Thời gian nhanh chôi đi, phút chốc đã qua vài ngày.
Thẩm Lục vừa định ra ngoài, trưởng phòng quảng cáo nhìn thấy anh lập tức chạy tới: “Thẩm Tổng! Thẩm Tổng, chờ một lát!”
Thẩm Lục nhìn anh ta: “Có chuyện gì thế?”
Trưởng phòng quảng cáo đưa tài liệu trên tay cho Thẩm Lục, nói: “Thẩm Tổng, anh xem, đây là giá mà người phát ngôn mới của chúng ta đưa ra.”
Thẩm Lục nhíu mày: “Không phải đã bàn xong về vấn đề giá cả rồi à? Sao lại thay đổi? Cô ta muốn bao nhiêu?”
Trưởng phòng quảng cáo giơ năm ngón tay: “Từng này.”
“500 trăm triệu?” Thẩm Lục nhướng mắt.
“5 tỷ!” Trưởng phòng quảng cáo nói: “Một ngôi sao nhỏ chưa bước chân vào giới showbiz đã dám đòi nhiều tiền như vậy! Công ty chúng ta cũng không phải doanh nghiệp lớn top 100 thế giới, thế mà cũng dám mở miệng đòi nhiều như vậy!”
Thẩm Lục trầm mặt nói: “Tổng vốn lưu động của công ty chúng ta cũng chỉ có 20 tỷ, một mình cô ta muốn lấy 5 tỷ? Cô ta cũng dũng cảm thật đấy, trên thế giới có nhiều minh tinh như vậy, ngoài cô ta ra chẳng lẽ không còn ai khác sao! Nếu cô ta không chịu phát ngôn vậy thì đổi người!”
Thẩm Lục đưa tài liệu trên tay lại cho trưởng phòng quảng cáo, giọng nói không vui: “Sau này không hợp tác với loại người tham lam như vậy nữa!”
Trưởng phòng quảng cáo còn chưa kịp mở miệng đã thấy trưởng phòng chế tạo chạy về phía này, mở miệng ra đã hỏi tiền: “Thẩm tổng, kinh phí của chúng tôi không đủ! Cần thêm 5 tỷ nữa!”
Lông mày anh nhíu chặt.
Hai trưởng phòng bỗng khẩn trương.
Thẩm tổng à, xin anh đừng bày ra khuôn mặt như vậy, anh có biết lực sát thương của nó lớn thế nào không?
Chúng tôi là đàn ông cũng sắp bị cậu bẻ cong rồi!
Thẩm Lục hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt cức ngắc của hai cấp dưới, anh gật đầu nói: “Khâu chế tạo tuyệt đối không được làm cẩu thả, đầu tư nhiều tiền hơn nữa cũng đáng, anh liên lạc với bộ phận kế toán làm báo cáo khoản tiền dự trù. Đồng thời thưởng cho phòng bảo hành 3 triệu, dạo này mọi người đều vất vả rồi! Đợi sau khi game đi vào ổn định, nhất định sẽ thưởng cho mọi người!”
Trưởng phòng chế tạo vui vẻ rời đi.
Trưởng phòng quảng cáo lại thở dài, hỏi: “Thẩm tổng, anh cắt chi phí của bộ phận chúng tôi, vậy người phát ngôn của chúng tôi phải làm sao? Hiện giờ làm gì có game nào không có người phát ngôn, không có người phát ngôn thì chúng tôi làm quảng cáo kiểu gì được! Giờ trẻ con đều xem quảng cáo có hay không, người phát ngôn có đẹp không rồi mới quyết định chơi game! Game của chúng ta mới tung ra thị trường, là lúc cần mấy minh tinh quảng bá, nếu không có tiền thì chúng tôi cũng bất lực!”
“Để tôi nghĩ cách.” Thẩm Lục gật đầu, âm thầm tính toán xem bản thân còn bao nhiêu tiền.
Mấy ngày trước, anh để lại cho Thẩm Thất một số tiền lớn, trong tay anh thực sự không còn nhiều tiền mặt nữa.
Tiền trước đây kiếm được từ việc hacker đã ném vào bảo hiểm một phần, cổ phiếu một phần, phần còn lại là tiền để lại cho Thẩm Thất.
Những tiền đó không thể dùng được.
Đành phải nghĩ cách khác vậy.
Hay là lấy danh nghĩa thiên sứ sáu cánh đi mua một vé, kiếm về một đống tiền?
Không được, không được, gần đây thường xuyên có người điều tra anh, tuy không biết tại sao đối phương bám riết lấy anh không buông nhưng anh cũng không thể lơ là để lộ bản thân được.
Xem ra phải kiểm soát chi tiêu rồi!
Aaa, thiếu tiền!
Lúc nào mới hết thiếu tiền chứ?
Thẩm Lục thở dài, lắc đầu rời đi.
Anh đi xuống thang máy, nhìn thời gian, chỉ còn hơn 30 phút nữa là tới giờ gặp mặt khách hàng rồi, may vẫn còn kịp.
Thẩm Lục nhanh chóng lên xe, nhấn ga rời đi.
Đúng lúc này, anh nhìn thấy một người có vóc dáng nhỏ bé lảo đảo lao về phía xe anh.
Thẩm Lục phanh gấp, đối phương cũng nhào về phía trước, ngồi bệt trên mặt đất cách đầu xe chỉ gần một mét!
Hai người đều bị dọa ngây người.
“Cô không sao chứ?” Thẩm Lục vội vã xuống xe, đưa tay đỡ đối phương dậy.
“Không sao, không sao, xin lỗi anh, là do tôi không nhìn đường, cô gái xua tay liên tục, dường như không muốn để người khác nhìn thấy mặt mình.
Thẩm Lục nghe thấy giọng đối phương, ngẩn người một lát, có chút không chắc chắn hỏi lại: “Sở Nhã Quân?”
Đối phương cứng người, ngẩng đầu, khuôn mặt lộ rõ sự ngạc nhiên.
Quả nhiên là cô!
Trên mặt cô hằn rõ năm ngón tay, gò má cũng sưng lên.
Thẩm Lục ngây người: “Cô bị sao thế?”
Lúc này Sở Nhã Quân mới nhớ ra khuôn mặt của mình, khó khăn nở nụ cười, đang định giải thích liền nghe thấy sau lưng có người mắng: “Đúng là con đàn bà không biết điều! hừ!”
Dứt lời, đối phương đóng cửa xe, tức giận rời đi.
Thẩm Lục đang định đứng dậy đuổi theo đã bị Sở Nhã Quân kéo lại, cô gượng cười, nói với anh: “Tôi không sao cả.”
“Rốt cuộc có chuyện gì?” Thẩm Lục khó hiểu nhìn cô: “Tôi đưa cô đến bệnh viện nhé.”
“Không cần đâu, vết thương nhỏ này không cần phải tới bệnh viện.” Giọng Sở Nhã Quân không được tự nhiên: “Có phải anh đang bận không? Anh cứ đi làm việc đi, không cần lo cho tôi đâu!”
“Cô không sao thật chứ?” Thẩm Lục vẫn không yên tâm, dù sao thì hai người cũng là bạn.
Sở Nhã Quân xua tay, cắn răng đứng dậy, khập khiễng bước đi.
Thẩm Lục thở dài, nói: “Cô lên xe đi, muốn đi đâu tôi liền đưa cô đi.”
“Không phải anh còn bận sao? Nếu để lỡ mất việc của anh thì phải làm thế nào? Tôi không sao mà!” Sở Nhã Quân bướng bỉnh.
“Được rồi, cô lên xe đi, tôi đi làm việc trước, cô ở trong xe đợi tôi.” Thẩm Lục nhìn thời gian, sắp không kịp rồi, lập tức kéo Sở Nhã Quân lên xe, lái tới chỗ hẹn.
Anh vừa tập trung lái xe vừa hỏi cô: “Người vừa nãy là ai thế?”
Sở Nhã Quân chột dạ nhìn ra ngoài cửa sổ: “Một người không quen.”
“Người muốn áp dụng quy tắc ngầm với cô sao?” Thẩm Lục trực tiếp vạch trần, hỏi thẳng cô: “Nhà sản xuất hay nhà đầu tư?”
Sở Nhã Quân trầm mặc, một lát sau mới trả lời: “Đều không phải. Điều kiện hiện tại của tôi, nhà sản xuất và nhà đầu tư sao có thể để mắt tới chứ. Người bọn họ muốn thực hiện quy tắc ngầm phải là các minh tinh bậc một bậc hai cơ.”
“Vậy người đó là ai?” Thẩm Lục lái xe rất chắc.
“Là một nhà kinh doanh giàu có.” Sở Nhã Quân cuối cùng cũng nói thật: “Cũng coi như một nửa người trong giới, ông ta đầu tư vào một công ty văn hóa nhưng không có lợi. Lúc nào cũng lấy danh nghĩa công ty văn hóa kia đi lừa gạt những ngôi sao mới vào nghề. Ông ta vừa bảo, nếu tôi theo ông ta sẽ cho tôi diễn vai nữ chính một bộ phim lớn.”
Thẩm Lục lập tức nhìn Sở Nhã Quân: “Cô không nhận lời?”
Sở Nhã Quân cười: “Tôi đâu có ngốc, danh tiếng người này trong giới rất xấu, chắc chắn sẽ không đầu tư đâu!”