánh vừa nghe nàng nói thế, tất cả đều rơi vào trầm ngâm.

- Để cho Lăng Vân các hạ bám trụ nhóm người của Tuyết Vực Đảo... Điều này cũng đích xác là một cái biện pháp, như thế thì bọn họ chắc chắn sẽ bị phân tán, chúng ta có thể tiêu diệt từng bộ phận.

Mọi người cùng nhau gật gật đầu.

- Chỉ là như thế này, tình cảnh của Lăng Vân các hạ không khỏi có phần quá nguy hiểm sao?

- Các ngươi phải tin tưởng thực lực của Lăng Vân ca ca chứ.

- Ài, tiểu thư, người ban đầu không nên đồng ý quá nhanh việc để cho Lăng Vân các hạ ly khai một mình... Nếu như chuyện người và Lăng Vân các hạ sẽ ở chung một chỗ xảy ra, như vậy không khỏi có phần...

Tô Tiểu Tiên cười cười đáp:

- Ta đây không phải là đang khảo nghiệm hắn sao. Tô Tiểu Tiên ta cũng không phải là một nữ hài tử tùy tiện, nếu ta theo đuối hắn thì ít nhất hắn phải chứng minh thực lực của mình đủ mạnh. Nếu như hắn có thể đem Đông Huyền Hải Vực làm lễ vật, như vậy ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn.

- Ha ha, ta đề nghị đem những lời này truyền lại cho Lăng Vân các hạ. Có nó làm động lực, nói không chừng Lăng Vân các hạ thật có thể sáng tạo ra một cái kỳ tích, lấy một địch sáu, đánh hạ Đông Huyền Hải Vực ấy chứ.

- Đừng! Các ngươi đều là trưởng bối của Tiểu Tiên, tại sao có thể đem ta ra làm trò vui như thế.

- Đối với việc chung thân hạnh phúc của tiểu thư, mấy người chúng ta tự nhiên muốn toàn tâm ra sức.

Vài vị Kiếm Thánh thấy Tô Tiểu Tiên lo lắng, như muốn giải thích cái gì, vội vàng cười nói:

- Tốt lắm tốt lắm, chỉ là nói đùa nói đùa thôi. Yên tâm, chúng ta sẽ giúp ngươi bảo vệ cái bí mật nhỏ này.

Các vị Kiếm Thánh vừa nói xong, đều có vẻ liếc mắt nhìn nhau, đồng thấy thấy được ý cười trong mắt đối phương!

Nếu là bình thường, tiểu thư nhà mình tự nhiên sẽ không buông tha cho sự cười đùa của bọn họ, thế nhưng... xem ra nàng ta cũng có chút điểm hi vọng a.

Bất quá, mọi chuyện còn phải đợi tin tức của Lăng Vân truyền về.

...

Đông Huyền Hải Vực!

Một đạo nhân ảnh tựa như lưu quang, gào thét bay qua trên mặt biển, mục tiêu chính là Tam Thánh Đảo.

Truyền tống trận, cho dù mười hai đại thế lực muốn kiến tạo cũng phải tiêu hao đại lượng tiền bạc, bởi vậy Tuyết Vực Đảo tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho trụ sở ở Tam Thánh Đảo.

Lúc tới gần Tam Thánh Đảo, lập tức có thám tử liên tiếp xuất hiện, bất quá khi bọn họ thấy rõ ràng người tới là kẻ đã giết ra một đường từ Tuyết Vực Đảo thì bị dọa tới mức không dám ngây ngốc nửa khắc, vội vàng trở về Tam Thánh Đảo báo tin.

Khi Tam Thánh Đảo đã hiện ra trong tầm mắt, lập tức có sáu đạo khí cơ của Kiếm Thánh cấp biệt cường giả đồng thời tỏa ra, đem Lăng Vân khóa chặt lại. Trong đó có một đạo khí cơ so với Thanh Ương còn muốn mạnh hơn vài phần.

Ngay sau đó lập tức có năm đạo nhân ảnh lấy Thanh Ương làm người dẫn đầu lao ra. Xem ra, vị Kiếm Thánh đỉnh phong kia cũng không có ý tứ hiện thân! Hiển nhiên là tin tưởng với những người kia cũng đủ thoải mái đối phó với Lăng Vân.

Thanh Ương và Thanh Trúc lộ vẻ đã biết được ước định giữa Lăng Vân và Hạo Thiên Kiếm Phái, cũng có thể nói ước định này là do sự vong ân phụ nghĩa của các nàng một tay tạo thành, giờ khắc này nhìn thấy hắn đến, sắc mặt rõ ràng có chút phức tạp.

- Sao không thấy người của Hạo Thiên Kiếm Phái? Không lẽ bọn họ tính ẩn núp trong tối, chờ cơ hội đánh lén?

Một vị Kiếm Thánh ngưng thần hướng phía sau Lăng Vân đánh giá vài lần, một lát sau, cũng là nhíu mày:

- Gọi toàn bộ nhân mã của Hạo Thiên Kiếm Phái các ngươi ra đi, hôm nay các ngươi không phải có ý định chấm dứt mọi chuyện sao, hà tất lén lén lút lút!

Những người khác cũng âm thầm đề phòng.

Một lát sau, một trận sát cơ mãnh liệt bỗng nhiên bạo phát ra từ sâu bên trong đảo! Người chưa đến, khí tức sát lục đã phô thiên cái địa mà đến:

- Người của Hạo Thiên Kiếm Phái sớm đã toàn diện xuất phát từ Vô Tẫn Nhai, sợ rằng đã tới bên ngoài của Thâm Uyên Cốc rồi.

- Thâm Uyên Cốc!?

Thanh Ương hơi sững sờ:

- Hạo Thiên Kiếm Phái không muốn Đông Huyền Hải Vực mà lại muốn Thâm Uyên Cốc, khẩu vị không khỏi có phần hơi quá cao sang sao.

Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả vừa hiện thân, uy áp không hề che dấu chút nào phóng thích ra, vẻ mặt lãnh đạm quét mắt về phía Lăng Vân:

- Người này chỉ sợ là muốn trì hoãn thời gian! Lập tức hợp lực của sáu người chúng ta, tốc tốc đem hắn giải quyết xong, sau đó đi trợ giúp Thâm Uyên Cốc!

- Sư thúc, xin chờ một chút!

Thanh Ương vội vàng hướng Lăng Vân nói: nguồn TruyenFull.vn

- Lăng Vân các hạ, người cùng ta có ân cứu mạng, chỉ cần người đáp ứng không can dự vào tranh đấu của Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta, hôm nay ta sẽ hướng sư thúc cầu tình cho người, để người bình yên ly khai.

Vị trung niên sư thúc kia khẽ cau mày, cũng không có nói gì. Mặc dù lấy thực lực sáu người thì cũng dễ dàng thắng được hắn, bất quá nếu không cần phải đánh thì vẫn tốt hơn.

Hồi đáp bọn họ, Lăng Vân cũng không nói không rằng, lập tức phát động tấn công!

Trung niên sư thúc âm thầm chấn kinh đối với tốc độ của Lăng Vân, trong miệng cũng hét lớn:

- Ngăn hắn lại!

Cả người lập tức gào thét lao ra, kiếm trong tay ngưng kết ra một cỗ kiếm khí mang theo hàn phong lạnh lẽo đến đông kết cả hư không, nhắm thẳng người Lăng Vân chém tới.

Bằng vào ưu thế về tốc độ, Lăng Vân trong chớp mắt đã tiến tới phía trên truyền tống trận, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí với uy lực khổng lồ tùy tiện đánh bay hai vị cửu giai thánh kiếm sư ngăn cản, rồi sau đó Thần kiếm trong tay của hắn cũng không thèm nhìn mà vung ra một kiếm, đánh về phía hàn sương kiếm khí, ngay lúc đó một đạo ngụy Thần chi kiếm khí cũng đã giống như đạn đạo bắn xuống truyền tống trận, một tiếng oanh long kịch liệt vang lên, đem trọn truyền tống trận toàn bộ phá huỷ!

Trong sát na truyền tống trận toái liệt, hàn sương kiếm khí của trung niên sư thúc cũng gào thét từ trong hư không bắn tới, oanh kích mãnh liệt trên thân hình của Lăng Vân, trực tiếp khiến hắn phải phun ra một ngụm tiên huyết uẩn hàm băng vụn.

Mắt thấy mấy vị Kiếm Thánh khác đang ào ào tới gần, Lăng Vân đang bị "trọng thương" cũng không dám ham chiến, gào thét xông thẳng lên trên cao, trong chớp mắt đã hóa thành một đạo lưu quang, nhắm cuối chân trời bắn đi!

- Mục tiêu chủ yếu của hắn dĩ nhiên là phá hủy truyền tống trận, khiến cho chúng ta vô pháp trợ giúp Thâm Uyên Cốc!

Đám người Thanh Ương vừa chạy tới sợ hãi trong lòng mà nhìn một phiến truyền tống trận tan nát, trên mặt không khỏi để lộ ra vẻ may mắn.

- Hoàn hảo là trước đó chúng ta đã kiến lập xong một cái truyền tống trận phòng hờ, nếu không lần này chiến sự của Thâm Uyên Cốc e rằng... Thất sư đệ tuyệt đối sẽ chống đở không nối!

Trung niên sư thúc cười lạnh một tiếng:

- Một cái truyền tống trận đổi lấy một lần cơ hội đánh thắng Hạo Thiên Kiếm Phái cũng đáng giá! Lăng Vân kia vì phá truyền tống trận này mà ngạnh kháng một đạo hàn sương kiếm khí của ta, nếu không có mười ngày nửa tháng thời gian thì không thể khôi phục được, Tam Thánh Đảo tạm thời an toàn. Thanh Trúc lưu lại để thủ hộ, những người khác lập tức lấy tốc độ nhanh nhất thông qua truyền tống trận trợ giúp Thâm Uyên Cốc! Nhất định phải để lại cho Hạo Thiên Kiếm Phái một lần giáo huấn mà cả đời bọn họ cũng khó mà quên!

- Dạ!

Mọi người đồng thanh đáp lời, nhao nhao hướng chỗ truyền tống trận bay tới, tùy theo không gian ba động chớp lóe, trừ bỏ Thanh Trúc ra, năm vị Kiếm Thánh khác nhất thời tiêu thất trên hòn đảo.

Thanh Trúc nhìn theo mọi người dần dần theo trận pháp mà tiêu thất đi, trong lòng mơ hồ cảm thấy được có nhiều chỗ tựa hồ không thích hợp. Nhưng là không thích hợp ở chỗ nào, nàng lại không nói ra được.

Không ai chú ý tới, ở phía cuối chân trời của Tam Thánh Đảo, Lăng Vân tựa hồ bị đánh cho "trọng thương" kia đang lặng lẽ quan sát hết thảy, trọng miệng lẩm bẩm như đang tự nói với chính mình:

- Không tới lúc sơn cùng thủy tận, Hạo Thiên Kiếm Phái sẽ không đem hi vọng ký thác vào trên thượng cổ thần văn, cũng không thể tín nhiệm mà giao nó cho ta phiên dịch... Do dó mà ta cũng không thể tìm ra được lai lịch của Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận. Một khi đã như vậy...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio