Linh Chu

chương 721: hoàng thành thái miếu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên con đường băng tuyết có thể nhìn thấy thiếu niên mười hai mười ba đang khổ luyện quyền pháp trong tuyết, có thạch sư đang luyện lực tay, mỗi người đều ôm mộng cường giả, mỗi thiếu niên trong thần đô này đều cố gắng tu luyện là vì thế.

Bọn họ cũng có mộng của mình, cho nên càng khắc khổ hơn người khác.

Long liễn hoa lệ mà khổng lồ, thời điểm này có một đầu tê long đang kéo theo long liễn trên đường cái, tuyết đọng trên đường xoáy lên cao, trùng kích những thiếu niên đang tu luyện bên đường.

Một võ sĩ hét lớn một tiếng, nói:

- Nhìn thấy không, cường giả chính thức sẽ cưỡi trên chiếc xe hoa lệ, đạt được cô gái xinh đẹp nhất, có được địa vị tôn quý nhất, các ngươi muốn trở nên nổi bật, nhất định phải khắc khổ tu luyện, tiếp tục!

Những thiếu niên này ánh mắt kiên định, đều nhìn chằm chằm vào chiếc xe đang lao nhanh trên đường, đi tới ngoài hoàng thành.

Tất cả mọi người muốn đi đế cung hoàng thành, tế tự thái miếu, sau đó đi tới thông đạo dẫn tới thánh địa hoàng cung.

Bên ngoài hoàng thành xe ngựa như lũ.

Trời còn chưa sáng, có hơn một ngàn chiếc xe hoa lệ đang đứng ở ngoài hoàng thành, rất nhiều vương công quý tộc đều đi trên cổ xe hàn huyên lẫn nhau, sau đó bước tới cửa hoàng thành.

Thời điểm bình thường rất ít xuất hiện rầm rộ này, không chỉ có vương công quý tộc, mà ngay cả những thiên kim hầu phủ, cáo mệnh phu nhân, tuấn tài quý tộc... Đều cùng nhau đi vào trong hoàng thành, những người này ăn mặc rất long trọng, những phu nhân và thiên kim quý tộc cùng ganh đua sắc đẹp, đeo lên cac loại vật phẩm linh khí và dẫn theo linh thú.

Những thiên tài tuấn kiệt cũng khí vũ hiên ngang, ý chí chiến đấu sôi sục, trên người có khí tượng phóng lên trời.

- Ha ha, Ưng Thiên Hầu, nghe nói ngươi lại nạp một tiểu thiếp, nghe nói là nữ đệ tử tiên đạo, mới mười tám tuổi, xếp hạng hai trăm tám mươi bảy, thực hâm mộ các ngươi một năm nạp một thiếp, ta không được, trong nhà có con cọp cái... Ngươi hiểu được, ngươi hiểu mà, ha ha ha...

- Yên Yên quận chúa rõ ràng cao lên như thế, càng lúc càng xinh đẹp, vẫn là nàng có tiểu nữ oa nhỏ, nghe nói cũng đã trở thành tiểu tai họa người gặp người sợ trong thần đô rồi, ha ha ha...

- Tiểu Hổ Hầu gia nghe nói theo Vạn Tượng Tháp tu hành, quả nhiên thần thông vo song, đã khó gặp đối thủ trong cùng thế hệ.

...

Vương công quý tộc tuy thường xuyên tổ chức yến hội lớn, nhưng lại không có rầm rộ như vậy, cơ hồ tất cả đều là người có quyền thế ở thần đô đều tới đây.

Đối với hoàng tộc mà nói, hôm nay chính là ngày trang nghuieme thần thánh nhất, nhưng mà đối với bọn họ mà nói... Là tụ hội lẫn nhau, caothur đạo thuật thế hệ trẻ trao đổi và tranh phong với nhau, thiên kim tiểu thư hầu phủ đang tụ hội khuê mật với nhau.

- Bái kiến thần vương!

- Bái kiến thần vương!

...

Mọi người cung kính hành lễ.

Âm thầm có vài thiên kim tiểu thư thiên hầu phủ mới cùng tụ tập cùng một chỗ, xinh đẹp đọng lòng người, trẻ tuổi tao nhã và chính trực, chỉ trỏ Phong Phi Vân đi theo sau lưng thần vương, che miệng cười nói.

- Các ngươi mau nhìn, mau nhìn kìa, đó là yêu ma chi tử trong truyền thuyết, Phong Phi Vân, lớn lên thật tuấn tú.

- Nghe nói hắn là người thứ ba ở hạ sử thi thiên tài bảng, nhưng mà thực lực rất cao, chính là nhân vật phong vân trong thế hệ trẻ.

- Yên Yên, ngươi sẽ không thích hắn đấy chứ, hai là đi tới gặp thiên hầu đại nhân sau đó đi Thần Vương phủ cầu hôn đi, ha ha ha...

- Phi Phi, ta càng ưa thích Lệnh Đông Lai, tuổi trẻ tài cao, chính trực nữa, mạnh mẽ như trăm vạn sư tử, thần tướng vô địch bách chiến bách thắng, ta thấy yêu ma chi tử không bằng Lệnh Đông Lai, hạ sử thi thiên tài bảng khẳng định sẽ có lỗi.

...

Cánh cửa hoàng thành chưa có mở ra, tất cả mọi người đang chờ trong băng thiên tuyết địa, một đám người hàn huyên và thấp giọng nghị luận với nhau.

Ầm ầm!

Lại có xe đi tới, xe cao bảy mét, tổng cộng có hơn hai mươi chiếc xe hoa lệ.

Nhìn thấy những chiếc xe này đi tới, tất cả mọi người yên lặng, trong đó có vài thiên hầu càng ngày càng chủ động nghênh đón.

Đến lúc này người tới chính là Bắc Minh Mặc Thủ, hắn là một trong những người người được liệt vào mắt xanh của các thiên kim, Bắc Minh Phá Thiên vừa ra khỏi cổ xe, rất nhiều nữ tử xinh đẹp kinh hô từng tiếng, đoi mắt dễ thương đầy gợn sóng, nhìn chẳng khác gì kẻ mê trai.

Nhưng mà Bắc Minh Phá Thiên căn bản không nhìn các nàng, đôi mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, có sát khí xông thẳng lên trời, đánh thẳng vào Phong Phi Vân.

Tất cả mọi người có thể cảm nhận được sát khí mãnh liệt bành trướng, nhưng mà những người thế hệ trước đều nhắm một mắt mở một mắt, biết rõ đây chính là Thái Tể phủ đánh cờ với Thần vương, không ai dám lẫn vào trong đó.

Phong Phi Vân vẫn đứng ở trên tuyết, cẩm y hoa bào trên người bồng bềnh, thân thể thẳng tắp trên cọc tiêu, trên người sinh ra thú rống vô tận, khí thế bộc phát thú rống vô tận, khí thế cường ngạnh, hoàn toàn không yếu hơn Bắc Minh Phá Thiên chút nào.

Phong Phi Vân tu luyện vạn thú chiến thể chưa đại thành, nhưng mà khí thế mà nói không thua bất cứ người trẻ tuổi nào cả.

Oanh!

Hai thiên tài tuấn kiệt va chạm thiên hôn địa ám.

- Tuổi trẻ thật tốt, nhuệ khí vô địch, huyết khí phương cương, ta thấy Phong Phi Vân khí thế yếu hơn Phá Thiên một bậc a,

Bắc Minh Mặc Thủ vuốt râu cười nói.

Thần vương cũng vỗ tay, nói:

- Đúng vậy a, đứa bé Phi Vân này tu luyện ít hơn Bắc Minh Phá Thiên hai mươi năm, ếu hơn người khác một bậc nhưng thiên tư của hắn không yếu hơn chút nào.

Bắc Minh Mặc Thủ cười khanh khách, nói:

- Thần vương thật nói đùa, thiên tư của Phong Phi Vân không tệ, nhưng mà có thần vương và Kỷ phi nương nương làm chỗ dựa, tương lai trên triều đình sẽ phong sinh thủy khởi.

Bắc Minh Mặc Phủ cố ý tăng thêm mấy chữ "Kỷ phi nương nương".

Sắc mặt thần vương không thay đổi, cười nói:

- Vẫn phải thái phủ đại nhân chỉ dẫn nhiều mới được.

- Đó là tự nhiên, tự nhiên thôi!

Bắc Minh Mặc Phủ vẫn đang tươi cười.

Bắc Minh Phá Thiên hận ý ngập trời nhìn qua Phong Phi Vân, cũng bởi vì ở hội đấu giá Ngân Câu Phường hắn biến thành trò cười khắp thần đô, không đánh Phong Phi Vân nằm rạp xuống đất thì hắn khó giải mối hận trong lòng.

Lần trước có Tô Quân ngăn cản, lúc này ta chắc chắn phải ở trước mặt mọi người quét sạch mặt mũi của ngươi.

Khí thế Bắc Minh Phá Thiên âm trầm tới cực điểm.

- Bắc Minh Phá Thiên, ngươi đã từng nói chiến một trận với ta, hôm nay chúng ta nhất định phải phân ra thắng bại mới được.

Đông Phương Kính Thủy chưa xuất hiện nhưng mà giọng của hắn đã truyền tới.

Ầm ầm!

Sát khí bắt đầu khởi động, mây đen đầy trời, một nam tử mặc áo choàng màu đỏ thâm từ trên cao đáp xuống, chính là Đông Phương Kính Thủy.

Thời điểm này một "Thái phó" đứng hàng tam công cũng tới.

Thái phó là gia chủ Ngân Câu Phiệt, Đông Phương Hàn Lâm.

- Ai nha, thần vương và thái tể đại nhân thật sự tới sớm nhỉ, vì sao còn đứng ở nơi này, còn không đi vào hoàng thành!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio