Cháp :
_Trang!! Em chờ anh lâu chưa?? – Thiên hớt hải
_Dạ chưa!! Thật vui vì anh đã tới. Em cứ nghĩ anh ko tới chứ? –Trang vui mừng.
_Tất nhiên là anh phải tới rồi. Trang đã muốn gặp mà…
_Hì, zậy giờ mình đi đâu anh??
_Giờ… em muốn đi đâu??
_Em… em cũng hok bik nữa, em ít khi đi chơi lắm – Trang đỏ mặt
_Nhìn em dễ thương ghê. Zậy mình tới chỗ lần trước nha?? Khu căn cứ bí mật đó!!
_Căn cứ bí mật nào??
_À anh quên, lần đó đâu có em. Cái chỗ mà anh bắt cóc em rùi xảy ra chiến ấy…
_Ờ, cũng được. Thấy chỗ đó cũng đẹp đó anh…
_À chờ chút, anh đi lấy xe…
Trang ko tin nổi vào mắt mình nữa, anh Thiên thực sự đứng trước mặt Trang, ảnh thực sự đã tới… giờ thì đứa sẽ thực sự đi chơi riêng vs nhau, rồi Trang sẽ tỏ tình vs ảnh… sau đó ảnh sẽ đồng ý, và đứa thực sự thành đôi (ặc), chỉ ms nghĩ tới thôi là thấy sung sướng rồi…
_Nghĩ j mà thẩn thơ zậy công chúa?? Lên xe đi!! – Thiên cười
“Á ảnh kêu mình là công chúa kìa, zui quá” – Trang cười tít mắt rồi phóng lên xe.
Thiên chạy chậm rãi, giờ này gió thổi khá mạnh, cậu sợ làm cô bé ngồi sau đóng băng nên cố gắng chạy chậm hết mức có thể chứ ko phóng nhanh vượt ẩu như thường ngày.
_Anh sao zậy?? Sao chạy xe ỉu xìu zậy?? Phóng nhanh lên đi chứ??
_Giờ này là g, tầm này gió to lắm. Chạy xe nhanh lạnh lắm nhóc à.
_Hì, anh đang lo em bị lạnh hở?? – Trang thăm dò
_Ừ…
_Ủa thiệt hả?? Em chỉ hỏi chơi thôi mà… - Trang ngạc nhiên zui sướng
_Tí tới nơi anh nói em nghe cái này…
_Nói j thì anh nói luôn đi.
_Phải đợi tới nơi cái đã!! – nói rồi cậu rồ ga phóng thật nhanh.
…
Lát sau, khi đã có mặt tại địa điểm hẹn hò, Thiên nhanh chóng phóng xuống xe rồi vọt đi đâu đó để cô bé Trang ở lại mình trên xe. Con bé đang run lên cầm cập vì lạnh…
_Anh Thiên… anh bỏ đi đâu zậy??
_Anh nè, em zô đây đi. – Thiên từ trong khu rừng vọng ra rồi hát lên thật to bài “Tôn thờ tình yêu ”.
Trang lần theo giọng hát mà đi theo sâu vào khu rừng…
Bùm…
tiếng nổ làm Trang sựng lại
_Anh Thiên, anh ở đâu?? Em sợ quá… Trong này tối quá… - Trang ngồi phệt xuống, run rẩy.
Bỗng trước mặt Trang rực lên ánh đèn điện.
“Lạ quá, trong rừng mà có đèn điện sao??”
_Anh Thiên…
_Trang nghe anh nói nè!! – Thiên đứng sau lưng Trang từ lúc nào – anh… ANH THÍCH EM.
_Anh… - Trang quay lại sững sờ, ánh mắt ngạc nhiên tột cùng.
_Tất nhiên là em có quyền từ chối. Nhưng từ nay anh sẽ theo đuổi em…
_Anh… nói thật ko?? – Trang nhíu mày
_Sự thật %, nếu em ko thấy phiền…
_PHIỀN GÌ CHỨ??? AAAAAAAAAAAA – Trang hét lên rồi ôm chầm lấy Thiên
_Trang… em… em sao zậy?? – Thiên ngỡ ngàng, mặt nóng ran lên.
_Anh… em… cũng thích anh!! – Trang thì thầm bên tai Thiên.
_Thật ko?? Vậy mà anh cứ sợ…
_%, em thích anh nhiều lắm.
Trang càng siết chặt lấy cổ Thiên hơn nữa. Bất giác, bàn tay Thiên rời khỏi túi quần rồi từ từ “bò” lên người Trang. Cậu nhẹ nhàng ôm lấy eo Trang rồi cũng siết chặt lấy nó. Mặt Trang bỗng đỏ bừng lên khi Thiên ôm mình.
_Anh… em… em…
_Đừng nói j hết!!! Anh quyết định rùi, dù em có đồng ý hay ko thì cũng phải là bạn gái của anh~ - Thiên nói nhanh
_Tất nhiên là em đồng ý rùi… hì. – Trang nhón chân lên thơm chụt vào má Thiên, rồi quay đi.
Thiên hơi bất ngờ vì hành động táo bạo của Trang, nhưng rồi cũng mau chóng kéo tay Trang lại. Mặt của đứa giờ chỉ cách nhau khoảng li nữa là đụng.
_Mún hôn đúng ko?? Phải làm thế này này…
Nói rồi Thiên nhẹ nhàng đặt lên môi Trang nụ hôn nồng ấm. Vị ngọt của đôi môi quyện chặt lấy nhau rồi chúng hôn nhau mạnh hơn và nhiệt hơn. Đôi lưỡi của chúng quấn lấy nhau ko rời và chúng bắt đầu đá lưỡi vs nhau…
_Thấy sao hả nhóc?? – Thiên cười gian
_Anh này, chưa chi mà đã lo sàm sỡ em rùi… hok chơi zới anh nữa.
_Hok chơi cũng phải chơi. – Thiên giữ chặt tay Trang.
_Anh kì quá, người ta nhìn bi giờ!! – Trang đỏ mặt
_Đâu đâu??? Người ta nào?? Chỉ có ruồi vs muỗi thôi!! – Thiên vờ ngó quanh.
_Anh…
_Hì, thui hok sàm sỡ em nữa, tha lỗi cho anh nha?? Nha?? – Thiên le lưỡi.
_Hok đâu!! – Trang cũng le lưỡi.
_Sao em lại lè lưỡi ra?? Bộ mún anh hun nữa hả??
_Anh…
_Thôi được rùi. Chết – Thiên nhìn đồng hồ - trời ạ ms đó mà đã hơn g rồi. Mình về đi em.
_Sao zậy, em thích ở đây thêm chút nữa à.
_Ko được, phải zề thôi nếu ko là trễ mất…
_Tại sao??
_Đi về rồi anh kể em nghe.
Nhìn thái độ hốt hoảng của Thiên, dù Trang có bướng nữa cũng ko được đành đứng dậy theo cậu ra xe.
Thiên phóng nhanh vs vận tốc tên lửa… có vẻ như cậu đang sợ hãi điều j đó. Có bí mật j ở đây về đêm sao??
…
_Anh kể đi!! – Trang khoanh tay trước ngực, mặt nhăn nhó.
_Thôi em vô nhà đi!! Con nít ko nên biết nhiều!! – Thiên xoa đầu Trang rùi rồ ga phóng nhanh.
_Anh ko giữ lời j hết! Ko kể thì em hỏi chị Điệp!!! – Trang lầm bầm.
…
Cộc cộc… Trang gõ cửa phòng Điệp nhưng ko có ai trả lời
_Anh Cường ơi… mở cửa cho em. Đáp lại Trang vẫn là bầu ko khí im lặng đến đáng sợ.
Ko hiểu sao hôm nay mọi người trong nhà đi đâu hết rồi nhỉ?? Ko thấy bất kì ai…
_Anh Cường… anh … mọi người đâu hết rồi?? Ba ơi??
Trang bắt đầu hốt hoảng khi chạy khắp nhà mà ko tìm thấy ai.
_Mọi người đâu hết rồi?? Đừng bỏ em mà!! Anh ơi…
_Có chuyện j zậy con “thỏ điên” kja?? – Kha bực mình quát.
Hắn vừa bước chân vô nhà đã nghe thấy tiếng khóc thút thít. Tiếng khóc ấy giống vs lần Trang đã khóc khi mẹ bỏ đi, cậu ghét cái tiếng ấy.
_Anh … đừng bỏ em… đừng bỏ đi mà…
Trang ngước khuôn mặt tèm lem nước mắt nước mũi lên nhìn Kha. Hắn bật cười.
_Hahahahhh, thỏ mà cũng khóc nữa hả?? Thôi nín đi.. đứa nào bắt nạt em?
_Dạ ko! Chỉ là trong nhà ko có ai nên em sợ.
_Ờ, hôm nay ko hiểu sao bà ta cho người làm nghỉ hết rồi. Ba vs bả đi ăn cơm vs nhà con nhím, còn Điệp thì ở nhà mà…
_Em ms gõ cửa phòng chỉ, chỉ ko có ở trỏng.
Kha ngạc nhiên. Vừa lúc nãy hỏi Điệp, nó còn nói là tối nay ko đi đâu hết mà tự nhiên lại biến mất… có khi nào bị bắt cóc lần nữa ko??
Hắn lo lắng chạy lên phòng nó.
Cũng như Trang, hắn gọi mãi mà chẳng thấy ai trả lời trả vốn j hết. Bỗng nghe có tiếng Trang gọi
_Anh hai, qua phòng em nè…
_Nhỏ Điệp ở bên đó hả?? - hắn chạy ngay qua
_Ko, chỉ viết thư để lại rùi để trong phòng em. Anh đọc đi…
_Ờ…
“Kha nè, xin lỗi vì đã nói dối cậu, thực sự hôm nay tôi có cuộc chiến… cá nhân thôi nên tôi ko muốn cho cậu biết. Tôi sẽ về khá trễ anh em cứăn cơm trước đừng chờ tôi nha.”
_Con nhỏ này… về đây biết tay tôi!! – hắn lầm bầm
_Anh, có khi nào…
_Sao?
_Có khi nào bí mật của chỉ bị lộ rùi ba bắt chỉ đi đâu rùi hok??
Cốp… hắn cốc lên đầu Trang cái rõ là đau
_Ngốc, sao mà ba biết được chứ???
_Thì em chỉ nói thôi mà, tự nhiên cốc đầu em…
…
Hắn ngồi ở sofa chờ nó gần như là suốt đêm. Đã g sáng rồi mà vẫn chưa thấy mặt mũi nó đâu… nó đi nguyên đêm mà ko chịu mò về
“Có khi nào con thỏ điên đó nói đúng ko trời?? Cầu trời đừng có chuyện j xảy ra vs cô, nếu ko tôi sống ko nổi mất…”
Cạch…
Nó nhẹ nhàng mở cửa bước vô, vô cũng ngạc nhiên khi thấy hắn ở sofa…
_A.. anh làm j ở đây?? – nó cất giọng yếu ớt
Hắn sững sờ nhìn nó… khắp người nó toàn máu me… ko biết nó đã chiến vs ai mà lại thương tích đầy mình zậy nhỉ?? Hắn xót xa nhìn nó, bị vầy thì còn j là nhan sắc nữa chứ??