Coverter: tieuquyen28
Editor: Tiểu Y
Lam Trí Thân đè ép tức giận trong lòng, nhìn về phía Lam Kim Châu, trầm giọng nói: "Ngươi tự mình đi từ đường phạt quỳ, không có vi phụ cho phép, không được phép đứng lên!"
"Phụ thân..." Lam Kim Châu lập tức quát to lên, trên khuôn mặt nhỏ lại là mang theo sắc thái tràn đầy ủy khuất, nàng mặc dù là thứ xuất, nhưng cha nàng chưa từng có trách phạt nàng như vậy, hiện nay cha nàng thế nhưng lại nghe lời nói của tiện nha đầu này trước mặt mọi người làm cho nàng đi từ đường phạt quỳ, việc này làm cho Lam Kim Châu vừa thẹn vừa cáu, ánh mắt nhìn về phía Lam Linh càng trở nên độc địa.
"Tỷ tỷ dùng ánh mắt ác độc như thế nhìn ta, chớ không phải là còn muốn tội thêm một bậc?" Lam Linh khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng quét Lam Kim Châu một cái, hết thảy vui buồn đều biểu hiện ở trên mặt, Lam Kim Châu này chỉ có thể coi là là một nhân vật nhỏ lên không được mặt bàn, mà cùng nàng so sánh, Ôn Nương vẫn không có mở miệng nhìn như đoan trang hiền lương chỉ sợ cũng không có đơn giản như vậy.
Nghề nghiệp kiếp trước làm cho Lam Linh đã sớm nhìn mặt mà nói chuyện luyện được lửa thuần thanh, mặc dù chỉ là nhẹ nhàng vài lần, nhưng Lam Linh đã đối với mấy người trước mắt có một phán đoán cơ bản, Lam Trí Thân một đôi mắt thâm trầm mang đầy kế tính toán, Ôn Nương bên ngoài nhàn nhạt cười nhẹ bên trong lại ngầm ngụy trang, Lam Kim Châu ương ngạnh thẳng thắn hiển thị rõ sự ngu xuẩn, còn có Lam Xảo Phượng Lam Ngọc cùng Lam Hân Nhi không có nhìn thấy, một vị thái hậu lại một hoàng hậu trong cung, chỉ sợ cũng không phải là nhân vật đơn giản gì, người một nhà như thế này làm cho Lam Linh cảm thấy vận khí của nàng không phải “Tốt” bình thường.
"Ngươi không nên nói bậy, ánh mắt của ta như thế nào lại ác độc?" Khí thế Lam Kim Châu rõ ràng yếu đi, nàng đương nhiên sẽ không thừa nhận, nàng cũng không muốn đắc tội thêm một bậc.
"Đủ rồi! Còn không nhanh đi từ đường?" Lam Trí Thân không nghĩ sẽ trì hoãn thời gian việc nhỏ này, còn có chuyện trọng yếu hơn chờ hắn giải quyết.
"Phụ thân..."
"Tiểu thư, ngài không cần lại chọc lão gia tức giận, chúng ta đi thôi." Lỗ mụ mụ biết rõ Lam Kim Châu nếu không đi, kia cũng không phải là phạt quỳ đơn giản như vậy a, vội vàng kéo Lam Kim Châu hướng bên ngoài phòng đi đến.
Lam Kim Châu dậm chân, oán hận trừng mắt nhìn Lam Linh một cái, biết rõ cha nàng đã quyết tâm, nàng cầu xin cũng vô dụng, liền theo Lỗ mụ mụ đỡ Lam Linh ra gian phòng.
Thấy Lam Kim Châu đi, Lam Trí Thân nhìn Lam Linh trực tiếp ra lệnh: "Linh nhi, đem cổ tay trái ngươi đưa ra, cho vi phụ nhìn một chút!"
"Phụ thân, ngài vì sao phải xem cổ tay trái của ta?" Lam Linh biết rõ còn cố hỏi, nàng còn muốn xem người phụ thân này như thế nào để trả lời nàng.
"Xem một chút ngươi có phải là nữ nhi của ta hay không!" Trong nháy mắt ánh mắt Lam Trí Thân trở nên bén nhọn, mặc dù trong nội tâm đã khẳng định nàng không phải là nữ nhi của hắn, nhưng hắn vẫn muốn chính mình xác nhận một lần.
Lam Trí Thân nói xong nhẹ vỗ tay một cái, trong nháy mắt mười mấy tên hắc y nhân trên mặt đeo khăn đen chợt tiến vào gian phòng Lam Linh, toàn bộ hơn mười con mắt không có nhiệt độ nhìn chằm chằm vào trên người Lam Linh.
"Phụ thân, ta nếu là con gái của ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào, nếu ta không phải là con gái của ngươi, ngươi lại làm như thế nào?" Bị mười mấy tên hắc y nhân vây quanh, khí thế của Lam Linh tuyệt không thua gì Lam Trí Thân, thanh âm dễ nghe làm cho tất cả mọi người ở đây cảm nhận được cái loại cảm giác áp bách trước nay chưa từng có!
Thấy thế, Lam Trí Thân càng thêm khẳng định, người trước mắt hắn căn bản không thể là nữ nhi của hắn, nàng nhất định là người của Yến Kinh Hàn!
"Ngươi nếu là nữ nhi của ta, vi phụ tự nhiên sẽ đưa ngươi lên kiệu hoa, còn nếu ngươi không phải nữ nhi của ta, kia chỉ có thể trách chủ tử ngươi sai rồi!" Ý tứ Lam Trí Thân đã vô cùng rõ ràng, Lam Linh nếu như không phải là nữ nhi của hắn, hắn sẽ giết nàng tại chỗ!
Những lời này của Lam Trí Thân làm cho Lam Linh trong nháy mắt cảm thấy việc hôn sự nàng cùng Yến Kinh Hàn này chỉ sợ không thể không có huyền cơ!