“Cục trưởng quan, đã lâu không thấy.” Đoan Mộc Thư cười nói, cử chỉ ưu nhã khiêm tốn.
Tư Ngang không lạnh không nhạt mà trả lời lại một câu, không có ý cùng hắn nóichuyện, ôm lấy người trong ngực rời đi.
Người khu thấy thế, tự nhiên không vui, đặc biệt là hành động có tính chiếm hữu của Tư Ngang, giống như người khu sẽ đoạt đi người phụ nữ của hắn, thực sự là làm người ta xúc động muốn rút dao rút súng ra mà.
Con mẹ nó thật đáng giận!
Chờ khi bọn họ trở lại chỗ nghỉ ngơi mà người khu đã an bày sẵn, quan chấp hành khu tức giận: „Người khu thật sự khinh người quá đáng! Xem ra Kỷ Tu nói khôngsai, không có biện pháp câu thông với đám người dã man của khu này mà.“
Đoan Mộc Thư thật sự là tính tình tốt, cười nói: „không cần tức giận như thế, kỳ thậtmấu chốt vẫn là ở trên người Trì tiểu thư, nếu có thể làm cho cô ấy can tâm tình nguyện quay về khu , Tư Ngang dù có lợi hại cỡ nào, cũng không thể công nhiên vi phạm ý nguyện của phái nữ, điều này sẽ khiến hắn bị pháp luật chế tài.“
Quan chấp hành khu không có lạc quan như hắn, cười khổ nói: „Nếu cậu biết suy nghĩ của Trì An, cậu sẽ không nói như thế.“ Sau đó hắn ta không cam lòng nói: „Cũngkhông biết cuối cùng Tư Ngang có cái vận cứt chó gì, vậy mà có thể làm cho một côgái có thể khăng khăng một mực với hắn như thế, có thể vì hắn, mà lơ là pháp luật!“
Mỗi lần nhớ lại lời tuyên cáo lúc trước của Trì An, quan chấp hành khu liền nhức đầukhông thôi.
Nếu cô nói lời đó với mình, vậy thì hắn sẽ vui đến quên cả đất trời, nhưng cố tình lànói với một người đàn ông khác, quả thật khiến người ta đố kỵ đến tức giận.
Lần này bọn họ tới khu , tuy nói là vì lễ thành niên của Trì An, nhưng thật ra còn là vì chính trị mà đến.
Mấy năm nay, Vũ tộc và nhóm người La Mỗ Sâm phát triển ngày càng mạnh.
không biết Vũ tộc từ nơi nào kiếm ra một nguồn đá năng lượng kỳ lạ, không chỉ có thể tạo ra vũ khí có sức mạnh lớn, càng giúp giảm bớt nguyên liệu làm ra.
Ở xã hội này, vũ khí và nguồn năng lượng là hai trong ba thứ mà con người quan tâm nhất, khống chế được chúng, mới có thể tăng lực uy hiếp lên nhiều lần. Vũ tộc nắm giữ đá năng lượng, không thể nghi ngờ là tăng lên tính uy hiếp của tộc này, khiến chosự can thiệp của bọn họ với bên ngoài ngày càng mạnh.
Cùng với thái độ đối ngoại ngày càng mạnh mẽ, hơn nữa so với số lượng vũ khí thưa thớt của Vũ tộc, đám người La Mỗ Sâm càng giống như là con gián đánh hoài khôngchết; không nói năng lực sinh sản đáng sợ của bọn chúng, hơn nữa bọn họ thường lấy con người làm thành thức ăn, nên cùng nhân loại rơi vào tình trạng đánh không chếtkhông ngừng.
Nhân loại có khu, tuy rằng thái độ đối ngoại là nhất trí, nhưng bên trong lại khác nhau, hơn nữa có trung ương kiềm chế, từ đó người có gen tin tức chiến sĩ ra đời ngày càng ít, các khu chấp hành không thể không vì sự phát triển lâu dài của khu mình mà suy xét, muốn hấp dẫn càng nhiều đàn ông lựa chọn khu mình, thì chìa khóa phái nữ càng không thể thiếu.
Chính vì lẽ đó, nên khu không nghĩ sẽ từ bỏ Trì An.
Phụ nữ đối với bọn họ là vô cùng quan trọng.
„Đoan Mộc Thư, theo kế hoạch, nếu thật sự không có biện pháp, thì đem thân phận của Trì An lộ ra đi.“ Quan chấp hành khu lãnh khốc nói.
Đoan Mộc Thư không có trả lời, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn đính đá quý trênngón tay, im lặng rơi vào trầm tư.
„Bọn họ tới lúc nào?“ Tư Ngang cởi áo choàng xuống, ném cho phó quan đứng bên cạnh, nhìn về phía Lục Hành.
„Sáng sớm hôm nay.“ Lục Hành trả lời theo phận sự: „Lần này bọn họ phái Đoan Mộc Thư đến, theo ý của khu , nói là muốn tổ chức một buổi lễ thành niên long trọng cho Trì tiểu thư, dù sao cô ấy cũng là người của khu , người của khu có quyền quyết định chuyện này.“
Sắc mặt Tư Ngang đông lạnh lại.
„Hơn nữa, lần này chúng ta thật sự không có biện pháp từ chối.“ Lục Hành lại nói.
Tư Ngang từ từ quay lại nhìn hắn, đôi mắt trở nên sắc bén lạnh lẽo dưới quân mũ.
„Vì bọn họ lấy lý do là sự thỉnh cầu của chị gái Trì tiểu thư, Trì Mộng, vì thế chúng takhông thể từ chối.“ Lục Hành buông tay, phát hiện lần này cách làm của khu thậtđẹp.
Tuy nói phụ nữ đều được dưỡng trong kim ốc, nhưng nếu có một người hướng đến quân đội đưa ra thỉnh cầu, chỉ cần không trái với pháp luật do liên minh định ra, quân đội đều phải vì các cô làm cho được.
Đây là một loại phương thức đàn ông coi trọng phụ nữ, phàm là yêu câu phái nữ đưa ra, bọn họ đều không thể cự tuyệt.
Khu dùng Trì Mộng tới áp chế bọn họ, nếu bọn họ cự tuyệt, đó chính là không tôn trọng phái nữ, sẽ chịu khiển trách từ mọi người, càng làm cho các khu khác mượn cớ đến sinh sự, đối với khu là vô cùng bất lợi.
Về phần Trì An, dù cô không muốn tổ chức lễ thành niên, nhưng đây là do chị cô nóira, cô còn chưa thành niên, quyền lợi của trẻ vị thành niên không nhiều lắm, đến cuối cùng cũng phải nghe lời người lớn trong nhà.
Tư Ngang gật đầu, nói: „Tôi hiểu.“
Lục Hành và Nguyên Tịch liếc nhìn hắn một cái, tuy không biết hắn lựa chọn như thế nào, nhưng mục đích của khu rõ ràng như vậy, không biết Trì An có thể kháng cự đến cuối cùng không.
Buổi tối, Trì An vẫn như cũ, ở trong phòng tu luyện.
một bộ kiếm pháp còn chưa kết thúc, đột nhiên nghe được tiếng mở cửa, không chút nghĩ ngợi mà đem kiếm trong tay ném qua.
một tiếng „tranh“ vang lên, người vào cửa chỉ cảm thấy trong mắt có một đạo ánh sáng lướt qua, tiếp theo đã thấy một thanh kiếm cắm ở cạnh cửa, dính vào tường phân.
Tường này được làm từ bùn đất, dùng kỹ thuật tiên tiến nhất tạo nên, vô cùng rắn chắn, ngay cả đạn bắn cũng chỉ để lại dấu vết mờ nhạt trên tường, nhưng kiếm này có thể cắm vào, có thể thấy nó sắc bén như thế nào. Ngoại trừ bản thân nó sắc bén, còn là do lực cánh tay của người dùng vô cùng khéo léo.
Phần thân kiếm lộ ra bên ngoài lung lay nhẹ nhàng giữa không trung, trên thân kiếm phản chiếu gương mặt người đàn ông tuấn tú.
Tư Ngang đứng ở đó, gương mặt cách kiếm không đến năm cm, có vài sợi tóc bên thái dương bị kiếm chém đứt.
Lục Hành đi theo Tư Ngang vào phòng nhìn thấy một màn này, hai mắt hơi co lại, nhìn về phía cô gái trẻ vẫn duy trì động tác công kích ở trong phòng, vẻ mặt không thể tin nổi.
Trì An nhìn thấy người đến là Tư Ngang, vội vàng chạy đến, đem kiếm rút xuống, có chút chột dạ hỏi: „anh không sao chứ?“
Ánh mắt Tư Ngang rơi xuống thanh kiếm dưới chân cô, thong dong trả lời: „không có việc gì.“
Thấy cả người cô đều là mồ hôi, hắn theo thói quen lấy ra khăn tay trắng tinh giúp côlau mồ hôi.
Lục Hành đem qua một chai nước giàu khoáng chất qua cho cô, lại thấy cô chỉ liếc hắnmột cái, sau đó làm như không thấy.
Da mặt Lục Hành căng cứng, sau đó đem nước đưa cho quan chỉ huy.
Sau đó, hắn thấy quan chỉ huy đem nắp bình mở ra, đút cho cô gái nhỏ đang ngoan ngoãn làm tổ trên sô pha.
thật là một màn ngược tâm mà!
Càng ngược tâm hơn chính là, biết rõ tam quan của cô gái không bình thường, kiên trì chỉ cần một người đàn ông, nhưng vẫn không có biện pháp dễ dàng từ bỏ.
„Lần sau trước khi đi vào, mọi người tốt nhất nhớ gõ cửa, nếu không tôi không biết kiếm này có thể đâm một lỗ thủng nào trên người mấy người không.“ Trì An vừa nóivừa đem kiếm trong tay để trên bàn trà, nhân cơ hội mà bày ra thái độ của mình.
Đàn ông ở thế giới này luôn có thói quen vào phòng người khác mà không gõ cửa, lúc trước Trì An nhịn xuống, hiện tại, cuối cùng cô có thể không cần nhịn nữa rồi.
Nghe được lời này, Lục Hành yên lặng mà sờ sờ cây súng bên hông.
Tư Ngang hôn lên trán cô, đồng ý với lời cô nói.
Trì An gắt gao dán vào Tư Ngang, nhìn Lục Hành đang đứng bên cạnh một cái, thấyhắn không có ý định ngồi xuống, mới quay đầu nhìn về phía người đàn ông của mình.
Tuy là buổi tối, nhưng quần áo vẫn là chỉnh chỉnh tề tề, giống như hắn dù bất cứ lúc nào, thoạt nhìn đều nghiêm cẩn cấm dục.
Ánh mắt Trì An nhìn trên người hắn, hỏi: „Mấy ngày nay anh tuần tra biên cảnh có thuận lợi không?“
„Rất thuận lợi, không có chuyện gì.“ Tư Ngang nói, đôi mắt như bắn phá trên mặt cô.
Trì An quay đầu nhìn hắn, một đôi mắt đen như diệu thạch, kết hợp với gương mặt cô, càng phá lệ xinh đẹp, khiến người ta khi lần đầu nhìn cô, đều phải chú ý đến đôi mắtcô, tiếp theo mới nhìn đến những phần khác.
Tay hắn nhẹ nhàng chạm vào khóe mắt cô, nhẹ giọng hỏi: „Em nhớ chị mình không?“
Đây là người thứ hai hỏi cô vấn đề này trong ngày hôm nay.
Trì An nhìn Lục Hành một cái, thành thật trả lời: „không quá nhớ.“
Kể từ sau khi nguyên chủ lên đã cùng chị gái tách ra, mỗi tháng chỉ gặp một lần, trừ bỏ duy trì quan hệ huyết thống, cảm tình cũng nhạt dần theo năm tháng. Đặc biệt là mấy năm nay, hai chị em gặp mặt là cãi nhau, rất ít có cơ hội tâm bình khí hòa ngồinói chuyện với nhau.
Nghe cô trả lời thành thật như vậy, đối lập với lời nói vào ban ngày, Lục Hành làm saokhông hiểu ý tứ của cô.
Xem ra, lòng đề phòng của cô rất cao, duy chỉ trước mặt người đàn ông cô nhận định mới không sự đề phòng nào.
„Lần này, cô ta đưa ra yêu cầu với quân khu , muốn vì em tổ chức một lễ thành niên long trọng. Em biết đó, đàn ông sẽ không từ chối thỉnh cầu của phái nữ, chỉ cần khôngtrái với pháp luật, đàn ông đều phải làm cho được.“ Tư Ngang giải thích cho cô.
hắn biết cô đối với những chuyện giữa nam và nữ không hiểu nhiều lắm, đặc biệt là thái độ đối với phái nữ ở thế giới này, cô cũng là cái biết cái không, đây cũng là do từnhỏ cô đã sống với những người thường.
Người thường vì cuộc sống mà vội vàng làm việc, rất ít chú ý đến sự tình của tầng cao của xã hội, thậm chí cả đời đều không có tiếp xúc với phái nữ, tự nhiên sẽ không chú ý đến những thứ này.
Da mặt Trì An căng cứng, cô đã nói mà, tại sao hôm nay người khu vẫn luôn nhắc chị gái cô, không chỉ là đánh chiêu bài tình cảm, thì ra còn có dụng ý như vậy.
Nếu không biết địa vị của phái nữ ở thế giới này, cô thật cho rằng đàn ông rất rất tôn trọng phụ nữ.
Cũng không phải là „tôn trọng“ sao, khi lợi dụng được, sẽ không chút nào nương tay.
Trì An bất đắc dĩ nói: „Vậy phải tổ chức lễ thành niên kia sao?“
Nghĩ đến đây, mặt mày cô đều đen đi.
Tư Ngang cúi đầu nhìn bộ dáng không thoải mái của cô, khóe miệng nhếch lên, nói: „Nếu người khu đã nói vậy, tự nhiên là phải tổ chức. Nhưng em có thể đưa ra yêucầu của bản thân, ví như muốn lễ thành niên tổ chức tại khu .“
Nếu là khu làm, vậy thì thao tác sẽ lớn hơn nhiều.
Trì An rúc mình trên sô pha, nghiêng đầu nhìn về phía bầu trời đêm, không cao hứngnói: „Sao lại phiền toái như vậy...“
Tư Ngang dùng ánh mắt khắc chế nhìn cô, ánh mắt rơi xuống phần cổ càng thêm tinh tế duyên dáng khi cô ngẩng đầu lên, yết hầu có chút nghẹn, giống như là dã thú khát vọng hút máu, cơ hồ không nhịn được mà tiến đến cắt mút một ngụm.
hắn khắc chế xúc động trong cơ thể, hôn lên má cô, ôn nhu nói: „không quan hệ, tôisẽ bảo vệ em.“
Trì An quay đầu nhìn hắn, sau đó nhe răng cười, hỏi: „Tư Ngang, nếu em công kích quan quân, sẽ bị pháp luật xử phạt sao?“
„trên lý thuyết là không, nhưng em nên biết, pháp luật là do đàn ông định ra.“ Tư Ngang hàm súc nói, đối với ý tưởng to gan lớn mật này của cô, hoàn toàn không cảm thấy ngạc nhiên.
Chỉ cần là cô, mặc kệ cô làm ra chuyện gì, đều sẽ không làm cho hắn cảm giác được ngạc nhiên, ngược lại cảm thấy đó là dĩ nhiên, giống như hiện tại cô có thể luyện kiếm thuật tốt như vậy.
Lục Hành đứng bên cạnh làm cảnh nãy giờ cũng góp lời: „Dù sao cô cũng không cần lo lắng, muốn thông qua một luật gì đó, yêu cầu về mặt thời gian rất dài, hơn nữa biên cảnh không yên ổn, bọn họ sẽ không quản nhiều như vậy!“
Trì An liếc mắt nhìn hắn một cái, a một tiếng, ánh mắt hơi sáng, hiển nhiên đang nghĩ đến chuyện gì không tốt.
Lục Hành nhìn bộ dáng của cô, lại nhớ đến màn đem kiếm ghim vào tường khi nãy,không biết tại sao, hắn cảm thấy cô gái này vô cùng nguy hiểm.
Sau đó, hắn nghe được cô nói: „Lục Hành, anh giúp tôi tạo vài món vũ khí đi, trừ bỏ ám khí, còn có chủy thủ này nọ, ngày mai tôi cho anh bản vẽ.“
cô gái này quả nhiên là phi thường nguy hiểm!
Trong lòng Lục Hành thầm nghĩ thế, nhưng trên mặt lại cười khanh khách mà đáp ứng.
Kỳ thật hắn cũng muốn nhìn một chút, cô gái này có thể đi đến bước nào, có thể đem thế giới này hỗn loạn thành đoàn không, ngẫm lại thì thật chờ mong mà. Tuy nói phụ nữ thông minh sẽ mang đến nhiều phiền toái cho đàn ông, nhưng càng mang lại nhiều lạc thú.
Sau khi nói xong, Lục Hành liền bắt đầu chấp hành nhiệm vụ của mình, cùng Trì An thương lượng chuyện tổ chức lễ thành niên.
„Tuy thời gian có hơi gấp, nhưng chắc cô cũng không muốn làm quá long trọng, cho nên chút thời gian này vẫn có thể gấp gáp chế tạo đồ vật cho lễ thành niên. Buổi lễ thành niên của cô là do tôi phụ trách, cô có yêu cầu gì, có thể nói với tôi.“ Lục Hànhnói.
Trì An lắc đầu, „Tôi không có yêu cầu gì.“
„thật sự? Quần áo, trang sức, giày, còn có hoa tươi, hình thức tổ chức... cô có thể đề ra những thứ mình thích để sử dụng.“
„không có, các người quyết định là tốt rồi...“
„...Tốt, vậy chúng tôi sẽ tự an bài.“ Lục Hành thấy cô thật sự không thích, đành phải đình chỉ không nói nữa.
Đại đa số phụ nữ đối với lễ thành niên vô cùng chờ mong, hy vọng làm được càng xa hoa long trọng càng tốt, cố tình bộ dáng cô thì như muốn chết, khiến Lục Hành khôngcòn lời gì để nói.
Tư Ngang vuốt ve mặt cô, mỉm cười không nói gì.
Khi nghe được câu trả lời là Trì An quyết định tổ chức lễ thành niên, người khu cũngkhông có quá mức ngoài ý muốn.
Bọn họ biết Trì An tuy thường thức khiếm khuyết, nhưng tin tưởng người khu sẽ phổ cập kiến thức cho cô, cho nên bọn họ biết nhiệm vụ lần này sẽ thành công.
„Nhưng tôi hy vọng lễ thành niên tổ chức ở khu . Có thể không?“ vẻ mặt Trì An đầy chờ đợi mà nhìn họ, „Tôi tin rằng, đây là việc nhỏ, chị của tôi cũng sẽ không phản đối.“
„Á, Trì tiểu thư, cái này...“
„Chẳng lẽ các người muốn cự tuyệt yêu cầu nho nhỏ này của tôi sao?“ Trì An nhấp miệng, vẻ mặt không cao hứng.
Người khu lập tức hiểu rõ cái gì gọi là lấy đá đập chân mình, cuối cùng thật sự khôngcó biện pháp, đành phải đáp ứng.
Vốn bọn họ tính toán lợi dụng danh nghĩa Trì Mộng, tổ chức ở khu , đến lúc đó tìm cách giữ cô lại, nào biết cô ngược lại kiên trì đến cùng, tính cách vô cùng cường ngạnh.
„Đến lúc đó, tôi hy vọng Kỷ trưởng quan khu có thể mang chị tôi đến dự lễ, tôi đãlâu không gặp chị ấy, hy vọng có thể cùng chị ấy nói chuyện.“ Trì An tiếp tục đưa rayêu cầu.
yêu cầu này cũng không quá phận, thân là chị gái, tự nhiên sẽ tham dự lễ thành niên của em gái, khu tiếp tục đồng ý.
Sau khi thương lượng xong mọi việc, người khu không có lý do gì lưu lại, liền cáo từ ra đi ngay trong ngày.
Trước khi chia tay, Đoan Mộc Thư nhìn Trì An lộ ra nụ cười mê người, nói: „Trì tiểu thư, tôi chờ mong ngày tổ chức lễ thành niên của cô. Đúng rồi, nếu cô có chuyện gì, tùy thời đều có thể gọi cho tôi, tôi lúc nào cũng có mặt.“
Trì An đáp ứng cho có lệ, không đem chuyện hắn nói vào lòng.
hiện tại cô biết tiếp thu số liên lạc của đàn ông là đáp ứng hẹn hò với người đó, lúc nghe được chuyện nay, cô đã trực tiếp đem số kia hủy bỏ, đồng thời cũng không nhớ trong lòng, cho nên hiện tại cô không có số của hắn.
Sau khi người khu rời đi, Trì An càng nắm chặt thời gian tu luyện, ngay cả cửa phòng cũng không ra.
Trong mắt người bên ngoài, cô giống những người phụ nữ khác, tích cóp sức lực từng chút một, vì nghi thức thành niên mà chuẩn bị. Chỉ có mấy người Tư Ngang biết cô ở trong phòng làm gì, nhìn kiếm thuật cô càng ngày sắc bén, ngay cả Nguyên Tịchkhông thể không thận trọng hơn.
„Tôi đột nhiên có chút chờ mong lễ thành niên của cô ấy.“ Lục Hành vừa chuẩn bị lễ thành niên của cô, vừa nhìn Nguyên Tịch lộ ra thần sắc vui sướng, „Đến lúc đó, chỉ sợ những gã đàn ông có lòng với cô ấy sẽ phải chịu khổ rồi.“
Nguyên Tịch cau mày, liếc nhìn hắn một cái, nói: „không phải anh cũng là một trong những người chịu khổ sao.“
Vẻ mặt Tra Khắc xúc động nói: „Tôi tình nguyện ăn chút khổ, cũng không muốn từ bỏ, khu chúng ta đã lâu không có cô gái trưởng thành.“
Lục Hành nhún vai, trên gương mặt yêu diễm lộ ra nụ cười mê người, „Chỉ cần có quan chỉ huy ở đây, ngay cả tư cách chịu khổ chúng ta cũng không có tư cách.“
Nguyên Tịch và Tra Khắc đều không có lời nào để nói.
Tuy đó là sự thật, nhưng nghe vào trong tai, vẫn rất là bực bội.
Đảo mắt đã đến ngày thành niên của Trì An.
Vào ba ngày trước buổi lễ, rốt cuộc phủ thành khu cũng công bố tin tức này, tức khắc toàn bộ khu đều náo nhiệt lên.
không chỉ có khu , những người khác nghe thấy chuyện đó xong, chỉ cẩn là quan quân nào cảm thấy hứng thu với lễ thành niên sắp tới, đều sôi nổi buông chuyện trong tay xuống, trước tiên là lên H-Bahn, bằng tốc độ nhanh nhất đến khu .
Khu chưa từng náo nhiệt như vậy, có thể thấy được lực hấp dẫn của phụ nữ đối với đàn ông.
không ai ngại phụ nữ nhiều, nếu có thể theo đuổi được cô ấy, mang cô ấy về khu mình, đó là chuyện vô cùng có mặt mũi.
Trước đêm tổ chức nghi thức, Tư Ngang lại lần nữa gõ cửa phòng Trì An.
Vì người đàn ông này khi vào phòng cô đã lễ phép hơn, biết được phải gõ cửa, cho nên Trì An không có giống như lần trước ném kiếm qua.
Nhìn hắn đến đây, Trì An rất cao hứng, cười tủm tỉm nói: „Có chuyện gì?“
Khi nhìn thấy Tư Ngang lấy một cái vòng cổ giống như vòng sủng vật từ trong hộp quà tặng ra, sắc mặt Trì An vô cùng không tốt.
Ngay cả cái vòng cổ này vô cùng tinh xảo, mặt trên còn khảm đá quý sang trọng, côvẫn không cảm thấy cao hứng, hận không thể đem nó ném vao bồn cầu, cho vào cống thoát nước.