Liệu Có Hạnh Phúc

chương 11: giáo viên mới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đến chiều hôm đó, cô không về kí túc xá mà về nhà.

"Ba mẹ." Cô mở cửa vào thấy hai người họ ngồi ở sofa xem TV thì chào hỏi tiếng

"Hôm nay con không ở kí tú xá sao?" Hàn Lâm Phong thấy cô hỏi

"Ở đó mãi cũng chán nên con muốn về nhà ngủ một hôm." Cô cất giày đi vào trong.

"Chị hai." Cô nhìn thấy Hàn Băng Băng đi từ trong phòng làm việc ra liền chào

"Ừ." Hàn Băng Băng không nhìn cô mắt vẫn nhìn quyển sách đang đọc đi đến ghế sofa ngồi

Cô thấy Hàn Băng Băng đang tập trung vậy cũng không làm phiền mà đi lên phòng.

Cô vừa đi lên thì Hàn Băng Băng đóng quyển sách, bàn tay khẽ xiết chặt.

- -----------

Cô tắm xong, ra ngồi bàn trang điểm sấy tóc rồi trải tóc.

Cốc....Cốc

"Mời vào."

"Là chị sao." Cô nhìn qua gương thấy người vào là Hàn Băng Băng.

"Bạn ở kí túc xá của em có tốt với em không?" Hàn Băng Băng đi đến chỗ cô hỏi

"Tốt lắm ạ."

"Có cả Lãnh Thanh Hàm sao?"

"Vâng ạ, sao chị biết vậy?" Cô qua ra nhìn Hàn Băng Băng bằng ánh mắt dò hỏi

"Chị xem danh sách của trường thì biết." Hàn Băng Băng bình thản trả lời

"Em nên tránh xa Lãnh Thanh Hàm một chút."

"S-Sao ạ?" Cô thắc mắc, nghe giọng Hàn Băng Băng nói vẫn lạnh lùng như trước nhưng tại sao cô nghe như đó là lời cảnh cáo vậy? Làm cô lạnh cả sống lưng.

"Đingủ đi, ngủ ngon." Hàn Băng Băng không trả lời đi đến xoa đầu cô

"Chị ngủ ngon."

"À, mai chị sẽ cho em một bất ngờ."

Cạch.

"Chị ta bị ma nhập sao trời." Cô thả lỏng nhìn cánh cửa đã đóng từ bao giờ

- -------------

"Chào buổi sáng chị ba." Cô đi xuống nhà thì thấy Hàn Tuyết Nhi đang ngồi lướt điện thoại

"Em đi tập thể dục sao." Hàn Tuyết Nhi thấy cô thì hỏi

"Vâng ạ."

"Vậy cho chị đi cùng với chị thấy chị mập lên rồi." Hàn Tuyết Nhi nói

"Chị....có bị nhầm không vậy chị mà mập lên hả???" Cô nhìn thân hình của Hàn Tuyết Nhi mà nói.

Thân hình cân đối hoàn hảo bao nhiêu người mơ ước như vậy mà bảo là mập lên hả trời.

"Đi mà cho chị đi cùng đi." Hàn Tuyết Nhi nhìn em

"Haizzz, chị lên thanh đồ đi."

"Ok đợi chị phút."

"Không hiểu sao nam chính có thể thích chị ta được, ai mà thích phải chị ta chắc mắt mù."

--------------

"Từ...!từ chị mệt quá." Hàn Tuyết Nhi chống hai tay xuống đầu ngối thở dốc nói

"Chắc do chị không tập nhiều nên thế." Cô nói

"Trời, chạy bộ thôi mà mệt chết đi được." Hàn Tuyết Nhi ngồi xuống ghế ngửa đầu ra sau nói

"Chị uống đi." Cô đưa bình nước của mình cho Hàn Tuyết Nhi.

"Em không uống sao?" Hàn Tuyết Nhi nhìn cô

"Không, em không khát chị uống đi."

"Cảm ơn." Hàn Tuyết Nhi cầm lấy bình nước mở nắp uống.

"Giờ về nhà thôi, tí chúng ta còn đi học." Cô nói

"Ok."

- ---------------

[Hôm nay bày đặt đi xe đạp sao.]

"Cho khỏe." Cô tự nhiên muốn đi xe đạp nên lấy một chiếc xe đạp trong gara để đi.

"Ê, Uyển Dư lên đi mình chở." Cô thấy bóng dáng của Lâm Uyển Dư liền đạp xe đến

[À, hiểu luôn, cô có bao giờ làm việc không có mục đích đâu mà.]

"Có phiền cậu không?" Lâm Uyển Dư hỏi

"Không có gì, lên đi."

Lâm Uyển Dư ngồi lên yên xe ôm hông của cô.

Cô thấy Lâm Uyển Dư đã ngồi lên rồi liền đạp đi đến trường.

Đến trường, cất xe cả hai đi lên lớp cùng nhau.

"Mà Minh Nguyệt hôm qua cậu về nhà sao?" Đang đi lên lớp thì Lâm Uyển Dư hỏi cô

"Ừ, mình về đó thăm ba mẹ luôn dù gì tuần rồi cũng không về."

"Mà sao cậu biết mình về nhà."

"À, là mình hỏi chị Uyển Đình."

"Mình nhớ là hôm qua chị ta có về nhà đâu ta." Cô thắc mắc

"Sắp đến giờ rồi, vào nhanh một chút." Lâm Uyển Dư

phút sau,

Reng...Reng

"Cả lớp, hôm nay các em sẽ có giáo viên mới." Triệu Vũ Linh từ ngoài đi vào.

"Chào, hôm nay tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm mới của các em, tôi tên Hàn Băng Băng."

Cô chợn tròn mắt cái gì vậy này, không phải theo cốt truyện là Hàn Băng Băng sẽ dạy ở lớp nam chính sao, sao giờ lại thành như này rồi.

"Minh Nguyệt, em có chuyện gì muốn nói sao?" Triệu Vũ Linh nhìn biểu cảm của em thì hỏi

"Không có gì ạ." Cô hoàn hồn nói

"Vậy giờ tôi đi." Triệu Vũ Linh nói xong rồi rời đi.

"Mô phật, ông trời phù hộ cho con, con chưa muốn chết sớm đâu."

---------------

phút trước,

"Hiệu trưởng, giáo viên mới đã đến rồi ạ." Một giáo viên lên tiếng

"Không cần, để tôi là được rồi." Triệu Vũ Linh nói

"Chào, lâu không gặp em, Tiểu Băng." Triệu Vũ Linh đi đến cười nhẹ đưa tay ra muốn bắt

"Ừ lâu không gặp." Hàn Băng Băng nhìn Triệu Vũ Linh bằng ánh mắt lạnh băng rồi bắt tay lại.

người như nước và lửa đối nghịch nhau vậy.

"Đi thôi." Triệu Vũ Linh là người buông tay trước nói.

- ---------------

[ người này là kẻ thù của nhau đó.]

"Cô làm như tôi không biết." Theo cốt truyện Hàn Băng Băng và Triệu Vũ Linh từng học cùng trường thường hai tranh nhau bảng xếp hạng nên thường không ưa nhau từ đó đến giờ.

"Chúng ta bắt đầu học, ai là lớp trưởng?" Hàn Băng Băng để đồ xuống rồi hỏi

"Em ạ." Cô đứng lên nói

"Ừ, em ngồi xuống đi."

Cô ngồi xuống, Hàn Băng Băng bắt đầu giảng bài.

End Chương

-//

-Mọi người thấy hay thì vote cho mình nha

-Mình cũng muốn cảm ơn các bạn đã giúp mình đạt được ạ.

Mình sẽ cố gắng nhiều hơn

-Thank you.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio