Lãng Nguyệt Tiếu Trường Không

chương 90: yêu, quan hệ của sư phụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Năng lực này của Minh Linh, chính là sẽ khiến người ta phát điên sao?” Triển Chiêu hỏi “Trở nên hung tàn sau đó mất đi nhân tính?”

“Có chút cùng loại đi”. Thiên Nhất gật đầu, nói “Nghe nói năm đó loại thiết dùng luyện thành chuôi đao này là một khối thần khí từ trên trời rơi xuống.”

“Thần khí?” Bạch Ngọc Đường có chút khó hiểu, hỏi “Thần khí gì?”

“Nhóm Vu sư này hình như thờ phụng Vu thần nào đó.” Thiên Nhất nói “Nhưng là bởi vì thời gian quá lâu, nên có thể không có ai biết đến, cũng không có sách nào ghi lại.”

“Ài” Triển Chiêu sờ sờ cằm, nói “Nếu có Công Tôn ở đây thì tốt rồi, mấy chuyện siêu nhiên, cổ quái này huynh ấy biết nhiều lắm.”

“Ngươi viết thư đến hỏi huynh ấy đi.” Bạch Ngọc Đường nói “Nói không chừng có phát hiện mới.”

“Cứ như vậy đi.” Mộ Thanh Vân tựa hồ không có hứng thú, đứng lên, nói “Ta muốn đi dạo phố.”

Bạch Ngọc đường có chút khó hiểu, hỏi “Người lên phố làm cái gì?”

Mộ Thanh Vân nói “Thay quần áo, mấy ngày rồi ta chưa thay đồ.”

“Ách….” Bạch Ngọc Đường nhìn nhìn Triển Chiêu cùng Thiên Nhất.

Thiên Nhất nói “Quần áo của ngươi, ta đã cho người mang đến.” Một bên nói, một bên đưa ra một tay nải nặng.

Mộ Thanh Vân cầm quần áo, nói với Bạch Ngọc Đường “Ta đi tìm chỗ tắm rửa.”

“Nga.” Bạch Ngọc Đường đứng lên, nhìn qua Nguyên lão gia tử, Nguyên lão gia tử đề nghị “Nga….Phía sau có ôn tuyền, mọi người muốn tới thử hay không?””Ôn tuyền?” Mộ Thanh Vân hứng trí nói “Ta đi!”

Thiên Nhất cũng đứng lên “Ta cũng đi.””Ngươi đi làm cái gì?” Mộ Thanh Vân bất mãn “Ta muốn tắm một mình!”

Thiên Nhất nhíu mày,còn cảm thấy thú vị, nói “Ta cũng chưa nói là phải tắm cùng với ngươi, ta cũng muốn tắm một mình a!” Thiên Nhất còn nói thêm “Ngươi không đi thì ta đi một mình nhá?”

Mộ Thanh Vân nheo mắt, một phen túm lấy Bạch Ngọc Đường đứng bên cạnh “Ngọc Đường, con theo ta đi!”

Khóe miệng Bạch Ngọc Đường co rút “Sư phụ…..Còn muốn cùng nhau tắm à??”Mộ Thanh Vân liếc mắt trừng Bạch Ngọc Đường một cái, Thiên Nhất cười, nhìn qua Triển Chiêu “Tiểu Phi, con cũng cùng đi!”

Sắc mặt Triển Chiêu tái đi, tâm nói – Tắm rửa cũng cứ muốn cùng nhau đi làm gì?Mộ Thanh Vân túm Bạch Ngọc Đường kéo đi “Con nhớ kéo Thiên Nhất đi chỗ khác, đừng để cho hắn đến gần ta!”

Bạch Ngọc Đường nhíu mày, hỏi “Làm sao mà kéo đây?””Tự mình nghĩ cách đi.” Mộ Thanh Vân liếc trắng mắt nói “Tóm lại, đừng để hắn đến gần ta có biết không?!”

Bạch Ngọc Đường có chút khó hiểu, hỏi “Ông ấy đến gần cũng chẳng làm sao, hai lão giả các vị còn có thể làm cái gì………Tê.” Nói còn chưa dứt lời đã bị Mộ Thanh Vân hung hăn đạp cho một cước nói “Phản đồ a!”” Được được” Bạch Ngọc Đường chạy nhanh trốn sang bên cạnh “Con đi, nhưng cũng không nhất định sẽ ngăn được đâu.”

Triển Chiêu chỉ thấy Bạch Ngọc Đường đi ở phía trước cùng Mộ Thanh Vân, còn chưa nói được mấy câu đã bị đạp.Hắn còn muốn chạy đến nhìn xem liền bị Thiên Nhất nắm lại “Tiểu Phi.””Dạ?” Triển Chiêu quay đầu lại “Sư phụ?””Bây giờ, ngươi ngăn Ngọc Đường, đừng để nó đến quấy rầy ta.” Thiên Nhất thấp giọng nói.

“A?” Triển Chiêu có chút không rõ hỏi “Quấy rầy như thế nào?”

“Khụ” Thiên Nhất ho khan một tiếng nói “Ta cùng Thanh Vân có một số việc cần nói, Thanh Vân khẳng định muốn Ngọc Đường đến ngăn ta, con đem Ngọc Đường lôi đi chỗ khác giúp ta là được.”

Triển Chiêu khẽ nhíu mày hỏi “Lôi kiểu gì ạ?”Thiên Nhất lắc lắc đầu nói “Con kéo tay hắn, lôi hắn đi là được.””Đơn giản như vậy?” Triển Chiêu có chút không tin.

“Ai,mau làm theo lời vi sư.” Thiên Nhất quýnh lên vội vàng đuổi theo, Triển Chiêu bất đắc dĩ, đành phải vội vã theo sát ông.

Quả nhiên, chỉ thấy ở đài cao phía sau núi, có một ôn tuyền cực lớn. Ôn tuyền bốn phía dày đặc sương mù, Mộ Thanh Vân vừa cởi áo ra, Thiên Nhất cũng … đến gần,cũng … cởi áo …”Ngươi qua bên kia đi, tránh xa ta một chút!” Mộ Thanh Vân bất mãn nói.”Dựa vào cái gì, ôn tuyền này cũng không phải của nhà ngươi.” Thiên Nhất không chịu thua kém.

Bạch Ngọc Đường nhân cơ hội bước tới bên Triển Chiêu “Miêu nhi, tình huống gì đây?””Không biết a, sư phụ ta nói có chuyện quan trọng phải nói với Mộ Tiền Bối.” Triển Chiêu nói tới đây, nhìn trước mắt Thiên Nhất cùng Mộ Thanh Vân đấu võ mồm, hạ giọng nói với Bạch Ngọc Đường “Sư phụ nói muốn ta lôi kéo ngươi.”

Bạch Ngọc Đường nhíu mày nói “Sư phụ ta nói muốn ta lôi kéo Thiên nhất lão tiền bối.”

“A, quả nhiên bị sư phụ ta đoán đúng rồi, bây giờ phải làm sao?” Triển Chiêu hỏi.Bạch Ngọc Đường cũng có chút khó xử, chính lúc này đột nhiên chợt nghe “Rầm” một tiếng. Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường liếc nhau một cái, theo tiếng vọng chỉ thấy Thiên Nhất cùng Mộ Thanh Vân không biết làm sao mà đều ngã vào ôn tuyền, quần áo còn chưa kịp cởi ra.

“Hỗn đản!” Mộ Thanh Vân xoay người giãy ra, hai người, một người trốn một người đuổi, cuối cùng lại cùng rơi xuống ôn tuyền.

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường theo bản năng đều trốn phía sau tảng đá nhìn xem.”Không thích hợp a.” Triển Chiêu cau mày đối Bạch Ngọc Đường nói “Hai người bọn họ thoạt nhìn… như là đang cãi nhau, hơn nữa rõ ràng Mộ tiền có chút tức giận, sư phụ dường như làm sai cái gì rồi.”

“Sư phụ ta tuy rằng tùy hứng, nhưng không đến mức vì một chút ghen tuông liền làm long trời lở đất đâu.” Bạch Ngọc Đường cũng gật đầu “Không đơn giản như vậy……Hai người bọn họ hình có việc khác.”

“Ngươi nói, có phải sư phụ ta đã làm việc gì đó có lỗi với Mộ tiền bối không?” Triển Chiêu hỏi.

“Có thể có việc gì?” Bạch Ngọc Đường khó hiểu hỏi “Hai người bọn họ đánh đánh giết giết cũng chẳng phải ngày một ngày hai……”

“Uy, chúng ta đi thôi” Triển Chiêu kéo áo Bạch Ngọc Đường nói “Để cho hai người họ nói rõ ràng, đừng ở đây làm phiền họ.

“Bạch Ngọc Đường nghĩ nghĩ, cảm thấy được cũng có chút đạo lý, liền hỏi “Vậy hai chúng ta đi đâu? Lát nữa nếu sư phụ không tìm thấy ta sẽ mắng chửi người a.”

“Bên kia có phải hay không cũng là ôn tuyền?” Triển Chiêu chỉ vào một cái đầm nước có khói tỏa lên cách đó không xa, hỏi.

“Đúng rồi”. Bạch Ngọc Đường nhìn theo ngón tay Triển Chiêu, đi qua sờ thử, dòng nước ấm áp, đích thật là một ôn tuyền, chính là cạn hơn một chút.

“Không bằng hai ta tắm ở chỗ này, để hai người họ tắm ở đằng kia?” Triển Chiêu hỏi.

Bạch Ngọc Đường nhíu mày nghĩ nghĩ hỏi “Miêu nhi, ngươi cũng muốn tắm ôn tuyền a?”

Triển Chiêu nhún nhún vai “Dù sao cũng đã mang quần áo đến rồi, sao lại không tắm?” Nói xong, liền thoát áo khoác, miệng nói thầm “Ôn tuyền này thoạt nhìn thật thoải mái.”

Bạch Ngọc Đường nghĩ nghĩ cũng thấy như vậy liền bắt đầu cởi quần áo.Triển Chiêu nhảy vào trong nước trước, thoải mái tìm chỗ ngồi xuống, nước vừa vặn chưa cao tới cổ, Bạch Ngọc Đường vốn cũng muốn đi xuống nhưng nghĩ lại, liền xoay người trộm quay trở về, hắn thực sự vẫn có chút tò mò, Mộ Thanh Vân cùng Thiên Nhất hai người đến tột cùng là làm sao vậy. Tới mặt sau núi đá, Bạch Ngọc Đường nhìn bên trong thăm dò, chỉ thấy sương mù tràn ngập, hai thân hình mơ hồ, âm thanh tỏ ra khắc khẩu đã ngừng, nhưng lại truyền đến……một ít thanh âm khác. Bạch Ngọc Đường vểnh tai lắng nghe, chợt thấy Thiên Nhất thấp giọng nói “Cũng đã không còn trẻ, ngươi sao vẫn còn không được tự nhiên?”

Mộ Thanh Vân hừ một tiếng nói “Dựa vào cái gì ngươi ở trên hai lần?”

Thiên Nhất cười nói “Đêm đó không phải kìm lòng không đậu sao?”

“Không được, mỗi người một lần ở trên chứ!” Mộ Thanh Vân nghiêm mặt trong thanh âm có chút tức giận “Ngươi để ta làm lại một lần!”

“Phân rõ ràng như vậy để làm gì, thoải mái không phải được rồi sao?” Thiên Nhất cười.

“Phi!” Mộ Thanh Vân bất mãn “Buông tay ra, đừng sờ loạn!”

Bạch Ngọc Đường nghe được có chút buồn bực, tâm nói – Cái gì trên dưới? Lại còn mỗi người một lần?

“A!” Lúc này, chợt nghe Mộ Thanh Vân kêu lên một tiếng, Bạch Ngọc Đường cả kinh, sao mà tiếng sư phụ hắn lạ thế?”Ngươi muốn chết a!” Mộ Thanh Vân thanh âm có vẻ có chút ẩn nhẫn “Bọn nhỏ ngay bên cạnh!”

Thiên Nhất thoải mái mà thở dài nói “Ngươi đừng kêu ra tiếng không phải được rồi sao?”

“A”. Mộ Thanh Vân thấp giọng mắng “Ngươi là con khỉ! Tùy thời tùy chỗ có thể động dục?!”

“Ân.” Thiên Nhất cố hạ thấp giọng nói “Thanh Vân, vài năm không gặp, làm ta nhớ muốn chết!”

“Nhẹ một chút! Ai nha.” Mộ Thanh Vân mắng to “Hỗn đản, dựa vào cái gì lần này lại là ngươi? Ngươi hơn ta những ba lượt!”

“Không phải hai lần sao……..Ân?”

“Nha……….” Mộ Thanh Vân khẩn trương “Ân……………Ba lượt……………Ân.”

Bạch Ngọc Đường mở to hai mắt, cảm thấy được mặt đỏ bừng, tình hình trong nước hắn không thấy rõ được nhưng mà thanh âm này hắn đã từng nghe qua, trước đó không lâu cùng Triển Chiêu thăm dò ở trên thuyền, hai người bọn họ ở dưới sàng nghe người ta lăn lộn trên giường cũng kêu cái âm thanh kia…….Đây không phải… phải………..Sư phụ hắn cùng Thiên Nhất thì ra lại là loại quan hệ này!Bạch Ngọc Đường bị cảnh tượng trước mắt khiến cho chấn kinh, đồng thời cũng bị suy nghĩ của chính mình làm cho sợ hãi………..Tình huống lúc này chứng tỏ sư phụ hắn cùng sư phụ Triển Chiêu có JQ! Hơn nữa điều làm cho Bạch Ngọc Đường khó hiểu chính là suy nghĩ trong đầu mình. Càng hiện ra cảnh hai người có JQ, Bạch Ngọc Đường trước tiên nghĩ đến chuyện này thực không ra thể thống gì mà là tò mò hai người nam nhân phải làm như thế nào? Con có, sư phụ hắn cùng Thiên Nhất đều đã lớn tuổi, vẫn còn làm được cơ à?Nghĩ đến đây, Bạch Ngọc Đường nhanh chóng ném ra sau đầu, tâm nói- muốn chết a, suy nghĩ toàn mấy cái không đâu.

Phía sau có cảm giác bị người vỗ lên lưng.Bạch Ngọc Đường kinh ngạc nhảy dựng quay đầu lại, chỉ thấy Triển Chiêu khoát quần áo ướt sẫm, vẻ mặt hồ nghi hỏi hắn “Ngươi đang làm gì nha? Chưa đi đến ôn tuyền mà mặt liền đỏ a?”

“Hư!” Bạch Ngọc Đường nhanh tay che miệng Triển Chiêu không cho hắn nói tiếp.Triển Chiêu khẽ nhíu mày, chỉ thấy Bạch Ngọc Đường ý bảo hắn nghe động tĩnh bên kia, hắn liền ghé vào núi đá nghe xong đứng lên.

“A………..Thiên Nhất…………Giống như có thanh âm.”

“Là con chuột.””Không phải, có phải hay không là bọn Ngọc Đường.”

“Là con chuột a.”Bạch Ngọc Đường mí mắt co giật.

“A!” Mộ Thanh Vân phát lửa “Cút ngay! Ngươi còn muốn làm a!”

“Một lần làm thành nghiện a!”

“Đến lượt ta chứ!”

“Ai, mới rồi ngươi còn sợ bọn tiểu bối trông thấy, hiện tại không sợ nữa?”

“Ngươi còn thiếu ta ba lượt!”

“Hắc hắc, gấp cái gì!”

“Ngươi còn cười! Hỗn đản!””Nhẹ nhàng chút.””Không cho nhúc nhích!”……………..

Bạch Ngọc Đường lại nhìn Triển Chiêu, chỉ thấy hắn mở to hai mắt nhìn chằm chằm mảnh sương mù mênh mông phía trước, vẻ mặt kia giống như một con mèo bị dọa đến choáng váng. Bạch Ngọc Đường nhanh tay che miệng, cố gắng kiềm lại xúc động muốn cười thành tiếng, lôi kéo Triển Chiêu đang ngốc ra, quay về ôn tuyền.

Một lát sau, Triển Chiêu phát hiện chính mình lại một lần nữa ngâm mình trong dòng nước ấm, đang buồn bực tự hỏi chính mình trở lại bằng cách nào, chợt nghe bên cạnh truyền đến một tiếng thở dài. Xoay mặt qua, chỉ thấy Bạch Ngọc Đường đang ở bên cạnh, hai mắt nhìn trời hình như đang suy nghĩ sự tình gì.

“Uy” Triển Chiêu đẩy đẩy Bạch Ngọc Đường “Hiện tại phải làm sao?”

Bạch Ngọc Đường xoay mặt nhìn hắn, lại bất đắc dĩ thở dài nói “Ta cũng không biết”

Khi nói chuyện, hai người liếc nhau một cái, Bạch Ngọc Đường ngắm bả vai Triển Chiêu dưới nước, Triển Chiêu ngắm xương quai xanh của Bạch Ngọc Đường…..Hai người đồng thời đỏ mặt, dời mắt sang nơi khác.

Xấu hổ ngâm mình trong ôn tuyền được khoảng nửa canh giờ, hai người cảm thấy nóng nực khó chịu liền đứng lên mặc quần áo, lúc đi ra cũng không dám đối diện, thật xấu hổ. Sửa sang tốt quần áo, hai người đi tới sau núi đá, nghe thấy bên kia còn chưa có xong đâu.”Còn chưa có xong nữa!”

Bạch Ngọc Đường hạ giọng nói “Lớn tuổi như vậy rồi cũng không sợ phải gió!”

Triển Chiêu cũng nhíu mày “Ờ phải.”Lại liếc mắt một cái, lại xấu hổ dời tầm mắt. Bạch Ngọc Đường trong óc nhịn không được nghĩ, nếu là mình cùng Miêu nhi làm………..hẳn là mình nên ở trên đi? Triển Chiêu nhịn không được nghĩ, nếu cùng chuột làm, chính mình hẳn là ở trên, dù sao con chuột tốt như vậy………..

Nghĩ nghĩ, hai người liền nhịn không được suy nghĩ chi tiết nên làm thế nào, sau đó……….Đồng thời vỗ đầu – xong rồi, khẳng định là nóng đến hồ đồ rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio