Kim Cương Khế Ước

chương 186: ngược yêu: đừng mang con gái tôi đi (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: BẠCH DƯƠNG

Beta:

Thế là cuối cùng, vì hôn nhân của cô có nguy cơ, nên mới đẩy Mặc thị đến cảnh muốn đổi chủ, trước kia Mặc Thiên Trần vẫn chưa cảm thấy hôn nhân kiểu giao dịch này có tác dụng phụ gì, bây giờ thấy các cổ đông thảo luận quyết định, cô mới phát giác hôn nhân của cô và Cúc Như Khanh, hóa ra đã không còn là vấn đề giữa hai người họ, mà đã trở thành vấn đề của cả hai bên Mặc thị và Cúc thị.

một khi hôn nhân của cô và Cúc Như Khanh xuất hiện vấn đề gì, dù chỉ là gió thổi cỏ lay, thì Cúc thị và Mặc thị cũng bị ảnh hưởng, giờ này ở Cúc thị, có phải Cúc Như Khanh cũng đang bị các thành viên hội đồng quản trị bức cung giống cô không, cũng có thể lắm. Bây giờ là thời đại hám lợi, điều mà cổ đông quan tâm mãi mãi chỉ có lợi ích là chính.

Đối mặt với sự chất vấn từ các cổ đông, Mặc Thiên Trần biết cô và Cúc Như Khanh gần như đã chia tay một thời gian, trên đời này không có tường nào mà gió không lọt qua được, hôn nhân rạn nứt sớm muộn người đời cũng biết, chỉ là vì nó có liên quan đến lợi ích kinh tế nên mới gây ra xung đột kịch liệt thế này.

Mặc Thiên Trần nhìn mọi người, “Giữa Mặc thị và Cúc thị không phải là hôn nhân kiểu hợp đồng, Mặc thị được như ngày hôm nay là nhờ vào sự cố gắng của tất cả mọi người, sáu năm trước gian nan là vậy, nhưng Mặc thị vẫn có thể vượt qua được, tôi cũng chưa từng dám tin có một ngày, các vị đang ngồi ở Mặc thị, lại muốn đưa công ty vào tay người khác, mà nguyên nhân chỉ là vì hôn nhân giữa tôi và Như Khanh có vấn đề sao? Như Khanh chưa từng nhúng tay vào hoạt động của Mặc thị, anh ấy là chồng tôi, và cũng là bạn tôi, các vị ở đây, ai dám khẳng định với tôi, các vị chưa từng cãi nhau với một nửa của mình?”

Các cổ đông nghe xong, lại nhìn vào báo cáo tổng kết cuối năm trên iPad, phía trên có lợi nhuận hàng năm, trước mắt với Mặc thị, mọi người cũng bày tỏ sự quan ngại, “Thiên Thiên, nếu vụ mua lại Mặc thị lần này mà không thành công, đối phương nhất định sẽ gây áp lực đối phó chúng ta, đến lúc đó cổ phiếu Mặc thị sẽ rớt giá, sóng gió chắc chắn nổi lên.”

Mặc Thiên Trần nghe hội đồng quản trị bày tỏ nghi ngờ xong, không nhanh không chậm trả lời, “Hậu quả thế nào chúng ta ai cũng vẽ ra được, công ty Hồng Dương đưa ra điều kiện tốt như vậy, nhưng sau khi chúng ta bán rồi thì sao? Chúng ta phải làm gì? Mặc thị là do chúng ta sinh ra rồi nuôi lớn như đứaacon của mình, muốn bán là bán? Bán rồi các người sẽ không hối hận chứ? Còn nữa, đám người các người, làm vậy chắc chắn là không có lòng tin chúng ta có dẫn dắt công ty phát triển lớn mạnh được à, tôi không tán thành trước tiên. Còn ai tán thành bán công ty vì tôi và Như Khanh gây gổ thì giơ tay!”

Nhất thời hội nghị trở nên ầm ĩ, các cổ đông bên nào cũng cho là mình đúng, rối rít biểu đạt ý kiến, Mặc Chấn Đông không nói gì, ông hiểuacon gái ông rất rõ, Mặc Thiên Trần chắc chắn có chuẩn bị rồi mới đến, Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần dù ở riêng, nhưng cuộc hôn nhân này, hai bên gia đình không muốn nhiều lời, chỉ cần bọn họ chung thủy hòa thuận là được rồi.

Trong chốc lát, biểu quyết của các cổ đông về việc bán Mặc thị, từ % đã hạ xuống %, Mặc Thiên Trần biết mình đã đi đúng hướng và giành được thắng lợi.

“Các vị ở đây đều là vì tôi gây gổ với Như Khanh, mới nghĩ là công ty Hồng Dương đủ sức thâu tóm Mặc thị chúng ta đúng không? Nếu như vì chuyện nhà tôi mà liên lụy đến công ty, tôi có thể phân tích theo một khía cạnh khác cho các vị hiểu: người dẫn đầu đến đòi mua lại Mặc thị là Thiên Mộ Dương, Thiên Mộ Dương là ai, là anh trai của Thiên Mộ Đình, cô ấy từng là người phụ nữ của Cúc Như Khanh, cũng là cháu của Chu Truyền Hảo, với thân phận này của anh ta, thì một là muốn đối đầu với Cúc Như Khanh, hai là muốn ra mặt cho cậu mình vừa bị cắt chức. Anh ta đại diện cho Hồng Dương đến muốn mua Mặc thị, mục đích là gì? Tôi không nói chắc mọi người cũng biết. Nếu Mặc thị phá sản, còn bị mua lại thì đó là hạ sách, ai dám chắc đến năm sau, Mặc thị sẽ thua Hồng Dương? Nếu các vị vẫn muốn bán, tôi chỉ có thể nghĩ rằng, Thiên Mộ Dương từng đại diện cho Hồng Dương đến cam kết với các vị, sau khi các vị bán Mặc thị, các vị sẽ tiếp tục được làm cổ đông tại Hồng Dương.” Mặc Thiên Trần giọng nói không cao, nhưng rõ ràng từ chữ.

Mặc Chấn Đông nhìn Mặc Thiên Trần tán dương, cô không chỉ khôn khéo lôi kéo các mối quan hệ vào, mà còn liên kết được chúng lại, ông vốn vẫn lo nếu hôn nhân giữa cô và Cúc Như Khanh tan vỡ thật, có phải cô lại giống như sáu năm trước chịu đả kích.

Mặc Thiên Trần nói xong, lập tức như một viên đá khơi dậy từng đợt sóng ngầm, sự phản đối của các cổ đông dần bị lung lay.

“Thiên Thiên, sao cô lại không biết lớn nhỏ nói lung tung…”

“Chúng tôi chỉ là vì lợi ích cho công ty mới suy tính, quyết định như vậy…”

“Thiên Mộ Dương là ai chúng tôi căn bản không biết…”

“Chúng tôi cũng chưa từng tiếp xúc với Hồng Dương…”

“Chúng tôi muốn tìm người kế nhiệm mới…”

Mặc Thiên Trần đối với lời giải thích kèm uy hiếp của bọn họ, chỉ cười nhạt, rồi nói, “Tôi lập tức gọi cảnh sát, bảo họ điều tra việc này, xem thử trong vụ thu mua Mặc thị của công ty Hồng Dương ra sao, nếu thật không có ai tham gia cùng, tôi lập tức nhận lỗi và từ chức, cam tâm tình nguyện nhận hình phạt từ pháp luật.”

Tất cả đều không ngờ Mặc Thiên Trần sẽ làm việc, lại thêm một đòn tấn công mạnh mẽ, nếu là có tội buôn bán thật, nhất định phải chịu án phạt, không chỉ danh dự không còn, còn có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự.

Trong phút chốc, hội nghị vốn nhao nhao ầm ĩ đã tĩnh lặng. nói cho cùng, có bán không, cũng đều là vì lợi ích cá nhân có dính dáng trong đó, một khi bị trần, mấy bộ mặt xấu xa cũng theo đó mà lộ diện.

Lúc này, Mặc Thiên Trần nhàn nhã ngồi ở chiếc ghế thứ hai, cô lấy di động ra, “Bây giờ tôi tự mình gọi cảnh sát, trước mặt mọi người luôn.”

“không cần đâu!” Tất cả cổ đông đứng dậy, ngăn cản Mặc Thiên Trần.

Vụ thu mua Mặc thị ầm ĩ cứ thế mà lắng xuống, tất cả cổ đông đều nhất trí, Mặc thị không đồng ý với phương án mua lại của Hồng Dương.

Sau khi hội nghị kết thúc, Mặc Thiên Trần lập tức muốn đi, Mặc Chấn Đông gọi cô lại.

“Thiên Thiên, đã xảy ra chuyện gì,acon lại muốn đi đâu?”

“Cha,acon biết cha muốn hỏi chuyện gì,acon cũng không muốn nói dối cha, đúng làacon và Như Khanh có cãi nhau, nhưng không phải chúngacon không yêu, mà là quá yêu đối phương. Cha yên tâm, chuyện nàyacon tự biết chừng mực.” Mặc Thiên Trần nghiêm túc nói.

Mặc Chấn Đông gật đầu, “Thiên Thiên,acon trưởng thành rồi, cha tinacon có thể dẫn dắt công ty tiến xa, thật ra thì chiêu thứcacon sử dụng hôm nay mang lại không ít hiệu quả.”

Mặc Thiên Trần cười, cô đã là một người mẹ, cô đã sớm trưởng thành, chỉ là vì uể oải hơn năm năm, hôm nay gặp đượcacon gái, cô mới hiểu được đạo lý này.

thật ra thì chuyện cô muốn báo cảnh sát cũng chỉ để thử mà thôi, chắc chắn mọi người không ai đồng ý báo cảnh sát. Nếu không đồng ý bán Mặc thị thì các cổ đông lo Mặc thị bị ảnh hưởng điều tra, còn đồng ý bán Mặc thị thì chắc chắn các cổ đông sẽ nhận được chỗ tốt ở Hồng Dương, một khi tội buôn bán trái phép bị phanh phui, bọn họ nhất định là phải bóc lịch một thời gian, nên cô khẳng định là không ai dám báo cảnh sát, vì vậy mới thu được kết quả tốt đẹp nhất, Mặc thị vẫn là công ty kinh doanh độc lập.

Mặc Thiên Trần hiểu đạo lý như vậy, Mặc Chấn Đông đương nhiên cũng hiểu.

“Cha,acon có việc phải đi trước, cũng là chuyện vui thôi, cha mẹ đừng lo choacon.” Mặc Thiên Trần chạy thật nhanh vào thang máy.

Mặc Chấn Đông thấy bóng cô biến mất, khóe môi mỉm cười.

Công ty Cúc thị.

Khang Hạo cầm bản thảo thiết kế đồ chơi mới bước vào, “Tiên sinh, nhóm đồ chơi mùa xuân của chúng ta, đưa ra thị trường rất được hoan nghênh, Nghiêm Tiểu Huệ lại có mẫu thiết kế mới.”

Cúc Như Khanh lấy đến nhìn, “Thiết kế của cô ấy có sự kết hợp màu sắc cả Trung cả Tây, lại tiếp nhận được tư tưởng của trẻ em phương Tây, đưa ra thị trường tôi có thể tính toán được hiệu quả. Khang Hạo, người này thật sự tốt nghiệp khóa này à?”

“Tôi lập tức điều tra thân phận cô ta, nếu không phải là gián điệp công ty khác cài vào, chúng ta cứ tiếp tục giữ lại.” Khang Hạo lập tức nói.

“Được!” Cúc Như Khanh trả bản thảo cho Khang Hạo, “Nhóm đồ chơi mùa xuân đã tung ra rồi, dù cô ta có là gián điệp thương mại, tôi cũng thấy cô ta có giá trị sử dụng.”

Khang Hạo nhận lấy, suy nghĩ một hồi rồi nói tiếp, “Tiên sinh, tôi còn có lời muốn nói.”

Cúc Như Khanh nhìn hắn, “cô ấy thế nào?”

cô ấy, dĩ nhiên là Mặc Thiên Trần.

“Tôi nhận được tin, công ty Hồng Dương bổ nhiệm Thiên Mộ Dương nhân lúc dầu sôi lửa bỏng đòi mua lại Mặc thị, các cổ đông của Mặc thị nghe nói cũng đồng ý bán, lý do là quan hệ giữa ngài và thiếu phu nhân bất hòa.” Khang Hạo vừa nói vừa quan sát sắc mặt Cúc Như Khanh.

Cúc Như Khanh không nói gì, anh không thể không nghi ngờ chuyện này nhất định có người đứng sau trợ giúp, Thiên Mộ Dương là anh hai của Thiên Mộ Đình, còn là anh họ Chu Tiểu Kiều, hai người này nhất định là liên thủ rồi.

“không phải cô ấy đến công ty sao?” Cúc Như Khanh lông mày nhảy lên.

Khang Hạo cười một tiếng, “Đúng! Tôi nghe Trần Ích nói, thiếu phu nhân đã xử lý tốt, đã về nhà rồi.”

Cúc Như Khanh ngưng mày, “cô ấy không bị các cổ đông khó dễ sao?”

“không có! Hơn nữa hội đồng quản trị đã nhất trí quyết định không bán rồi.” Khang Hạo nói xong đến gần anh nhỏ giọng hỏi, “Có phải thiếu phu nhân muốn nối lại quan hệ với ngài không? Sau đó đến chặn miệng các cổ đông lại?”

Kể từ lúc Mặc Thiên Trần bất hòa với Cúc Như Khanh, đám người Khang Hạo, Trần Ích cũng chẳng trải qua được ngày nào tốt đẹp, lần này Mặc Thiên Trần chịu áp lực từ hội đồng quản trị, chắc chắn phải thỏa hiệp với Cúc Như Khanh! Những ngày an nhàn của bọn họ có phải sắp trở lại rồi không?

Cúc Như Khanh trừng mắt nhìn hắn, “Ra ngoài làm việc!”

Khang Hạo lập tức chạy mất, Cúc Như Khanh than một tiếng, muốn Mặc Thiên Trần chủ động thỏa hiệp với anh, có thể là công dã tràng rồi.

Lúc này, Mặc Thiên Trần đã trở lại biệt thự.

cô thấy Dương Mi đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi, trong lòng nổi lên chua xót.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio