Lâm Vũ Gia Linh: sống ở mỹ. Có mái tóc ngang lưng màu vàng cam gợn sóng, đôi mắt đen láy giống y chang thằng anh nó :. Tính cách: Ngang bướng, phá không thua gì nó, đai đen karate. Cô là con nai vàng ngơ ngác đạp nát hết rừng già :D
-------------
- Hahaha- Trên đường có con người đang cười như điên. Nó dẫn Linh đến nhà Ngọc,An,Khánh chơi, vừa đi vừa kể những tiểu sử quậy phá mà cả đạt được trong thời gian ln lộn trong nhà trường.
Bộ tam sơn đó đang ngồi ăn bánh coi tivi
- Sư phụ ăn cái này hông –Khánh
- Ăn ……nhoàm nhoàm……
- HEY- đang đút nhau ăn tình tứ thì nó từ ngoài cửa nhảy vào. Cả đứng hình há mồm, bánh từ trong miệng cứ thế mà tuôn ra.
- Chạy- cả đồng thanh rồi thân ai náy lo mà chạy.
- Chạy đi đâu hả?- Nó phóng dây tóm cả lôi lại giữa nhà.- Những tên phản bội kia. Tại sao hả? tại sao hông nói với tui hắn là chủ tịch.
- Ơ …tui đâu biết gì đâu.- Ngọc chỏ chỏ vào người Khánh
- Tui cũng vậy, có gì bà hỏi sư phụ đó- Khánh
- Sư phụuuuuuuuuuuu…- Nó kéo dài ra nghe mà lông An dựng đứng lên hết.- NÓI
- Ơ …..là anh ta kêu đó. À ờ….hì hì. Vy con thả ra đi. Tội nghiệp sư phụ/
- Mấy người này là ai vậy chị ?- Linh giờ mới xuất hiện
- Bạn chị- nó qua qua nhìn nhân vật đang bị trói thánh chùm ở giữa nhà thì thấy họ đang đưa mắt ếch lên nhìn Linh.
- Chào mọi người mình là Lâm Vũ Gia Linh, em gái anh Vũ Thiên.- Linh giới thiệu còn nó thì lúi húi tháo dây trói.
- Chị là Thi HỒng Ngọc
- Anh là Lưu Phương Khánh
- À…anh là. Âu…- An chuẩn bị giới thiệu thì Linh bị Khánh nhào tới cắt ngang.
- Lại đây ăn cho vui.- Khánh choàng vai Linh lôi lại ghế
Ngọc gác chân lên chân Khánh, Khánh gác chân lên bàn, nó bắt dây ra ngoài ngồi. Thấy vậy Linh cũng hòa nhập luôn, không cần ý tứ gì chân bắt hính chữ đại, thẩy bánh vào miệng ăn ngon lành. An thì phóng tới chỗ nó phóng lên ngồi làm dây rung mạnh tí nữa là nó chỏng mỏ xuống cạnh bàn rồi. Lúc về nó với Linh ríu rít vào nhà thì thấy hắn đang đọc báo chẳng thèm ngó tới. Nhưng nó cũng đã xem hắn như người vô hình lâu rồi nên lên phòng luôn.
.
.
.
Cạch
Hắn vào phòng thấy nó đang ăn sô cô la coi tivi về việc “ TQ đặt giàn khoan ở biển VN”
- Tức thật. VN mình hiền quá.- Nó vừa nói vừa vỗ đùi
- Hử????
- Nếu là tôi tôi sẽ đánh cho chúng bờm đầu.
- Thật chứ?- Hắn ngồi xuống chổ nó
- Đương nhiên
- Nếu vậy anh sẽ đưa em ra đó để em đánh cho chúng bờm đầu nhá.
- Hả????- nó đổ mồ hôi hột
- Em muốn mà. Bây giờ mình đi luôn.
- À thôi hô hô hô ở đó đủ người rồi. họ tự xử đi, tôi phải ở lại xây dựng đất nước .
- Tới bữa tối rồi mà em còn ăn vặt à?
- Tôi ăn lúc nào chả được. anh ăn hông?- Nó chìa ra trước mặt hắn, hắn nhướn tới định ăn thì nó giật lại cắn – Không có vụ đó đâu.
- Có chứ- Hắn kéo nó lại cắn miếng socola trong miệng nó ( anh chị ở dơ…) xong đứng dậy nhai nhóp nhép.- ừm chỉ có thanh này ngon. :D
.
.
.
- Sao chị ăn rau không vậy? không ăn cơm, thịt cá hả?
- Thôi chị không ăn cơm năm cũng không sao đâu
- E hèm- Hắn hắn giọng cho nó biết nếu không ăn cơm sẽ ra sao ( à quên mất là nó sợ nhất là bị cù lét, nếu hông ăn thì hắn cù lét cho cười tới tết với lại hắn còn có chiêu nhai thức ăn xong đẩy qua miệng cho nó làm nó kinh tới giờ ~.~)
- À không chị thích ăn cơm lắm chứ ahhaahahha.
Nó bưng chén cơm gắp thịt cá vào rồi cố ngồi đó nuốt. Nó ghét nhứt là ăn cơm, ở nhà nhiều khi Trí bắt nó ăn thì nó giơ chân đá chén cơm luôn, chén cơm bay vô mặt Trí cách không thương tiếc. Vậy mà bây giờ chỉ cái tắn hắn của hắn thôi mà nó phải ngốn - chén cơm mới được. Ở đối diện có người ngược lại với nó, Linh ít ăn vặt nen ăn cơm nhiều. Bữa ăn nó thấy toàn là đũa của Linh. Con nhỏ gắp lia gắp lịa ăn như heo.
- Ta mà nuôi ngươi thì có ngày cạp đất mà ăn quá –Hắn
- Cũng được. anh cứ cạp tự nhiên đi. Không ai dám cấm anh đâu
- Ta hiền quá mà..bởi vậy chiều trẻ riết sẽ sinh hư.- Hắn với Linh cứ chí chóe với nhau
.
.
.
“ Hơ hơ anh em nhà này cũng không khác gì nhà mình cho mấy”